Khi loser đi học

Thảo luận trong 'Chuyện Linh Tinh ™' bắt đầu bởi qphuoc123, 26 Tháng bảy 2020.

  1. qphuoc123

    qphuoc123 New Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    0
    Trước khi vào vấn đề chính thì em xin tự giới thiệu về cuộc đời và gia cảnh của em.

    Em năm nay vừa tròn 18, là con thứ trong 1 gia đình chốn cố đô, sinh ra trong 1 gia đình bình thường, lớn lên trong 1 hoàn cảnh bình thường, học trong 1 ngôi trường bình thường nhưng được cái đẹp zai bất bất bình thường.

    Cuộc đời em thì chẳng có gì đáng nói vì nó quá bình thường, trôi qua 1 cách lặng lẽ như chó chạy ngoài đồng. Sau khi tốt nghiệp cấp 2, em thi vào 1 trường cấp 3 cũng gọi luôn là bình thường ai ở Huế cũng chưa chắc biết THPT HV. Năm lớp 10 trôi qua 1 cách phải gọi là trong lo sợ. Lạ nước lạ cái đi phải khép háng, tay phải cầm quai balo, đầu phải cúi xuống. Lý do rất đơn giản: Vì trường xa nhà = (( (thật sự đó là điều rất là khó chịu với 1 thằng học cấp 1 tới cấp 2 đều là trường gần nhà như em. Ở một nơi khác em có thể mạnh dạng dạng ngẩng cao đầu và nói "Từ lớp 1 tới lớp 5 tao còn chưa sợ, sợ cái đầu bòi gì thằng lớp 11, 12 như mày" nhưng không, ở đây chúng tôi k dám nói thế :(vì chưa kịp há mồm ra gáy thì đã đen mắt. À tiếp tục, em vì sức học bình thường.. nói thẳng ra là ngu bỏ mịa, chả biết tại sao lên được lớp 10, nên em được xếp vào lớp đứng thứ 2..

    Từ dưới lên. Vâng!

    Vừa bước vào lớp thì với linh cảm của 1 loser còn trinh và là 1 chiến binh xóm làng như em, thì ngay lập tức cảm nhận được những ánh mắt đầy "thiện cảm" nhìn như muốn gần nhau trao yêu thương. Em đành dồn khí vào đan điền để chọn 1 chỗ đầu bàn để ngồi với ý nghĩ chăm học. Nhưng người tính không bằng trời tính. Ngay hôm thứ 2 đi học chính thức, em đang say giấc nồng thì bỗng nhiên nghe vang vẳng bên tai ba tiếng trìu mến "Đụ mạ mi". Vừa ngóc đầu dậy chưa kịp nhìn mô tê gì thì 1 cái ghế sắt bay vào đầu em, cứ nghĩ mình đắc tội với vị đại năng nào để chuẩn bị đứng lên lấy sức xin lỗi thì mới nhận ra. Em chỉ là dính đạn lạc :(còn người bị "đơm" là 1 anh lưu ban năm ngoái vào lớp em. Với tính máu chó di truyền từ cấp 2 của em thì não chưa kịp nghĩ mồm đã phọt ra "Cị đụ mạ, thằng loằn mô đập tau" và 3s sau đó "nghiệp" đã quật em :(và thứ mà "nghiệp" dùng để quật là 1 cái ghế again. Sau đó các thím biết đấy. Im lặng là vàng, em thụt lưỡi lại vào trong miệng và thắt nơ, tự hứa sẽ không sủa dơ nữa :(. Vậy đấy đấy đó là 1 ngày lớp 10 của em. Trong chuỗi ngày lớp 10 em dần dần nâng cao được vị trí của mình, lúc đầu thì mỗi lần 1 thằng đánh em, tới giữa năm thì mỗi lần bị đánh sẽ có 3-4 thằng, tới cuối năm thì sự nghiệp em đạt đến đỉnh cao.. Bị gần chục thằng đuổi đánh..

    Tháng ngày lớp 10 trôi qua đầy "yên bình" như thế. Đã góp phần tạo nên 1 con người đẹp trai và "đa tài" như em.

    Hết phần 1.

    Lần đầu em viết truyện nên các thím đừng chê nhé. Mấy phần đầu chỉ là khúc dạo nên tua nhanh nhé =))