Chương 1 "Bấm để đọc" Tại nơi núi sâu rừng rậm, có một tổ quay phim đang hoạt động. "Tối nay sao lại chụp hình trên này, cảm giác không khí ở đây âm u quá, lại còn chụp ảnh quỷ nữa chứ." Một nhân viên công tác nhịn không được mà lẩm bẩm. Hiện tại có rất nhiều võng kịch (*) nổi tiếng, không ít người trong giới điện ảnh và các công ty truyền hình bắt đầu đầu tư phát triển về hạng mục này, với mục đích là dùng ít vốn nhất để đổi lại số lời lớn. (*) Võng kịch: Nhập vai vào nhân vật trong một đoạn kịch. Nó gần như giống với kịch bình thường, điểm khác duy nhất chính là thay vì diễn trên sân khấu, thì nó được đăng lên mạng và dựa theo bối cảnh gốc của tiểu thuyết. Mà cảnh phim bọn họ đang quay lúc này là từ một bộ tiểu thuyết mang tên "Đương hồng đích thần quái" được cải biên thành võng kịch. Những đạo cụ kinh khủng tanh mùi máu, cùng với hoàn cảnh hiện tại vô cùng âm u, rùng rợn, còn có gió lạnh ban đêm từ trên núi thổi xuống, cảm giác này không thể một lời mà nói hết. "Dạy cậu một câu thần chú, đảm bảo cậu không thấy sợ nữa." Một nhân viên công tác khác nghe được lời lẩm bẩm, đột nhiên mở miệng. "Thần chú gì?" "Dân chủ lớn mạnh văn minh, công bằng bình đẳng tự do, pháp trị chính trực yêu nước, kính trọng thành tín thân thiện." "Cút xuống địa ngục đi." "Được rồi, đừng thần hồn nát thần tính nữa, mau đem những đạo cụ không sử dụng đi cất đi, mau chóng chụp cho xong, tranh thủ thời gian còn về nhà ngủ." Sau đó, các nhân viên công tác đứng bên ngoài tụm năm tụm ba lại bắt đầu thu dọn những đạo cụ không sử dụng tới nữa. Cùng lúc này ở cách đó không xa, trên thân cây cao có một bóng dáng mảnh khảnh đang đứng quan sát tình hình, đáy mắt mang theo một chút khó hiểu. "Bọn họ đang làm gì thế?" Ngao An An hỏi người bên cạnh, à không, là quỷ mới đúng. "Đại nhân, bọn họ đang đóng phim." Một con quỷ đang bay giữa không trung, nghiêm túc trả lời câu hỏi của Ngao An An. Trên mặt tuy hăng hái vô cùng nhưng trong lòng thì đang chửi rủa. Vị đại nhân đang đứng trước mặt này đột nhiên xuất hiện ở đây vào vài ngày trước. Lúc tới toàn thân tỏa ra mùi hương rất hấp dẫn, tất cả loài quỷ trong đầu đều chung một ý nghĩ chính là nuốt sống cô. Nhưng kết quả thế nào? Kết quả chính là con quỷ Đao Lao lợi hại nhất trong bọn họ đã bị đối phương tiêu diệt dễ dàng chỉ trong đúng một chiêu. Phải biết rằng bọn quỷ Đao Lao tuy chỉ hoạt động được ở phạm vi trong khu rừng nhưng miệng bọn chúng có khả năng phun ra khí cực độc tác dụng lên cả quỷ và người, vì thế mà bình thường không có con quỷ nào dám trêu chọc bọn chúng. Nhưng vì một lý do nào đó mà con quỷ lợi hại nhất, Đao Lao, ngay cả một ngụm khí độc cũng chưa kịp phun ra đã bị diệt thành tro. Hồn phi phách tán, không thể luân hồi. Nghĩ lại liền cảm thấy thật sự đáng sợ. Theo bản năng, con quỷ Đao Lao này không kìm nén được run sợ, chỉ lo rằng Ngao An An một lát nữa cũng sẽ giết nó. Chẳng biết bản thân hắn gặp phải cái "vận chó" gì mà lại bị sát tinh này chọn trúng. "Đóng phim? Là cái gì?" Ngao An An nhíu mày, tò mò hỏi. "Người không biết sao?" "Làm sao ta biết được?" Ngao An An thẳng thắn nói, cô đâu phải người của thế giới này, làm sao biết những tình hình của thế giới này. Nghe thấy lời nói này thì con quỷ càng thêm tin tưởng, dù không biết đối phương từ đâu đến nhưng chắc chắn đối phương không quá hiểu biết chuyện đời. Như vậy thật tốt! Con quỷ nhanh trí, trong lòng liền nảy ra ý nghĩ để tiễn sát tinh Ngao An An này đi. Hiện tại kẻ lợi hại nhất khu này chính là quỷ Đao Lao đã bị giải quyết, chỉ chờ sát tinh này rời khỏi thì hắn có thể ở khu rừng này làm mưa làm gió. "Đại nhân, ta có một đề nghị nho nhỏ." "Nói!" Ngao An An liếc mắt nhìn con quỷ trước mặt nói. "Nơi này đều là núi rừng hoang vu, tin tức không nhiều, hay đại nhân hãy tìm người nào đó trong đoàn kịch này để đi theo đi, chỉ cần ở đó một thời gian ta cam đoan đại nhân sẽ biết rõ về rất nhiều thứ, đại nhân cảm thấy như thế có được không?" Nghe vậy, Ngao An An nghiêm túc suy nghĩ, lúc vừa mới đến đây linh lực chưa khôi phục cho nên chỉ có thể ở khu rừng này chờ vài ngày, hiện tại khôi phục được một ít có lẽ nên đến những nơi đông người xem thử. Cô cũng muốn biết thế giới không thể tu luyện này có thể phát triển như thế nào? Nhìn từ trên xuống dưới đánh giá quỷ Đao Lao trước mặt, cuối cùng quyết định: "Được, đề nghị này của ngươi không tồi!" Trong lòng quỷ Đao Lao vô cùng vui vẻ, cuối cùng cũng chịu đi! "Xem ra nếu ta đi theo lời ngươi, chắc ngươi mừng lắm nhỉ? Ghét ta sao?" Ngao An An nhìn quỷ Đao Lao, đột nhiên lên tiếng, khẩu khí có chút nguy hiểm. "Không thể nào, sao có thể có chuyện đó chứ! Được đi theo phục vụ cho đại nhân chính là vinh hạnh của ta." Quỷ Đao Lao lập tức nịnh nọt. Nghe thế Ngao An An mỉm cười: "Nếu đã vậy ta sẽ cho ngươi một vinh hạnh, theo ta xuống núi!" Nghe xong, tim quỷ Đao Lao đập mạnh, run rẩy, trên mặt có chút do dự: "Đại nhân bằng lòng cho ta đi theo phục vụ ta cầu còn không được, chỉ là quỷ Đao Lao chúng ta luôn ở trên núi, chỉ có đêm xuống mới có thể hoạt động nên vào thời gian khác bọn ta không thể xuống núi.." "Vấn đề này ngươi không cần để ý, ta dám đưa ngươi xuống núi đương nhiên có cách giúp ngươi xuống núi." Ngao An An tự tin nói. "Ta.." "Nếu như ngươi không muốn đi ta cũng không ép!" Quỷ Đao Lao lập tức trở nên vui vẻ. "Chỉ là ngươi đã biết bí mật của ta, để chắc chắn nó không bị lộ ra ngoài ta chỉ còn cách giết người diệt khẩu!" Chân quỷ Đao Lao liền mềm nhũn ra, không thể như vậy chứ! Một giây trước còn là thiên đường mà bây giờ đã thành địa ngục. Hơn nữa, hắn làm gì biết bí mật của đối phương đâu! "Đại nhân, ta thật sự không biết bí mật của người!" Quỷ Đao Lao hiện tại chỉ còn cách quỳ xuống xin tha thứ. "Bí mật của ta chính là ta không phải người của thế giới này, ta đến từ thế giới khác." Nói xong Ngao An An nhe răng cười với quỷ Đao Lao, giọng nói tràn đầy ẩn ý: "Bây giờ ngươi biết rồi!" Quỷ Đao Lao khóc không ra tiếng, hắn đầu thai tám đời rồi mà vẫn còn xui! Không hiểu thế nào lại gặp một sát tinh như vậy. À khoan, không đúng! Làm sao mà đến từ thế giới khác được? Chẳng lẽ trên đời còn có một thế giới khác sao? Quỷ Đao Lao nhìn Ngao An An bằng ánh mắt tràn ngập sự tò mò. Vị sát tinh này, lai lịch không tầm thường! Ngay sau đó, nhất thời hắn trở nên căng thẳng nhưng hắn suy nghĩ cẩn thận, quan trọng nhất đây là một bí mật lớn, nên có lẽ đại nhân thật sự cần hắn. "Đại nhân, từ nay về sau ta mặc cho người sai khiến." Nếu trốn không thoát thì chỉ có thể ôm bắp đùi, may mắn chính là cặp đùi trước mắt cực kì săn chắc. Ngao An An nhìn thấy quỷ Đao Lao có chút đăm chiêu, khi nghe cô đến từ thế giới khác trong mắt chỉ có sự kinh ngạc, chứng tỏ loài quỷ của thế giới này không biết ngoài địa cầu còn có những thế giới khác, cũng có thể do con quỷ này đẳng cấp quá thấp nên không thể tiếp xúc đến những vấn đề ấy. Sau khi nghĩ kĩ thì trong lòng càng thêm chắc chắn. "Nếu ngươi thành tâm thành ý như vậy ta sẽ để ngươi đi theo ta!" Ngao An An nói xong liền động ngón tay, một luồng sáng lập tức chui vào thân thể quỷ Đao Lao. Cả người quỷ Đao Lao chấn động, hắn liếc mắt nhìn Ngao An An, trong lòng có cảm giác nếu mình phản bội đối phương sẽ chết ngay tức khắc. "Ta vừa sử dụng một cấm chế lên ngươi, chỉ như vậy mới có thể khiến ta yên tâm." Ngao An An nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của quỷ Đao Lao, nhẹ nhàng nói. "Ta đối với đại nhân chỉ có trung thành và tận tâm, đương nhiên không sợ cái cấm chế này!" Quỷ Đao Lao là một con quỷ rất biết thời cơ, Ngao An An bây giờ chính là chủ nhân của hắn, đương nhiên phải đối xử ân cần hơn. Vị đại nhân trước mặt là người chỉ dùng một chiêu cũng khiến con quỷ Đao Lao lợi hại nhất hồn phi phách tán đấy! Nghe vậy Ngao An An liếc mắt nhìn quỷ Đao Lao, cũng không nói thêm gì cả. Bọn họ đứng im lặng xem đám người đóng phim được một lúc, sau đó Ngao An An đưa quỷ Đao Lao theo một nhân viên lên xe, theo cô về nhà. Trên xe, Ngao An An tò mò nhìn cái hộp sắt biết chuyển động đang chở mình hỏi: "Cái này là linh khí sao?" Quỷ Đao Lao nghe được câu hỏi này, im lặng một chút sau đó trả lời: "Đây là xe, tìm ở đâu cũng có thể thấy được, là một loại phương tiện giao thông.." Hắn bây giờ càng ngày càng tin vị sát thần này đến từ thế giới khác, nếu không thì sao lại không biết xe được chứ! Còn nữa, linh khí là cái quỷ gì? "Không hổ danh là con người!" Thật phát triển, tuy không thể thông thiên nhưng lại có thể sáng tạo ra những phương tiện như thế. Quỷ Đao Lao nghe cảm thấy thật kỳ quái, không phải ngươi cũng là người sao? Nhưng hắn không có can đảm để hỏi, chỉ có thể theo sát Ngao An An rồi giới thiệu về thế giới này.
Chương 2 "Bấm để đọc" Một lát sau, xe tiến vào nội thành. Nhìn xung quanh đều là xe qua lại, còn có hai dãy nhà cao tầng bên đường, tất cả trong mắt Ngao An An thật sự rất thú vị. Thế giới này khác hoàn toàn so với thế giới của cô! Nguyên nhân nhận nhiệm vụ đến đây chính vì muốn trốn tránh tên kia, hiện tại xem ra không uổng công. Nghĩ đến khuôn mặt anh tuấn kia, khuôn mặt nàng không khỏi đỏ lên, nếu hắn tỉnh lại biết hắn bị nàng đánh như thế nào thì sao nhỉ? Cô tưởng tượng ra khuôn mặt hắn, biết thì đã sao chứ, hắn cũng đâu thể tìm được ta. Nghĩ như vậy, Ngao An An cảm thấy an lòng hẳn lên. Cuối cùng xe dừng ở một nhà trọ, Ngao An An cùng quỷ Đao Lao xuống xe theo nữ diễn viên, sau đó đi cùng đối phương vào trong nhà trọ. Vừa vào đến cửa, diễn viên thuận tay cởi quần áo trên người ra, nhịn không được lầm bầm một câu: "Sao hôm nay cảm giác lạnh thế nhỉ" Nghe câu nói ấy, Ngao An An quay sang nhìn quỷ Đao Lao. Quỷ Đao Lao quỷ lập tức giải thích: "Trên người quỷ đều có âm khí, ta đứng cạnh cô ta một lát nên vẫn bình thường, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy nàng chắc chắn sẽ đổ bệnh." Ngao An An hừ một tiếng rồi vung tay lên, quỷ Đao Lao cảm giác có một lá chắn bao quanh cơ thể khiến âm khí của hắn không thể phát ra ngoài. Nhìn thấy chiêu thức của Ngao An An mắt hắn sáng lên, hắn quả nhiên gặp "đại lão" rồi! Giờ khắc này hình tượng của Ngao An An trong mắt quỷ Đao Lao đã chuyển từ "Sát tinh" thành "Đại lão", từ trong nội tâm cũng phát ra sự nể phục rất chân thành. Không để tâm đến sự ngạc nhiên của quỷ Đao Lao, Ngao An An quyết định ở trong nhà của nữ diễn viên này. Nữ diễn viên từ nhà tắm bước ra, ngồi trên ghế sô pha xem TV. Nhìn hình ảnh trong TV chuyển động mắt Ngao An An lóe lên, nhìn về phía quỷ Đao Lao. Quỷ Đao Lao hiểu ý, lập tức giải thích: "Đây là TV, có thể trình chiếu các hình ảnh đã được ghi sẵn, thông qua TV ta có thể biết được tình huống ở nơi khác.." Ngao An An gật đầu, cảm hứng bừng bừng nhìn TV. Đêm khuya, khi nữ diễn viên đóng cửa ngủ, cả phòng chìm vào yên tĩnh, Ngao An An tới mở TV tiếp tục xem chương trình. Sáng sớm hôm sau, khi nữ diễn viên tỉnh dậy, cô mở phòng khách ra thấy TV vẫn còn mở, có chút kinh ngạc, nhớ lại đêm hôm qua chính mình đã tắt TV rồi mới về phong ngủ mà. Điều không ngờ tới chính là mấy ngày liên tiếp cô đều phát hiện TV nhà mình không những vẫn mở dù cô đã tắt, mà còn đổi sang kênh khác nữa! Nghĩ đến sự kì lạ mấy ngày nay của cái TV, cô khủng hoảng cực độ, nữ diễn viên này đã bị dọa sợ rồi! Cô ta lập tức hét to một tiếng, quần áo trên người cũng chẳng thèm thay mà chạy thẳng ra ngoài. Ngao An An đang xem TV vui vẻ, liền quay sang trừng mắt nhìn nữ diễn viên vừa chạy ra ngoài, sau đó nhìn về phía quỷ Đao Lao: "Cô ta bị sao vậy?" Đao Lao quỷ: "..." * * *Còn không phải bị người dọa sao! Quỷ Đao Lao thì thầm trong lòng. Nhưng nói trong lòng có thể phát ra ngoài được sao? Chắc chắn là không! Cho nên, châm chước một chút, lúc này quỷ Đao Lao mới mở miệng giải thích: "Người ta không nhìn thấy quỷ. Trong khi rõ ràng tối qua TV đã tắt, vậy mà buổi sáng tỉnh dậy lại thấy nó bị bật lên, hôm nay người còn đổi kênh trước mặt người ta, không bị dọa mới là lạ đấy." Nghe vậy, Ngao An An nhướng mày, "Cũng chỉ có thế thôi." Vậy mà đã bị dọa, người này cũng quá kém rồi. Ngao An An một chút áy náy cũng không có, sau đó tiếp tục chuyên tâm xem TV. Quỷ Đao Lao Quỷ thấy Ngao An An đến một chút phản ứng cũng không có, nhất thời á khẩu. Cứ như vậy xong rồi? Vị đại nhân trước mắt này thật sự không hiểu gì về thế giới này cả, trong lòng hắn bây giờ thật sự đã tin tưởng câu nói đến từ thế giới khác của cô. Bởi cho dù là người ở núi sâu rừng già, cũng không vô tri như thế.. "Có vấn đề gì sao?" Ngao An An cảm nhận được ánh mắt của quỷ Đao Lao, vội quay đầu lại hỏi một câu, căn bản là vì ánh mắt của quỷ Đao Lao cứ như cô đã làm sai vậy. Dưới tầm mắt nguy hiểm của Ngao An An, quỷ Đao Lao mở miệng, "Con người vô cùng yếu ớt, thân thể yếu ớt, tâm lý yếu ớt, rất dễ bị dọa, sau này nếu cô muốn sinh hoạt cùng loài người, thì những gì kì lạ không được phép để xuất hiện trước mặt họ." Hắn vẫn nên nói rõ những chuyện này với cô trước. Nếu không sau này lại này ra mấy trò kì quái, người khác lại đi đổi lỗi do quỷ làm loạn, rồi dẫn cả đám người đến bắt quỷ.. Aizzz! Rốt cuộc đám quỷ bọn họ đã trọc giận ai? Những gì không hợp lí, không khoa học, loài người liền nghĩ đến họ đầu tiên. "Ngươi nói rõ chút đi, cái gì là không thực tế?" Ngao An An tràn đầy hứng thú hỏi, để có thể sống ở thế giới này, vậy cô nên tìm hiểu một số quy tắc của thế giới này. Quỷ Đao Lao thấy Ngao An An chăm chú lắng nghe, khẽ thở phào, sau đó bắt đầu từ từ phổ cập. * * * Bên kia, nữ diễn viên vội chạy đến công ty, bỏ qua ánh mắt tò mò của những người xung quanh, trực tiếp chạy thẳng tới văn phòng người đại diện của mình. " " Chị Kỷ, em có thể không quay phim ma không? "Nữ diễn viên nhìn người đại diện của mình, vội hỏi. Đóng phim ma xong gặp ngay quỷ, sao cô dám diễn tiếp nữa. A a a. Thật đáng sợ. Cô không dám quay phim ma nữa! " Sao vậy? "Người đại diện được gọi là chị Kỷ, tên là Kỷ Lam, kinh ngạc hỏi, trước đây không phải vẫn ngoan ngoãn quay sao? Tại sao đột nhiên nói không quay nữa. " Em gặp quỷ, TV trong nhà em rõ ràng đã tắt, nhưng buổi sáng tỉnh dậy lại thấy đang mở, sau đó hôm nay TV còn nhảy kênh ngay trước mặt em, đây không phải gặp quỷ thì là gì, nhất định do em quay phim ma âm khí quá nặng, hoặc là lúc đóng phim đã chọc phải thứ gì rồi. " Nữ diễn viên nói năng lộn xộn. Cô thật sự rất sợ hãi! Vốn dĩ việc quay phim ma đã làm cô chịu áp lực tâm lý rất lớn, giờ lại gặp phải tình huống này, cô sẽ chết mất. Kỷ Lam nghe xong khẽ nhíu mày, sau đó nhìn cách ăn mặc của nữ diễn viên trước mặt, trên người cô còn mặc áo ngủ, chắc là khi chạy tới đây đã rất hoảng sợ. Đối với việc cô ấy sợ hãi như vậy, thật ra cô có thể hiểu được vài phần, nhưng nếu nói là gặp quỷ, đúng là hơi khó tin. Trên đời này làm gì có quỷ. " Tôn Tiệp, chị biết việc quay phim ma làm em chịu áp lực rất lớn, có thể sẽ khiến em trở nên hơi nhạy cảm, vấn đề TV mà em nói có lẽ do trục trặc thôi. "Kỷ Lam kiên nhẫn nói. " TV trục trặc sẽ bị như vậy sao? "Nữ diễn viên cũng chính là Tôn Tiệp nghe xong liền hỏi, cảm giác như được an ủi tâm lý. " Rất có khả năng. "Kỷ Lam khẳng định, trên đời này làm gì có quỷ. " Chị Kỷ, chị có thể về nhà cùng em không? Nếu được thì ở lại với em mấy ngày đi! Phim này cũng sắp đóng máy rồi, sau khi đóng máy chắc em sẽ không sao nữa. "Tôn Tiệp nói giọng khẩn cầu, bây giờ thật sự cô không dám trở về một mình. " Được, chị đến nhà em trước xem sao."Kỷ Lam gật đầu, bây giờ Tôn Tiệp như vậy, cô cũng không yên tâm để cô ấy về nhà một mình. Lát sau, Kỷ Lam cùng Tôn Tiệp đi đến chung cư của cô ấy. Mà vừa rồi bộ dạng hớt hải của Tôn Tiệp khi chạy đến công ty khiến không ít nhân viên bàn tán xôn xao.
Chương 3 "Bấm để đọc" Trong chung cư. Nhận thấy động tĩnh ngoài cửa, Ngao An An được phổ cập kiến thức khoa học, ngoan ngoãn không chạm vào điều khiển từ xa. Nhìn ra phía cửa, thấy bóng dáng hai người Kỷ Lam và Tôn Tiệp. Lúc bước vào, TV vẫn đang mở như lúc nãy. "Là cái TV này sao?" Kỷ Lam hỏi Tôn Tiệp bên cạnh. Tôn Tiệp gật đầu, "Vâng, chính là cái này, hồi sáng em thật sự nhìn thấy nó đột nhiên đổi kênh." Kỷ Lam quan sát, sau đó cầm điều khiển từ xa tắt TV đi. Sau khi tắt đi, nhìn Tôn Tiệp nói: "Không phải tắt rồi sao? Để lát nữa chị gọi người đến kiểm tra thử xem có vấn đề gì không." "Vâng." Tôn Tiệp gật đầu, có người ở cùng, cô cảm thấy an tâm hơn nhiều. Một lát sau, nhân viên công tác đến. "TV có vấn đề gì sao?" "Mấy hôm nay, TV cứ đột nhiên mở lên, lúc sáng còn tự động chuyển kênh." Kỷ Lam thay cô giải thích. "Có thể là ngắn mạch của mạch điện và mạch chuyển đổi giữa các nút gần đó." Nhân viên trả lời. "Ý anh là TV tự bật và đổi kênh là do TV bị trục trặc?" Tôn Tiệp ở một bên hỏi. "Không phải trục trặc thì còn có thể là gì?" Nhân viên công tác khó hiểu đáp lại. "Không có gì, tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi." Tôn Tiệp lập tức trả lời, lúc này đã hoàn toàn an tâm. Sau đó, nhân viên công tác bắt đầu sửa chữa, nhưng lúc kiểm tra lại phát hiện chốt mở của nguồn điện không có vấn đề gì, nhưng nhìn ánh mắt hai người phụ nữ trông mong nhìn anh chằm chằm, nên anh vẫn quyết định sửa lại, sau đó rời đi. Chờ nhân viên công tác đi khỏi, Kỷ Lam quay sang nhìn Tôn Tiệp, "Em xem, do TV bị trục trặc thôi, là em suy nghĩ nhiều rồi, mấy ngày này để chị ở đây cùng em, đợi em đóng máy xong rồi nói." "Cảm ơn chị Kỷ." Tôn Tiệp nói tiếng cảm ơn, có người ở cùng, cô sẽ an tâm hơn nhiều. "Hôm nay em có đi quay phim không?" Kỷ Lam hỏi. "Dạ có, lát nữa Tiểu Hứa lái xe đến đón em." Tôn Tiệp đáp. "Vậy em nhanh tắm rửa thay quần áo đi." Kỷ Lam nhắc nhở. Lúc này Tôn Tiệp mới phát hiện, sáng nay mình cứ thế mặc áo ngủ, không rửa mặt, không trang điểm mà đi đến công ty.. Cô vội chạy nhanh về phòng. Một lát sau, tài xế Tiểu Hứa đến, tự thu dọn giúp Tôn Tiệp, cười ngượng ngùng với Kỷ Lam rồi rời đi. Về phần Kỷ Lam, cô cầm chìa khóa nhà Tôn Tiệp, sau đó chuẩn bị về nhà lấy chút hành lý. Chỉ là Kỷ Lam không biết, lúc cô rời đi có hai cái đuôi nhỏ theo sau. "Tại sao chúng ta phải đi theo cô ấy?" Quỷ Đao Lao hỏi Ngao An An. "Ngươi không nghe bọn họ nói gì sao? Chị Kỷ này muốn ở đây với người bị dọa kia, vậy thì trong nhà chị Kỷ này chắc chắn không có ai, chúng ta đi theo đến nhà cô ấy sẽ không sợ dọa đến người khác." Ngao An An thản nhiên trả lời. Quỷ Đao Lao trầm mặc. Lát sau, quỷ Đao Lao và Ngao An An bám theo Kỷ Lam cuối cùng cũng đến được nhà cô ấy. Vừa vào cửa, nhìn quanh một vòng, khi tầm mắt dừng ở chỗ nào đó, đôi mắt Ngao An An lập tức sáng lên. "Chiếc đèn này thật sáng!" Ngao An An nhìn chiếc đèn thủy tinh sáng long lanh treo ở giữa, ánh mắt giống như dính trên đó. Ngay sau đó, nhân lúc quỷ Đao Lao chưa có phản ứng, bản thân đã bay lên trên đèn, đôi tay vuốt ve lớp thủy tinh trên đèn. Cùng lúc đó, đèn thủy tinh vì động tác của Ngao An An bắt đầu lắc lư trên không trung. Nghe được động tĩnh, Kỷ Lam nhìn thoáng qua, sau đó kiểm tra cửa sổ, không mở. Không mở, tại sao đèn lại động? Đột nhiên nhớ tới lời Tôn Tiệp, toàn thân Kỷ Lam cứng đờ. Đồng thời an ủi bản thân, không nên nghĩ nhiều, không nên nghĩ nhiều.. Nhưng ngay sau đó, điều đáng sợ hơn đã xảy ra. Chiếc đèn thủy tinh kia cứ như vậy mà biến mất. Kỷ Lam dụi dụi hai mắt của mình, khi xác thực lại, hai chân lập tức mềm nhũn. Thật sự.. Thật sự có.. có.. Có quỷ! Ngay sau đó, cô ngã gục xuống đất hôn mê bất tỉnh. Quỷ Đao Lao cũng không nghĩ rằng mình vừa mới nhắc nhở, mà Ngao An An đã lại làm ra loại chuyện thế này, hắn lập tức nói với Ngao An An, "Đại nhân! Người dọa cô ấy ngất xỉu rồi!" "Hả?" Ngao An An nhìn Kỷ Lam ngã xỉu trên mặt đất, không biết phải nói gì. Con người, đúng là quá yếu ớt! "Cái đèn kia.." "Cái đèn kia là của ta." Cái đèn này sáng long lanh, còn được làm tinh xảo như vậy, thật sự quá đẹp, bộ sưu tập của cô chưa có thứ nào như này! Túi tiền của rồng, chỉ có vào không có ra! Quỷ Đao Lao nghe xong, khóe miệng run rẩy. Nó gặp gỡ một "lão đại" thật không đáng tin cậy. Ngay sau đó, cô chỉ vào Kỷ Lam trên mặt đất, "Người này phải làm sao đây? Hay giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra?" Bọn họ có ý định đổi địa điểm. Nhưng.. "Hay là như vậy, để cô ấy đi theo ta giống như ngươi, dù sao ngươi cũng là quỷ, rất nhiều chuyện không tiện, vừa hay cần có người đưa ta đi theo, ta nhìn tướng mạo của cô ấy, lông mày mượt mà, giữa mày rộng, trán cao, gò má rộng, hẳn là người lòng dạ tốt, hành sự rất chính trực, dùng loại người này cũng rất yên tâm, chỉ là hơi nhát gan." Ngao An An cẩn thận nhìn gương mặt đoan trang của Kỷ Lam, sau đó nhận xét. Dù sao vì nhiệm vụ, sớm hay muộn thì cô cũng phải hòa nhập với thế giới này, vậy không bằng tìm một người ngoan ngoãn ở bên cạnh, giúp cho cô giống với mọi người. "Đại nhân còn biết xem tướng?" Quỷ Đao Lao ngạc nhiên hỏi. "Tất nhiên, đây là bản năng trời sinh của Nhất tộc bọn ta." Ngao An An trả lời, thần sắc mang vài phần khoe khoang. Nhất tộc? Quỷ Đao Lao nghe xong, trong lòng cảm thấy rất khó hiểu, nhưng không có can đảm đi hỏi. Có đôi khi biết càng nhiều, chết càng nhanh. Tuy nhiên trong lòng cũng đồng ý với cách nói của Ngao An An, hắn cũng muốn có thêm "người" tới dạy vị lão đại "không biết gì" này. Không biết qua bao lâu, Kỷ Lam cũng tỉnh dậy, nghĩ đến cảnh trước lúc mình ngất xỉu, vội giật mình ngồi dậy, ngẩng đầu nhìn lên chỗ treo đèn, vẫn không thấy đâu cả, ngay sau đó, cô ngồi bật dậy, chạy thẳng ra cửa. "Đợi đã." Đột nhiên, có một giọng nói vang lên phía sau Kỷ Lam. Kỷ Lam nghe được âm thanh này, cả người lập tức cứng đờ, sau đó chậm rãi quay đầu lại nhìn, bất ngờ thấy một mỹ nữ tuyệt sắc mặc chiếc áo dài màu xanh lá. Quỷ.. Quỷ.. Quỷ.. Kỷ Lam chỉ cảm thấy đầu mình trống rỗng. Suy nghĩ duy nhất là: Cô có thể ngất xỉu một lần nữa không?
Chương 4 "Bấm để đọc" "Cô.. cô.. cô.. cô.." Kỷ Lam nói năng lộn xộn chỉ tay vào Ngao An An, cảm giác hai chân mềm nhũn. Từ trước tới nay, cô luôn tin vào khoa học, dĩ nhiên không thể nào tin trên đời này lại có ma quỷ. Nhưng tình cảnh này đang ở trước mặt cô: Sự xuất hiện của cô gái xinh đẹp này chẳng phải phản khoa học quá sao? "Ta làm sao?" Nhìn sắc mặt Kỷ Lam đã tái nhợt, Ngao An An hỏi ngược lại. Ngồi xuống sô pha, cô vỗ vỗ chỗ bên cạnh nói: "Ta thấy cô hình như đứng không vững, hay là ngồi xuống đây đi chúng ta vui vẻ tâm sự." Nghe xong lời này, tim Kỷ Lam đập nhanh một nhịp, môi mấp máy: "Cô có oan khai oan, có thù báo thù. Xin đừng đến tìm người vô tội." Ý nói Kỷ Lam vô tội, có chuyện gì cũng đừng tìm tới cô. Nghe vậy, Ngao An An vội cười nhìn Kỷ Lam: "Người ta tìm chính là cô. Ta từ nhà của cái cô Tô Tiệp kia mà đến đây." Lời nói của Ngao An An khiến người Kỷ Lam càng thêm run. "Tôi.. tôi.. tôi.. Tôi chưa từng làm chuyện gì xấu. Cũng không quen biết cô, cô tìm.. tìm tôi có chuyện gì?" Sau khi run rẩy nói xong, Hỷ Lam lập tức hận bản thân không thể tát cho mình một cái, lời như vậy mà cô cũng dám nói ra. Quả thật, cô gái trước mặt rất đẹp. Thời gian cô ở trong giới giải trí tương đối dài, nhưng chưa từng gặp qua cô gái nào xinh đẹp đến thế. Nhưng vừa nghĩ đến thân phận của cô gái này, cả chút ý nghĩ thưởng thức cô cũng không dám có. Không ngờ cô lại gặp phải quỷ.. Trong đầu Kỷ Lam liên tục lặp lại một câu như vậy. "Ta chỉ muốn hỏi cô, rằng ta ở đây một thời gian có tiện hay không? Ta chưa hiểu rõ về thế giới này nên cần người giúp đỡ học hỏi thêm." Ngao An An giải thích với Kỷ Lam. Thấy Kỷ Lam nghe xong lời mình toàn thân run rẩy, cô mỉm cười tỏ thành ý: "Này, cô không cần sợ ra vậy đâu! Ta không có hứng thú với mạng sống của cô. Nếu cô chịu giúp ta, ta chắc chắn sẽ báo đáp cô thật tốt." "Không.. Không.. Không cần." Không cần báo đáp, cô nào dám chứ. "Ý cô là cảm thấy thuận tiện?" Ngao An An hơi nhướng mày hỏi ngược lại. "Không.." "Hả?" Âm cuối của cô hơi cao lên. "Tiện, tiện.." Kỷ Lam lập tức đổi giọng. Đao đã kề trên cổ, cô còn có thể từ chối sao? Không thể từ chối, vẫn nên thức thời chút, ít nhất bây giờ tính mạng còn được an toàn. Dù sao kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Nghĩ đến đó, Kỷ Lam không nhịn được mà cười khổ. Tuy nhiên không thể không nói, dường như sự sợ hãi trong lòng cô đã vơi bớt đi ít nhiều rồi, chỉ có trong lòng còn hồi hộp chưa yên. "Vậy về sau phải làm phiền cô rồi." Ngao An An khách khí nói. ".. Được." Kỷ Lam do dự một lúc rồi đáp lại. Tạm thời chỉ có thể suy nghĩ cho.. tính mạng nhỏ này của cô. Quỷ Đao Lao đứng một bên chứng kiến cảnh này, khóe miệng bất giác run rẩy. Cảnh này cũng quen quá rồi. Hình như hắn cũng bị khuất phục như thế. Khác biệt chính là, hắn bị uy hiếp bằng vũ lực, còn người này thì bị khủng bố tinh thần. Nhưng để so với hắn, người này đúng là bị dọa khủng khiếp hơn. Nghĩ đến đây, quỷ Đao Lao cảm thấy tâm trạng mình lập tức được an ủi. Có người còn thảm hại hơn so với hắn này! Sau khi cảm thấy vấn đề đã giải quyết xong, Ngao An An cầm lấy điều khiển mở TV lên. Kỷ Lam nhìn Ngao An An quen cửa quen nẻo bật TV xem, trong lòng thấy vô cùng phức tạp. Còn nói TV bị trục trặc. Xem ra TV tự động bật lên, tự động chuyển kênh, tất cả đều là kiệt tác của con quỷ này đây. Mà con quỷ này, hiện tại sẽ ở nhà cô. Nghĩ vậy, Kỷ Lam chỉ cảm thấy sóng gió đang gào thét trong lòng mình. Lại nhìn Ngao An An trên sô pha, cô chỉ có thể cố gắng chuẩn bị tâm lý thật tốt. Sau khi Kỷ Lam bình tĩnh lại, nhìn thời gian đã là giữa trưa rồi. Bụng cô cũng đang réo. Nhìn Ngao An An đang chăm chú xem TV, Kỷ Lam chần chờ một lúc mới mở miệng: "Cô có muốn ăn gì không? Hay cô ăn hương khói?" Kỷ Lam hỏi theo suy nghĩ của mình, chẳng phải quỷ sẽ ăn thứ đó sao? "Ta không cần ăn." Ngao An An trả lời Kỷ Lam, sau đó nghĩ thế nào lại quay sang hỏi quỷ Đao Lao ở bên cạnh: "Ngươi ăn hương khói sao?" Dù sao đây cũng là thuộc hạ của mình, nên quá bạc đãi. Quỷ Đao Lao thấy Ngao An An hỏi đến mình, ánh mắt lập tức sáng lên. Trước kia chỉ có ngày tết Trung Nguyên, bọn hắn mới có thể ngửi một chút hương hỏa. Quỷ Đao Lao bọn hắn không thể lang thang ở nhân gian như một số quỷ khác, giờ có được cơ hội này, thật không thể nào tốt hơn. Quỷ Đao Lao liền nhìn về phía Kỷ Lam bằng ánh mắt trông mong háo hức. Kỷ Lam không thấy được quỷ Đao Lao, lúc nghe thấy Ngao An An nói, sắc mặt cô lập tức trắng bệch. "Trong nhà còn.. còn có quỷ?" Kỷ Lam nhìn xung quanh, thanh âm lại trở nên run rẩy. Nhà cô rốt cuộc có mấy con quỷ vậy? Trong lòng bị nỗi sợ hãi bao vây, thật muốn bỏ chạy cho xong. "Ừm, có một con quỷ Đao Lao." Ngao An An gật đầu xác nhận, nhìn về phía quỷ Đao Lao: "Hiện hình cho cô ấy thấy đi! Dù sao sắp tới cũng ở chung dưới một mái nhà." Kỷ Lam xong, bàn tay vội siết chặt lại. Quỷ Đao Lao nghe được lời Ngao An An nói, lập tức hiện hình.
Chương 5 "Bấm để đọc" Khoảnh khắc hắn hiện nguyên hình, Kỷ Lam chỉ cảm thấy trái tim mình lại lỡ một nhịp. "Xin chào!" Quỷ Đao Lao lễ phép chào hỏi Kỷ Lam. "Xin chào." Kỷ Lam lập tức trả lời theo bản năng, vừa dứt lời, gương mặt cô trở nên cứng đờ, là cô đang chào hỏi với một con quỷ sao? Lại một lần nữa Kỷ Lam hoài nghi cuộc sống của mình. "Hương khói đành nhờ cô, ta thích cặp hương thẻ đỏ." Quỷ Đao Lao tiếp lời. "Tôi.. hiểu rồi!" Tuy bị chấn động thêm lần nữa, nhưng đã có kinh nghiệm từ lần bị dọa trước nên lúc này phản ứng của Kỷ Lam chỉ là sắc mặt cứng đờ. Sau đó Kỷ Lam lấy cớ đi mua đồ xong vội ra ngoài. Khoảnh khắc vừa bước ra khỏi cửa, Kỷ Lam co giò chạy thật nhanh vào thang máy bấm nút xuống, chạy như bay vào xe của mình, rút điện thoại gọi cho một người bạn. "Lão Ngô, cậu biết vị đại sư nào đáng tin không? Người nào mà có thể đuổi được quỷ ấy!" "..." "Được được, gửi cho tôi địa chỉ và cách liên lạc đi." "..." Kỷ Lam cúp máy, đợi một lát thì WeChat nhận được một tin nhắn mới, sau đó cô lập tức dựa theo địa chỉ viết trên đó mà phóng xe đi. * * * Mà lúc này, trong phòng. Ngay khi Kỷ Lam vừa rời đi, Ngao An An lập tức nhìn về phía quỷ Đao Lao: "Ngươi đi theo cô ấy, nếu trong lúc mua đồ mà cô ấy quên mua hương cho ngươi thì nhớ nhắc cô ấy một tiếng." "Được." Quỷ Đao Lao vui vẻ gật đầu, dù sao cũng liên quan tới đồ ăn của hắn mà. Lát sau, trong một cửa hàng trên phố cổ. Lúc này Kỷ Lam đang kể cho đại sư Liên trước mặt cô về việc mình gặp quỷ. Sau khi nghe xong, đại sư Liên im lặng một chút mới nói, "Có lẽ là cô hồn dã quỷ, bởi vì gần đây vận số của cô khá kém, nên mới nhìn thấy nó." "Đại sư, con quỷ kia nói muốn ở lại nhà tôi." Giọng Kỷ Lam mang theo sự nghẹn ngào, cô có thể nhịn được tới giờ cũng vì tố chất tâm lý của cô tương đối tốt mà thôi. Đại sư Liên nhìn Kỷ Lam, hơi ngừng lại rồi mở lời: "Cô có thể miêu tả sơ qua bộ dạng của bọn chúng không?" "Con quỷ nữ mặc đồ cổ trang màu xanh lá, bề ngoài vô cùng xinh đẹp. Còn quỷ nam thì trông cũng bình thường, da mặt hơi có màu lục, trên trán có một xoáy tóc, nhìn khá cường tráng, cảm giác như quỷ nam là thủ hạ của quỷ nữ." Kỷ Lam nghiêm túc nhớ lại. "Cô chắc chắn quỷ nam có làn da hơi lục, trên trán có một xoáy tóc?" Đại sư Liên hỏi lại. "Đúng, tôi chắc mà, nó.. còn nói chuyện với tôi nữa!" Kỷ Lam vội vàng trả lời. "Nếu đúng như lời cô nói thì quỷ nam kia hẳn là quỷ Đao Lao, nhưng trước giờ loại quỷ này chỉ xuất hiện ở trong núi, bình thường không thể rời khỏi núi được." Đại sư Liên khẽ nhíu mày. "Đúng vậy! Quỷ nữ kia từng nói nó đi theo tôi về vì thấy tôi ở chỗ của một người nghệ sĩ dưới trướng, mà trước đó người nghệ sĩ đó đúng là có cảnh quay trong núi." Kỷ Lam thấy đối phương nói được đạo lý rõ ràng nên mới dám để lộ nhiều tin tức hơn. "Xem ra vấn đề nằm trên người quỷ nữ." Vẻ mặt của Đại sư Liên trở nên nghiêm trọng. Quỷ Đao Lao vốn đã rất khó đối phó, giờ còn xuất hiện thêm một quỷ nữ càng khó đối phó hơn. Vụ làm ăn này khó nhằn rồi đây! Nhìn vẻ mặt của Đại sư Liên, Kỷ Lam không nhịn được hỏi, "Chúng rất khó giải quyết sao?" "Trên người quỷ Đao Lao chỗ nào cũng có độc, là loại quỷ khó trọc nhất trong các loại quỷ, may là chúng luôn ở trên núi nên không ảnh hưởng đến con người. Cũng vì vậy mà cả đời này lão cũng chưa từng gặp được một con quỷ Đao Lao nào." Đại sư Liên thẳng thắn, "Nhưng lão vẫn sẽ về nhà cô một chuyến. Lão thấy chúng cũng không làm hại gì đến cô, nên lão sẽ thử nói chuyện với bọn chúng xem chúng có phải là có mục đích gì hay không? Nếu có thể giải quyết trong hòa bình thì vẫn nên giải quyết trong hòa bình, còn nếu không được thì lại nghĩ cách khác, chỉ có giá cả thì.." "Đại sư yên tâm, chỉ cần đại sư có thể giúp đỡ, tiền nong không phải là vấn đề." Kỷ Lam vội vàng nói. Nghe được lời này, đại sư Liên lập tức gật đầu, sau đó mở ngăn tủ lấy ra một tấm bùa hộ mệnh, "Cái này là bùa bình an, trước tiên thì cô cứ mang nó theo." "Đại sư, tôi vẫn phải về nhà sao?" "Cứ về đi! Cô và quỷ từng gặp nhau thì nếu nó muốn tìm cô là chuyện vô cùng đơn giản. Cô có chạy cũng vô dụng, không bằng trở về yên ổn với bọn chúng." Đại sư Liên trấn an. "Vậy được." Lúc này đầu óc Kỷ Lam rất mông lung vô, chỉ có thể đối phương nói cái gì cô liền làm cái đó. Sau khi chuyển khoản tiền bùa bình an tại chỗ và hẹn ngày để đại sư Liên tới nhà xong, Kỷ Lam mua một ít hương nhang ở đó rồi rời đi. Mà lúc này tại cửa hàng của đại sư Liên, ánh mắt quỷ Đao Lao lóe sáng nhìn bóng dáng Kỷ Lam rời đi. Nếu đối phương nhớ mua hương nhang cho hắn, vậy hắn cũng không dọa cô nữa. Còn cái ông đại sư Liên này, đến hắn ở cửa hàng cũng không biết mà dám đuổi vị đại nhân kia ư? Ừm, trở về nói với đại nhân, xem như lấy lòng người một chút. Hơn nữa, hắn còn nhớ đại nhân đặc biệt bảo hắn nếu Kỷ Lam quên mua hương nhang thì nhắc nhở một tiếng. Có khi nào đại nhân đã sớm biết Kỷ Lam sẽ tìm thầy pháp? Nghĩ đến đó, quỷ Đao Lao hiểu đi theo đại nhân chắc chắn có thịt.. À không, là có hương nhang hưởng. Tốt hơn bao nhiêu so với cuộc sống trước kia trong rừng. Vì thế nên hắn đã hoàn toàn vứt bỏ vẻ miễn cưỡng lúc ban đầu của mình, quyết kiên định một lòng theo đại nhân.