Em hiện tại đang làm vàng mã ở nhà, đang vắt óc để nghĩ ra cách làm nhanh. Em làm mãi rồi nhận ra chỉ có động cơ dùng năng lượng điện, hay xăng gì đó mới có thể làm nhanh hơn được, chứ sức người có hạn, sắp xếp hợp lý thì sức người cũng chỉ đỡ lãng phí chứ không thể biến 1 thành 10 được Em xin được kể chuyện ở công việc, em bắt đầu làm cái này từ đầu 2018. Cụ thể là dán đai đỏ, Lúc đó chưa làm ở nhà mà làm ở xưởng, mới vào em loay hoay, mãi, rồi thấy người ta dùng cái kẹp rất mất công để cố định tập tiền, em lấy cái ghế, rồi nghỉ tết, em đi chơi và vớ được cái ngăn kéo, từ đó, cái ngăn kéo cũ là đồ nghề của em luôn: Haha: Kiếm thêm vài viên đá, lát gạch mỏng, viên gạch - để điều chỉnh độ kẹp giấy, xong bộ đồ nghề. Lúc đó, em còn phải kẻ 1 đường để có thể dán thẳng, rồi có chị hàng xóm chỗ đó hay qua làm thêm. Em cứ hóng chị ta để làm đua, xem mình nhanh đến đâu, rồi nhận ra chị ấy không cần kẻ, thế là em cũng bắt chước. Lúc công cụ xong rồi thì em tập trung vào ngón tay, vào độ chính xác giữa 2 vật mốc đánh dấu đầu và cuối để làm ra. Em nên tập trung vào ngón tay cái vạch giấy chứ không phải tay phải bốc đai đỏ. Nghiên cứu mãi rồi cũng làm được 1 cái hết 3 phút, kỷ lục: Cry: Lúc làm việc, em toàn mở điện thoại ra coi, vừa làm vừa xem cho đỡ căng thẳng, lại có thể tận dụng thời gian ngồi cả ngày để học hỏi mọi thứ trên mạng. Ông chủ chỗ em dân 36, không biết 36 sống chó ở đâu, nhưng ông ấy đối với em là đàng hoàng. Lúc đầu em không được ngủ trưa ở xưởng, nói mãi ông ấy mới cho ngủ, rồi ông ấy đéo cho ngủ nữa. Em nghỉ việc để tìm 1 việc mới, và đó là may túi siêu thị. Đéo biết có phải vớ phải vỏ dừa không, máy thì liên tục đứt chỉ. Em cũng mất vài tuần để làm xong hệ thống của mình, 1 cái xốp để kê túi, 2 viên gạch để điều chỉnh theo độ rộng của túi. Lần này không thoải mái wifi như trươc nên em lưu lại video để xem. Xưởng mới này có ăn cơm và ngủ tại chỗ, sau khi ngủ xong, mình tận dụng chút thời gian ra quán net gần đó uống nước, suy nghĩ, mọi người 7 - 8 giờ là về còn em làm việc tới 9 giờ là về. Lúc tối thỉnh thoảng ra ngoài mua cái gì đó ăn hoặc uống nước.. Rồi thợ nghỉ đồng loại, công đoạn em đang làm giải tán luôn, chuyển sang công đoạn khác chưa được bao lâu thì bị điều sang làm công nhật, chịu đéo nổi, em nghỉ việc. Lúc này toàn đi nhặt rác, rồi định viết truyện ra tiền, đi làm thẻ ngân hàng để có cái nhận thù lao cũng mất điện thoại, từ đó, đi đâu em toàn cho điện thoại vào cái lọ nhựa, cái lọ nhựa nhé balo. Đéo bao giờ đút vào túi áo túi quần nữa. Rồi nhờ bà già gọi điện cho ông chủ cũ. Cuối cùng ông ấy cũng chở tới nhà để có cái làm việc