Truyện ma Quê em đất độc

Thảo luận trong 'Truyện VOZ' bắt đầu bởi Wall-E, 3 Tháng sáu 2020.

  1. Wall-E

    Wall-E Senior Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    428

    Bonus: Bà mất


    1 thời gian sau đó cuộc sống của bà và gia đình cậu D cũng ổn định. Bà em lúc bấy h cũng yếu nhưng ngày nào bà cũng dậy sớm làm việc nhà và có 1 điều không thể quên là thắp nhang bàn thờ. Việc này đối với bà là việc quan trọng nhất.

    Cuối cùng thì hè cũng đến, người người đổ xô đi tránh cái nắng oi ả của mùa hè và gia đình em cũng không ngoại lệ. Dịp này mọi người trong nhà cũng có khá nhiều thời gian rảnh nên gia đình em quyết định tổ chức chuyến đi nghỉ mát tập thể gồm gia đình em và gia đình cậu D. Bố mẹ em cũng rủ bà đi cùng nhưng bà bảo: "Tao mà đi thì ai chăm lo nhà cửa, bàn thờ đây. Thôi chúng mày còn trẻ cứ ăn chơi hưởng thụ đi. Tao già rồi sức đâu mà đi nữa" -Năn nỉ mãi bà em cũng không chịu nên bố mẹ em cũng không ép nữa. Cậu D em cũng muốn ở lại chăm bà vì thấy bà cũng có tuổi rồi nhưng gia đình em mời khéo đi sớm về sớm trong 2 hôm nên cậu D em đồng ý.

    Hè năm đó quả thực rất nóng! Nhà em tính lắp cho bà cái điều hòa mà bà nằng nặc đòi dẹp (nhưng nghĩ cũng phải-người già thì chịu sao được). Hôm đầu tiên đi biển thì dính mưa to, nên chẳng tắm được gì. Ông bô đành giữ mọi người ở lại biển chơi thêm 1 hôm nữa để thăm quan được nhiều cái. Vậy là lần đó cắm trại ở biển 3 hôm-không thấy bà ở nhà gọi điện hỏi sao chưa về thì kể cũng lạ-Bà vốn rất quan tâm tới mọi người.

    Kết thúc chuyến nghỉ mát, mọi người vừa vui vừa mệt. Cái Linh xin sang nhà em chơi, mợ thì có việc qua nhà hàng xóm nên hôm đó có mỗi cậu D về 1 mình. Về đến nhà, khoảng chập tối gia đình em nhận được cuộc gọi của cậu D nói là bà mất.

    Chuyện là sau khi về nhà cậu D đã cảm thấy có cái gì đó khang khác. Cửa phòng im ỉm không tiếng động. Ban đầu thì cậu D nghĩ là bà đi chợ. Nhưng chờ đến tối mà cậu chưa thấy bà về trong lòng thấy nôn nao. Cậu qua bàn thờ định thắp mấy nén hương thì thấy bát hương sạch trơn dường như mấy hôm nay không được thắp nén nào. Cậu thầm nghĩ chả nhẽ mệt nên quên không thắp hương mà nếu vậy thì sao h này còn đi đâu. Đang băn khoăn suy nghĩ bởi những ý tưởng hỗn độn thì chợt cậu em nghe thấy có tiếng bước chân ngoài cổng. Cậu D quay phắt lại về phía cổng vì nghĩ bà về nhưng rồi cậu em bị một phen chôn chân tại chỗ vì hình ảnh cũ hiện ra: Con Mic đang chống gậy, đi bằng 2 chân sau, đầu đội cái nón lá của bà, lưỡi lè ra đỏ hỏn.. Nó đi từng bước một từ sân sau, hướng ra cổng.. rồi mất hút. Đến khi hoàn hồn thì con chó đã đi mất.

    Thình lình cái nón ở đâu rơi phịch xuống trước sân. Cậu D vội chạy lại xem thì nhận ra đó chính là cái nón của bà. Linh cảm có chuyện chẳng lành, câu chạy vụt ra trước cổng rồi lại chạy ra sau nhà, thoạt nhiên không thấy gì cả. Chợt từ trên mái nhà có tiếng kêu vọng xuống "Thắt cổổổổổổổổổổổ" "Mửa mật mày raaaaaaaa". Tiếng kêu này cậu chưa từng nghe nhưng từ lúc con khướu nhà cậu C bị mất thì cậu cũng đã ít nhiều nghe mọi người kể về chuyện con khướu là cả nhà tá hỏa 1 phen. Nhìn lên nóc cậu nhìn ra đúng là con khướu nhà cậu C. Con khướu biết có người nhìn ra nó, nó liền bay 1 vòng quanh nhà rồi đậu trên 1 ngọn cây gần đó. Lần này nó không kêu mà nhìn cậu D chăm chú như con chim đang chuẩn bị vồ mồi. Cậu D cũng biết là nó đang nhìn mình, mà thế nào cậu nhớ ra từ lúc về cậu chưa lên gác xem thế nào.

    Ông cậu liền tức tốc chạy lên tầng 2 nhưng thoạt nhiên không thấy gì cả, bàn học của con Linh vẫn y nguyên. Cậu chợt nghĩ: "Chả nhẽ ở trên đấy". Thế rồi cậu D 3 chân 4 cẳng chạy lên tần 3 - cái tầng mà bà dặn là không ai được vào nữa. Đến nơi thì cánh cửa vẫn khóa ngoài, nhưng dường như có một động lực nào đó thôi thúc. Cậu D dùng sức đạp cửa thật mạnh và tông thẳng vào.

    Cậu D kinh hoàng đến té bật ngửa ra đằng sau khi trước mặt là mẹ mình đã thắt cổ. Cái dây thừng treo lủng lẳng vẫn đung đưa như có ai kéo. Xác bà đã cứng đờ, đôi mắt vẫn mở to, trợn trừng, lỡi vẫn thè ra. Trên đầu tóc bà rối tung như vừa trải qua những ngày tháng tột cùng kinh sợ

    Cậu em đặt xác bà xuống rồi gọi cho công an và mọi người trong nhà. Bên giám định xác định đây là 1 vụ tự tử. Tuy nhiên người nhà em thì không tin rằng bà tự vẫn vì chẳng có lý do gì để bà làm vậy.

    Cái chết của bà khiến em nẩy sinh nhiều suy nghĩ về những điều kì lạ đã xảy ra. Liệu nó có liên quan gì không? Trời
     
  2. Wall-E

    Wall-E Senior Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    428

    NGUỒN TỘI LỖI


    Gần đến rằm tháng bảy, bà mới bảo cả nhà chuẩn bị mâm lễ lớn, 1 là cúng ông bà tổ tiên, 2 là làm lễ xá tội vong nhân, mong cho các vong linh đang ở quanh nhà em nhẹ lòng siêu thoát (cả vong linh tốt lẫn vong linh xấu), không hãm hại nhà em nữa. Bà bảo tất cả thành viên trong gia đình dù bận gì cũng phải về; phần vì mọi người sợ những chuyện đã xảy ra ở nhà em từ trước đến nay nên ai cũng răm rắp làm theo. Đến ngày 14 âm lịch, bà em bảo mọi người chuẩn bị đồ cúng, còn bà ra ngoài có việc. Thằng T. A kể lại vài ngày trước, 2 người khách hôm nọ dạo này thường xuyên đến chơi với bà, cứ chập tối đến rồi nữa đêm là về.

    Đến chiều tối, tất cả mọi việc đều đã chuẩn bị xong nhưng mãi vẫn chưa thấy bà em về. Lo lắng và sốt ruột, cậu D bảo cậu C, em và thằng T. A chia nhau ra tìm bà, mọi người vừa chuẩn bị đi thì nghe tiếng mở cổng. Cậu D vụt chạy ra xem ai thì thấy bà em đang lững thững bước vào nhà, nhìn mặt bà như người vô hồn, đầu tóc rối bù, quần áo sộc sệch và bám đầy bùn đất. Bà ngẩng mặt lên rồi nói với cậu D: "Để mẹ thay đồ, làm lễ xong rồi mẹ sẽ kể hết mọi chuyện cho các con nghe", xong bà bước vào trong buồng. Một lúc sau bà trở ra với bộ đồ mới, đầu tóc gọn gàng và tươm tất hơn xo với cái lúc bà vừa về nhà. Nhà em bắt đầu làm lễ, rồi ăn uống, nhưng tâm trạng ai cũng đầy lo âu. Xong bữa, già trẻ lớn bé trong nhà xúm quanh bà để nghe bà kể chuyện. Bà em từ tốn bắt đầu kể chuyện, mắt bà em nhìn xa xăm về hướng tim đê, bà kể về chuyện ông ngoại em, bà ăn xin, cô gái N mà ông em cứu, ông tướng không đầu, hà bá, con Mic, con Tin.. Bà giải thích tất cả mọi chuyện đã xảy ra với nhà em, vì sao lại là nhà em. Như đã kể ở phần trước, chỉ vì ông em cứu cô N mà bị Hà Bá căm ghét, Hà Bá tìm mọi cách để hại cả nhà ông em; từ cục đá ở sông mà ông em đứng lên, cái xác mà ông vớt vào bở, và bất ngờ nhất chính là ác linh chó thành tinh. Ác linh đó chính là con Tin, con chó được chôn ở gốc cây chuối. Bà em kể, nó được Hà Bá ra lệnh phải vào nhà em để gieo họa, làm kẻ đưa tin cho những hồn ma khác nhằm hãm hại cả nhà em. Nhưng nó không thể làm gì được bởi nó bị một hồn ma khác canh giữ, bảo vệ cho nhà em. Hồn ma đó quanh quẩn bên nhà em từ rất lâu rồi, từ cái ngày cậu C chôn ngón tay bạn dưới gốc hồng bì, đó là thằng Bột câm. Vì trả ơn nghĩa cho cậu C mà thằng Bột đã nhập vào con Mic từ ngày bắt đầu bà em đưa 2 con cho về nuôi. Ngày con Tin chết là ngày con Tin tìm cách ra ngoài báo tin cho ác linh khác thì bị con Mic phát hiện, vì vậy mà con Mic đã giết chết con Tin rồi giấu xác vào bụi tre, nó không muốn xác con Tin bị nước cuốn vì nếu nước cuốn đi, hồn con Tin lại được Hà Bá bắt lại và sẽ tiếp tục hãm hại nhà em. Con Mic tưởng đã diệt được hậu họa cho nhà em nên ra đi (là ngày nó đội nón chống gậy đấy) nhưng con Mic không ngờ cậu D em phát hiện nó thấy xác con Tin mang về chôn sau vườn. Vì thế cái ác linh kia cũng theo xác mà về lại nhà em trú ẩn. Con Mic biết chuyện chẳng lành nên nữa đêm quay về đào xác con Tin lên giấu chỗ khác, nhưng lúc ấy cái ác linh kia đã nhập vào cây chuối. Lo sợ cho gia đình cậu C, con Mic (lúc này đã trở lại thành thằng Bột) chấp nhận ở lại sau vườn để bảo vệ cả nhà cậu. Cái lần cậu C em ra chặt củ chuối cũng là chặt vào xác nó nên nó hiện lên dọa nạt, bà em chính vì thế mà ra phía sau chửi loài xúc sinh phản chủ

    Còn cái ác linh thứ ai chính là hồn của cô N, người đã treo cổ trong cái lều của ông em, cô N vì bị hồn bà ăn xin ám dẫn đến bi quan mà treo cổ tự tử, lòng còn mang nỗi căm phẫn nên mới ở lại cõi trần để trả thù ông em, lại bị Hà Bá xúi dục nên nỗi căm thù còn mạnh mẽ hơn nữa. Năm bà em bị điên là năm bà bị cô N chiếm xác, bà em sinh ra trên mảnh đất âm nên mang Căn trong người, nếu gặp lúc thời thế âm lấn át dương, hồn ma dễ dàng xâm chiếm thể xác nên lúc điên lúc tỉnh. Cô N chiếm xác bà em với mục đích hại cả nhà, nhưng cũng không thể làm gì bởi cô N đã bị hồn ma bà ăn xin ngăn chặn. Sau cái chết của cô N, hồn ma bà ăn xin vừa oán trách ông em, nhưng cũng vì cái nghĩa tình mà ông em đã đối xử với bà khi còn sống mà lo gia đình ông em sẽ bị cô N phá hoại, vì vậy bà luôn ở quanh nhà em. Cô N nhập vào bà em, bà ăn xin cũng nhập vào bà em, 1 xác 3 hồn nên bà em ngày đó cứ trơ dại. Bà kể cái đêm mà tỉnh lại là do bà ăn xin đã đuổi được hồn cô N ra khỏi người bà em, rồi bà ăn xin dẫn bà em từ Trâu Quỳ về nhà, cô N quyết bám theo để trả thù bằng được gia đình ông em. Chính vì vậy mà đêm bà em về nhà, ông em thấy cả bà ăn xin và cô N. Từ đấy hồn ma cô N trú ngoài bãi sông, ngày ngày tìm cách hãm hại gia đình em. Lần lượt các sự việc bác Ng bị con ma treo cổ ám, hay sự việc ác linh cô N muốn hãm hại con bé B trong ngày đám giỗ. Nhưng lần nào cô N ra tay thì lần đấy bà ăn xin lại hiện về báo cho bà em, như vì sao bà biết cách giải nguy cho bác Ng (hay những lần nhà em có người bị ma nhập khác), con khướu rít lên tiếng sởn gai ốc "Thắt cổổổổổổổổổổổ"

    Con Linh cũng là người có Căn giống bà em, điều đó giải thích tất cả những chuyện xảy ra xung quanh nó. Bà ăn xin rất thích có người bầu bạn, vì vậy bà mới gọi con Linh ra chơi với bà. Vì sợ nó kinh hãi khi thấy hình dạng thật nên bà ăn xin hóa thành 1 cô gái mỗi lần gặp con Linh, vì vậy con Linh thấy khuông mặt cô gái mà nó hay gặp rất quen thuộc, nhưng do bà ngoại em lo cho cháu nên năn nỉ bà ăn xin tha cho nó nên không có chuyện gì xảy ra sau đó nữa. Và chính con Linh cũng là người đổi chỗ của con chó đá qua phía nhà bà em theo theo lời của bà ăn xin.

    Hai người nam và nữ hay đến chơi với bà em đến nữa đêm chính là bà ăn xin và ông ngoại em thời trai trẻ. 2 linh hồn đó thường gặp bà em để báo trước cho bà em những hiểm nguy mà gia đình em gặp phải. Những ngày trước rằm tháng 7, bà ông xin và ông ngoại em về bàn với bà ngoại em chuyện làm lễ để mong Hà Bá xá tội, cũng như cầu nguyện cho những ác linh kia tha thứ những sai lầm trong quá khứ mà tha cho cả nhà em. Vậy chiều tối 14, bà em cùng linh hồn ông em ra bờ sông cầu khẩn Hà Bá. Cô N và ác linh chó ma thấy cơ hội hãm hại bà em nên ra theo ra bờ sông, thấy có biến nên hồn thằng Bột và bà ăn xin đi theo. Hà Bá, cô N, con chó ma không những không tha cho bà em mà muốn lôi bà em xuống nước để trả thù, ông em, thằng Bột, bà ăn xin thấy vậy mới kéo bà em lên bờ. Nhưng phía kia có Hà Bá đã mạnh lại càng mạnh. Tưởng chừng bà em phải bỏ mạng nơi dòng nước thì bỗng nhiên tiếng vó ngựa cất lên, tiếp theo là tiếng ngựa hí oai vệ. Ông tướng không đầu xuất hiện, cầm đao chém xéo hồn ma cô N và con chó ma. Hà Bá thấy biến nên cũng lẵng lặng trở về cõi nước. Rồi ông tướng không đầu biến mất..

    Bà em bảo nhà em giờ đã êm xui, những ác linh đã hồn siêu phách tán, ông em, bà ăn xin, thằng Bột cũng đã an lòng mà siêu thoát. Nhưng còn Hà Bá chắc không nuốt nỗi cục nghẹn này. Sau ngày đó, nước sông Hồng nhìn tĩnh lặng nhưng bênh dưới là cuồn cuộn sóng.

    Chuyện nhà em thế là rõ, nhưng vì sao đất đó lại là vùng "đất độc", âm thịnh dương suy..
     

Chia sẻ trang này