Tìm kiếm ý tưởng viết truyện ngắn, cách viết truyện ngắn hay Bạn có đang ấp ủ giấc mơ sáng tác một câu chuyện không? Sẽ là không ngoa nếu tôi nói những câu chuyện chính là huyết mạch, là xương sống của nền văn minh. Sống trong một thế giới đầy sự bất ổn và lo âu, thì những câu chuyện chính là nguồn an ủi, động viên, dẫn dắt chúng ta hiểu hơn về cuộc sống xung quanh. Trong khi những câu chuyện sáng thế trong các tôn giáo đem lại cho ta nhận dạng cũng như mục đích tồn tại của bản thân, thì các chính trị gia lại lợi dụng các câu chuyện để đạt được mục tiêu chính trị. Dù vậy, về mặt hiệu quả, cả hai đều tác động và gây ảnh hưởng đến nhận thức của chúng ta về Lịch sử. Về bản chất, mục đích của câu chuyện là giúp chúng ta học hỏi, trưởng thành và biết cảm thông hơn. Chúng đưa chúng ta đến những thế giới mà ta chưa từng biết, tạo cơ hội cho chúng ta trò chuyện với những nhân vật mà ta chưa từng nghĩ có thể tồn tại trên đời. Những câu chuyện tuyệt vời nhất có thể đập tan thành trì của các đế chế, trong khi những câu chuyện nhẹ nhàng nhất lại có khả năng chạm vào trong sâu thẳm tâm hồn con người. Tất cả các câu chuyện (kể cả những truyện của bạn) đều mang trong mình sức mạnh có thể thay đổi cả thế giới! Để làm được điều đó, những gì bạn cần làm chỉ là kể câu chuyện đó ra! Nghe có vẻ tuyệt vời quá phải không? Tuy vậy, việc viết nên câu chuyện lại không hề dễ tí nào. Kể thì ai cũng kể được, nhưng kể sao cho hay thật là hay, thì lại là một vấn đề khác. Bạn cứ thử hỏi bất kỳ tác giả cuốn truyện nào thử xem, tôi chắc chắn họ sẽ vò đầu bứt tai kể bạn nghe về biết bao mồ hôi nước mắt họ phải bỏ ra để những phôi thai ý tưởng ban đầu có thể nảy mầm thành câu chuyện hoàn chỉnh. Những chuyện như họ đã đau khổ thế nào khi phải cắt bỏ cảnh mà mình yêu thích, hay khủng hoảng bất lực ra sao khi bị bí ý tưởng, đâm đầu vào ngõ cụt, không biết phải viết gì tiếp theo. Hoặc thậm chí cả nỗi sợ sau khi câu chuyện hoàn thành nhưng chẳng ai đón nhận nó. Những tâm trạng bất an, lo lắng như thế có khi kể hoài không hết. Sao nào? Nghe xong bạn có sợ không? Còn tiếp tục chấp nhận thử thách không? Tôi hi vọng là bạn vẫn còn giữ vững quyết tâm, vì bạn biết đấy, chỉ khi vượt qua được tất cả nỗi đau khổ, sợ hãi đó, chúng ta mới trưởng thành, chín chắn hơn. Không những vậy, tất cả trải nghiệm cá nhân đó có khi còn là gia vị cực kỳ tốt giúp thổi bùng câu chuyện của bạn từ những ý tưởng đơn giản thành một trường thiên tiểu thuyết tuyệt vời hoặc hơn thế nữa! Bạn vẫn còn đọc tiếp chứ? Vậy thì tốt lắm. Giờ chúng ta bắt đầu với câu hỏi: "Tôi phải bắt đầu câu chuyện của mình thế nào đây?". Nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng đó lại là câu hỏi quan trọng nhất mà bạn phải tìm ra lời giải đáp, bởi vì từ đây, câu chuyện của bạn sẽ hình thành. Từ đây, những hạt mầm ý tưởng sẽ đâm chồi nảy lộc, theo thời gian, qua bàn tay vun trồng, xây đắp của bạn mà lớn dần thành một cây truyện xanh tươi vững chắc, đầy đủ nhánh cành, hoa trái ngọt ngào, hấp dẫn. Thôi, ví von thế đủ rồi, giờ ta đi vào chi tiết nhé. Khi bắt đầu phát thảo câu chuyện, dù ngắn dù dài, 2 yếu tố mà bạn luôn luôn cần đó là: nhân vật và sự xung đột . Từ 2 yếu tố đó, bạn tha hồ mặc sức bay bổng! Tuy nhiên để có được nhân vật và xung đột, để bắt đầu ráp nối các câu chữ, tình tiết lại với nhau thì trước tiên, bạn phải có Ý TƯỞNG ! Đầu tiên, bạn phải tìm ra nguồn cảm hứng, lý tưởng dẫn dắt bạn đi suốt chặng đường viết truyện. Chỉ khi bạn có cảm hứng, có ý tưởng, thì bạn mới tiếp tục quyết định ai sẽ làm gì với ai được. Thoạt đầu, nghĩ đến chuyện phải tìm ý tưởng thôi cũng là cả một cực hình, dễ làm nhụt ý chí của rất nhiều người. Những chữ "ý tưởng" hay "cảm hứng" vốn dĩ là những khái niệm trừu tượng mơ hồ, cho nên bạn hoang mang cũng phải thôi. Nhưng mọi chuyện không quá u ám tồi tệ như bạn nghĩ đâu! Thực chất, việc tìm kiếm cảm hứng là một cuộc hành trình tự do không giới hạn. Cái bạn cần là lấy một tờ giấy rồi nghĩ gì viết nấy, nháp bừa, vẽ bừa lung tung tùy thích. Chẳng có cái gì là đúng hay sai cả, bạn cứ để cho tâm hồn rộng mở, treo ngược cành cây hết cỡ! Nhiều tác giả trong giai đoạn tìm kiếm ý tưởng thường đem theo bên mình một cuốn sổ và một cây viết, mỗi khi nghĩ vẩn vơ được gì hay là hý hoáy ghi lại. Cá nhân tôi thì hay đi lòng vòng thành phố, nghe hết người này nói rồi người kia nói, rồi ghi chép lại những đoạn có vẻ thú vị. Trong tương lai, biết đâu những điều đó lại trở thành phần hội thoại trong đoạn cãi vã giữa các nhân vật, hay khiến cho khúc độc thoại trầm ngâm đầy triết lý trong câu chuyện trở nên thi vị hơn thì sao. Bãi đổ xe là 1 nơi rất tuyệt để ngồi và hóng chuyện đấy, bạn có thể vừa nghe người khác nói, đồng thời nghe được tâm hồn bay bổng của mình lên tiếng. Một cách khác để tìm ý tưởng tốt đó là hãy tự trải nghiệm. Hãy thử làm những điều mà bạn chưa bao giờ nghĩ bạn sẽ làm, hay đặt mình vào tình huống oái oăm mà bạn không bao giờ muốn rơi vào. Những trải nghiệm đó không chừng sẽ giúp bạn nghĩ ra được sự mâu thuẫn, xung đột mà nhân vật bạn phải đối mặt, dù nhân vật bạn có thể sẽ hành xử khác với cách bạn phản ứng trong thực tế. Nếu bạn đang viết một câu chuyện về tội phạm, điều tra các loại, có một ứng dụng trên điện thoại bạn có thể tải về để nghe các đoạn hội thoại của cảnh sát khi được phái đi làm nhiệm vụ. Nghiên cứu những đoạn hội thoại đó sẽ giúp câu chuyện của bạn trở nên phong phú hấp dẫn hơn. Hoặc là nếu bạn đang viết về tâm trạng một người lữ hành kiệt sức, thì một chuyến du hành đến các vùng hoang vắng nên nằm trong danh sách những việc cần làm của bạn. Sự trải nghiệm sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn nỗi cô đơn và tuyệt vọng mà nhân vật của bạn phải đối mặt. Hoặc chỉ cần lái xe thật xa, nhìn ngắm phong cảnh, con người (hoặc giả kiếm một nhà trọ thật bẩn, thật tồi tàn trú lại vài ngày) cũng khiến mạch ý tưởng của bạn thăng hoa bay cao đấy! Nhưng tôi không khuyến khích bạn làm những việc như lái xe đuổi theo một chiếc xe cứu hỏa khi bạn cần ý tưởng về lính cứu hỏa đâu nhé! Nếu bạn có ý tưởng và cần thêm thông tin, thì đừng ngần ngại tìm hiểu (miễn sao điều đó an toàn và hợp pháp). Một khi bạn đào trúng mạch cảm hứng rồi, thì những ý tưởng, từ ngữ bạn tích lũy bấy lâu nay sẽ bắt đầu bùng cháy trong bạn! Đó sẽ là khởi nguồn, nơi câu chuyện của bạn chính thức bắt đầu! Lên ý tưởng và sườn bài: Khi còn đi học các bạn có nhớ là thầy cô thường yêu cầu chúng ta viết sườn bài cho 1 bài văn? Trước khi viết, lấy 1 tờ giấy trắng và trả lời những câu hỏi sau, mỗi câu trả lời gồm các gạch đầu dòng nhé: Bạn định viết truyện nằm trong thể loại nào? Nên nhớ đừng bao giờ tham lam. Truyện của bạn gồm những nhân vật nào? Hãy liệt kê hết những nv bạn có thể tưởng tượng được cho đến lúc này. Nhân vật chính xuất phát điểm như thế nào? Gia cảnh, hoàn cảnh? Liệt kê hết tất cả các tình tiết mà bạn thấy là hay, mỗi tình tiết là 1 gạch đầu dòng. Hãy viết hết từ đầu đến cuối, viết luôn kết thúc cho truyện nếu như cảm thấy ok. Nhắc lại, không được tham lam mà hãy khai thác triệt để các nhân vật phụ, tình tiết phụ.. Bên dưới mỗi gạch đầu dòng này bạn hãy dùng màu mực khác ghi lại những nv tham gia vào tình tiết. Hãy chỉnh sửa lại các tình tiết, thứ tự cho hợp lý nếu thấy chưa đúng. Sau đó đánh số từ 1-n các tình tiết theo thứ tự từ bắt đầu đến kết thúc. Cuối cùng, tạo mạch truyện bằng cách lấy một tờ giấy đủ dài, tạo một timeline và đánh mốc từ trái sáng phải. Mỗi một mốc là 1 sự kiện, sự kiện có những ai tham gia, kết quả ra sao ghi lại. Từ đó sẽ tạo được một mạch truyện theo dòng thời gian. Sau này viết tới đâu thì chỉ cần lật lại tham khảo là ok. Chúc mừng, về cơ bản, bạn đã hoàn thành 1 sườn bài một cách khoa học. Nó sẽ là hỗ trợ cho ngươi trong suốt quá trình viết truyện. Nên nhớ, sườn bài hoàn toàn có thể sửa tùy theo ý tưởng mới phát sinh. Một số ý tưởng truyện ngắn mẫu: Đây là những ý tưởng ngắn được viết thành dạng truyện ngắn. Mỗi chap là một ý tưởng khác nhau.. Đó là lần đầu tôi gặp anh.. người con trai đã thay đổi cuộc đời tôi.. Buổi chiều nắng hạ oi ả, tôi đạp nhanh trên con đường đến lớp học thêm, rẽ qua hàng cây xanh mát, cuối cùng tôi cũng đã đến nơi. Vội cất xe và bước thẳng vào lớp, đập thẳng vào mắt tôi đó là.. anh. Anh đã ngồi kế chỗ tôi tự lúc nào mà tôi không biết. Nhẹ nhàng đến bên hỏi anh liệu có phải người mới. Anh quay lại ân cần chào tôi, điều đó đã khiến tim tôi lỡ một nhịp. Anh là người con trai đẹp nhất mà tôi từng gặp, mái tóc đen gọn gàng, thoang thoảng mùi hương thơm, làn da trắng, còn đôi mắt thì luôn ánh lên vẻ thông minh của anh. Cả buổi học đó tôi đã luôn nghĩ về anh, không sao tập trung vào bài giảng. "Các em về nhớ làm bài nhé." - Ơ hết giờ rồi ư? Thời gian hôm nay trôi nhanh quá.. Tôi lặng lẽ cất tập sách rồi có ý muốn hỏi thăm anh thì anh đã cất tiếng hỏi tôi trước. Anh hỏi tôi thật nhiều và cả buổi tôi đã dành thời gian ngồi nói chuyện với anh cho tới khi người nhà tới đón anh.. Tôi thoáng buồn vì có lẽ từ nay tôi khó có thể gặp lại anh vì hôm đó anh chỉ đi học bù giờ.. * * * Ngồi vắt vẻo trên ghế, lặng ngắm nhìn bài tập rồi thở dài, tay xoay xoay cây bút.. nói thật giờ đây tôi chả biết cảm giác của mình là gì.. nó khó tả lắm.. buồn nhưng có chút gì đó vui và cũng có chút gì đó gọi là đau.. Nhưng rồi tôi cũng lao vào học và lãng quên đi cảm xúc đó. Tôi chỉ xem anh như là một người bạn tâm giao và chúng tôi cũng chỉ nói chuyện qua mạng xã hội mà thôi. * * * Cho tới một hôm, tôi hay tin anh sang sinh sống ở Mỹ, điều đó làm tôi có chút buồn.. cả đêm đó tôi không tài nào ngủ được. Tôi rời giường, đi đi lại lại khắp nhà rồi lại ngồi phịch trước màn hình máy tính.. Và tối đó tôi đã không ngủ.. Rồi thời gian cũng trôi đi, cảm xúc của tôi đối với anh không thay đổi nhưng liệu ai biết rằng cảm xúc của anh đối với tôi là như thế nào. Anh bận thật đấy nhưng anh vẫn dành thời gian trò chuyện với tôi, anh chỉ tôi mọi thứ, anh là người đã giúp tôi hướng ra mục tiêu của đời tôi.. * * * Và rồi ngày ấy.. cái ngày định mệnh đã tới.. ngày anh nói ra cảm xúc của tôi rằng anh.. thích tôi.. và tôi đã chấp nhận. Liệu có ai hiểu được cảm giác của tôi lúc này.. tôi vui lắm, mừng lắm.. nước mắt tôi lăn dài trên má - nước mắt của sự hạnh phúc. Nhưng rồi.. tôi chợt nghĩ liệu tôi có xứng với anh chăng? Anh là một người con trai rất đẹp, rất tâm lí, anh có chí hướng, không những thế anh học rất giỏi, nói chung anh là hình mẫu lí tưởng của mọi cô gái. Còn tôi, tôi chỉ là một đứa con gái bình thường, không hơn không kém, tôi không có gì đặc biệt cả.. Tôi tự hỏi liệu tôi có bằng anh chăng? Nhưng không sao, nếu anh chối bỏ tôi, tôi cũng sẽ chấp nhận nhưng làm ơn.. đừng lừa dối em. Chú ý: Để viết truyện kiếm tiền, các bạn đăng ký tại đây: Viết truyện kiếm tiền Xem thêm: Viết review truyện kiếm tiền