Rồi một ngày em mặc váy cô dâu Anh đứng chụp ảnh cùng nhưng không là chú rể Người ta hỏi anh rằng sao vẫn cười vui vẻ Anh đâu dám trả lời giả vờ thế mà thôi Rồi một ngày em trông thật xinh tươi Mọi người ngắm nhìn em, em mỉm cười rạng rỡ Em đâu biết rằng anh muốn khóc òa nức nở Khi em đồng ý rằng muốn làm vợ người ta Rồi một ngày... ngày nào đó... thật xa Khi em đã ấm êm một mái nhà hạnh phúc Người ấy luôn chăm lo, yêu thương em hết mực Thì anh sẽ yên lòng để chính thức rời xa Rồi một ngày khi thương nhớ đi qua Khi chuyện của chúng ta chỉ còn là kí ức Khi hẹn ước ngày xưa chẳng thể thành hiện thực Anh vẫn sẽ mỉm cười... em hạnh phúc... anh vui Thơ: FB Nguyễn Thanh Tường