Truyện VOZ Full - Tán gái ở nhà

Thảo luận trong 'Truyện VOZ' bắt đầu bởi Mộ Thanh, 2 Tháng chín 2021.

  1. Mộ Thanh

    Mộ Thanh Sau cùng thì lòng người vẫn là thứ lạnh lẽo nhất Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    892
    Chương 10:

    "Bấm để đọc"
    Tối 7/5 thằng H bạn thân học cùng đại học em nó xuống Hà Nội các thím ạ, vừa xuống phát nó đã gọi ngay cho em rủ em xuống để mấy thằng ôn lại tình xưa nghĩa cũ! Thế là sáng thứ 5, em dậy sớm (chủ yếu là do thằng bạn nó kêu ở dưới đấy chán gọi em xuống chơi cùng), phóng con huyền thoại xuống dưới Hà Nội!

    Xuống tới nơi thằng bạn nó nhìn thấy em thì hớn hở như bắt được vàng như trúng được lô! Em với nó chạy ra bảo em!

    H: Ê cu đi làm mấy ván không? Thằng C nó đi có việc rồi tối mới về, anh em mình ra Yugi chơi chờ tối nó về thì uống!

    E: Đù tưởng gọi tao làm cái gì hóa ra đi chơi game, biết thế này tối tao xuống!

    H: Thôi xuống rồi thì đi chơi đi, giờ chả nhẽ ngồi đây đến tối à?

    E: Nhưng ngồi chơi từ giờ tới chiều mệt lắm! Chịu thế éo nào được?

    H: THanh niên mà! Sao phải xoắn?

    Thế là 2 thằng lóc cóc vác xe phi vào YuGi đánh LoL các thím ạ! Ngồi chơi với nó đến tầm 10 giờ sáng thì tự nhiên em JaniaW em lại rên các thím ợ! Chị gọi! Ơ thế nào chị lại gọi giờ này nhỉ? Hôm qua đã bảo hôm nay em xuống HN rồi mà!

    E: Chị à? Có việc gì à chị?

    C: L đang ở đâu đấy?

    E: Em đang ngồi chơi với đứa bạn ở Nguyễn Trãi! Sao hả chị?

    C: Ờ có bận gì không đi chơi với chị đi!

    E: Đi đâu hả chị?

    C: Cứ qua đây đón chị rồi chị nói cho!

    E: Cơ mà chị ở đâu? Với lại chị không đi xe à mà cần em đón?

    C: Chị ở bến xe bus Long Biên, chị vừa đi xe bus xuống, nóng sắp chết đây!

    E: Chị chờ em tý, em qua giờ! 30 phút chị nhé!

    C: OK!

    Thế là em bảo thằng H ở lại chơi mình, em đi đón chị! Em với nó đang đánh rank, em out ra phát nó chửi em chết cha chết mẹ các thím ạ

    Vác xe, phóng như bay qua Long Biên, hẹn chị 30 phút cơ mà đường rõ đông, lại nắng, em đi mất tận 45 phút, chắc chị chờ dài cổ quá

    Đến bến xe Long Biên, đông vãi, chả thấy chị đâu, định lấy điện thoại ra gọi thì tự nhiên thấy ai đây vỗ vai em, quay lại thấy đeo khẩu trang đội mũ kín mít, em chả nhận ra, đang ngơ ngơ thì chị bỏ khẩu trang ra!

    C: Không nhận ra chị à?

    E: Chị ăn mặc như Ninja báo thù thế này có trời mới nhận ra được!

    C: Hihi đi thôi, chị chờ L như chờ mẹ đi chợ về! Lâu quá, ngồi bến xe nóng kinh khủng!

    E: Tại tắc đường mà chị!

    Hôm nay chị mặc quần Jean áo phông trắng bó sát các thím ạ! Chân thì đi đôi tông huyền thoại của em, em cũng đẹch hiểu luôn tai sao chị lại đi tông của em nữa! Ngoài thì chị khoác cái áo sơ mi trắng dài thùng thình chống nắng!

    Chị ngồi lên xe rồi bảo e:

    C: Đi qua Bà Triệu tí nhé, qua chỗ bạn chị rồi đi!

    E: Ờ đi đâu hả chị? Mà sao chị không đi xe hay taxi mà đi xe bus chen chúc làm gì cho mệt?

    C: Hì hì, sang nay chị đi làm thì mấy đứa rủ đi phượt Hòa Bình, cơ quan mai họp công đoàn nên chị chả phải đi, chiều nay chị xin nghỉ buổi đi chơi với chúng nó cho nó đổi gió Nãy chị về qua nhà thấy nắng quá mà lại chả biết lái xe nên ngại đi xe bus, với lại biết L ở HN bảo L qua đón!

    E: Sao không gọi taxi mà đi cho mát chị?

    C: Hic lúc ra bến xe mới nhớ quên cái ví tiền trên phòng nên ngại chả muốn lấy! Đi phượt cần gì tiền đâu, mấy đứa bạn chị chuẩn bị hết rồi!

    E: Haiz nắng thế này đi hành xác làm gì cho mệt chị?

    Nói thật với các thím là mấy hôm nay trời nắng em cũng ngại đi xe máy lắm mà thế nào giờ chị lại dở chứng đòi đi Hòa Bình!

    C: Đi cho vui chứ ở nhà mãi làm gì

    E:.

    Tới nhà bạn chị Quỳnh ở Bà Triệu, chị bấm chuông, 1 lúc sau ra mở cửa là 1 cái anh cũng cáo ráo cơ mà bình thường thôi, chả đẹp trai lắm, anh thấy chị Quỳnh thì cười, anh ý tên là P các thím ạ!

    AP: Quỳnh hả vào đi bạn, mấy đứa đến hết rồi, à cậu là?

    Anh ấy hỏi em!

    E: Em là L bạn chị Quỳnh!

    AP: Ừ hai người vào nhà đi, sắp xếp tí chuẩn bị đi!

    Ơ vãi đi luôn giờ à? Thế này thì em cho bọn thằng H nó leo cây hôm sau chúng nó thịt luộc em các thím ạ, đã thế em còn chưa chuẩn bị gì nữa!

    Vào đên nơi thấy co 2 đứa con gái nữa đứng đấy, cả 2 cũng dễ nhìn thôi chư không xinh, có lẽ chị Q làm lu mờ hết những người con gái khác trong mắt em rồi các thím ạ! 1 người là em gái của anh P còn 1 người là bạn của anh P với chị Q! Vào nhà, em thấy mấy người đã chuẩn bị túi to túi nhỏ hết cả rồi, nào là bánh mỳ, xúc xích, nước ngọt, bia!

    Em thì đang lo bọn thằng H nó cắt tiết em nên xin phép chạy ra ngoài để gọi điện cho nó!

    E: H à, tao bảo này, chị tao tai nạn phải vào viện, tao qua chăm chị tao, chúng mày tối cứ uống đi nhé, tao không qua được đâu!

    Em đành chém với chúng nó thế các thím ạ!

    H: Tai tai cái cm mày, mày thật hay chém đấy? Hay lại giống vụ mẹ mày đau ruột thừa năm ngoài mày lừa bọn tao?

    Hic năm ngoái em cũng lừa chúng nó 1 lần rồi nên chúng nó cảnh giác vl!

    Em ỉ ôi mãi nó mới tin, đau cả họng! Gọi xong cho thằng H em mới yên tâm đi vào nhà!

    Vừa vào đến nhà thấy mấy người mũ mão, hành trang sẵn sàng rồi!

    C: L gọi xong chưa?

    E: Xong rồi chị!

    C: THế đi thôi mọi người!

    Chị nói rồi đeo 1 cái ba lô đựng nước với thức ăn lên lưng, đi ra ngoài sân! Mấy người kia cũng đeo balo rồi đi ra xe máy! 5 Người đi 3 cái xe máy các thím ạ, 1 cái Jupiter, 1 cái dream với con sóng thần huyền thoại của em!

    Em chở chị, anh P chở em ánh ấy còn chị H thì đi 1 mình! Mấy anh chị này cũng vui vẻ các thím ạ, nói chuyện hòa đồng với mọi người, nhất là con bé tên T kia, nó hài vl các thím ạ, nó thỉnh thoảng quay ra đá đểu anh trai nó câu

    Mọi người xuất phát lúc 12 giờ trưa! Em cũng thấy lạ, cái thói đâu đi chơi sáng sớm không đi, chiều tối không đi lại đi lúc giữa trưa thế này! KHông hiểu mấy người này nghĩ gì nữa!

    Đi đường 3la Hà Đông ấy các thím ạ, lúc đầu đi mọi người còn vui vẻ chém gió với nhau nhưng lúc bắt đầu đến địa phận tỉnh Hòa Bình thì mấy bà cô im như thóc, chắc cũng mệt rồi!

    Chị Quỳnh ngồi sau xe em nói chuyện linh tinh trời ơi đất hỡi với em, chị còn kể hôm nay chị đi làm, lão Vĩnh cứ tránh tránh mặt chị nữa chứ, chị nói xong cười rất là thỏa mãn)

    Em đang rất chăm chú nhìn đường với điều khiển xe thì tự nhiên hiện ra bóng dáng mấy con ong vàng bay vo ve bên lề đường! EM nghĩ mình đi có 40, 50 cây lại mũ mão đầy đủ chắc nó chả bắt đâu nên cứ ngẩng cao đầu mà đi! Đường buổi trưa lại vắng xe nữa! Bỗng nhiên hoát 1 phát, 1 con ong ra chặn đầu xe em các thím ạ! Nói thật với các thím là bình thường em đi 1 mình hoặc đi với mấy đứa bạn thì mấy con ong vàng này có tài thánh mà bắt được em, 1 phát vê ga là khóc thét cơ mà hôm nay chở chị đằng sau em chả dám manh động gì cả! Ngoan ngoan dựng xe!

    CS: Chào anh, mời anh xuất trình giấy tờ xe!

    E: Em mắc lỗi gì hả anh?

    Em vẫn ngơ ngác các thím ạ, chả biết mình mắc lỗi gì mà bị bắt!

    CS: Anh mắc lỗi không gương chiếu hậu bên trái, xin mời anh cho chúng tôi kiểm tra giấy tờ xe!

    Á Đù, xe em trước giờ đi ở HN với về nhà công án nó có bắt gương bao giờ đâu mà sao hôm nay lại bị bắt nhể, mà em lại đếch có bảo hiểm nữa chứ, mấy lần đi qua hàng BH 30k/năm em đinh mua mà cứ quên!

    Đưa mấy anh ong vàng giấy tờ các anh ấy ghi ghi chép chép 1 lúc rồi phạt em 190k các thím ạ! Định móc ví lấy tiền thì thấy chị đang chém gió cái gì đấy với ông CS ngồi trên xe, nhìn chị với ông ấy cười cười nói nói như kiểu người quen lâu năm ấy! Sau đấy ông kia gọi cái anh đang lập biện bản em ra abc xyz 1 hồi thì em thấy anh ấy quay lại trả em giấy tờ rồi cười cười, thôi đi đi, lần sau đi đâu nhớ lắp cái gương vào nhé, giọng như "Người mẹ nhắc nhở con trước khi ra trận" nghe thân thương lắm các thím ạ!

    Em cất giấy tờ, lên xe hỏi chị:

    E: Chị quen lão CS trên xe à?

    C: Không chị quen đâu!

    E: Ơ thế chị nói chuyện gì với lão đấy?

    C: À bố chị bảo bố chị là người quen của giám đốc CA Hòa Bình ấy mà!

    E: Vãi thế mà lão ấy cũng tin à?

    C: Ơ chị nói thật mà! L không tin à?

    E: Ơ thật à?

    C: Thôi kệ, không quan tâm nữa, đi cẩn thận kìa! Hì hì!

    Thế là em lại tiếp tục cuộc hành trình của mình! Đi được tầm 1 tiếng nữa thì thấy đầu chị thỉnh thoảng lại đập phát vào vai em các thím ạ! Ôi vãi chị ngủ gật! Em sợ vl các thím ạ, đang đi đường núi thế này mà bà cô lại ngủ gật thì chết!

    Em lay lay chị rồi gọi to

    E: Chị Quỳnh ngủ hả? Rơi giờ!

    Chị giật mình phát cũng suýt rơi các thím ạ

    C: Ừ chị buồn ngủ quá, không chịu được, chị tỉnh rồi đây!

    E: Buồn ngủ quá thì ôm eo em rồi dựa hẳn vào lưng mà ngủ không rơi giờ, em đi chậm lại!

    C: Thôi không sao đâu, cứ đi đi!

    Chị nói cũng chẳng ôm éo em các thím ạ :(!

    Đi được 1 lúc lại thấy chị gục phát vào vai em! Lần này em chẳng gọi nữa, 1 tay lái xe, 1 tay em vòng ra sau với lấy tay chị vòng qua eo em rồi giữ lại luôn! Đúng là con gái, rách việc vãi cả ra ấy!

    Lúc đi qua thành phố Hòa Bình tới đỉnh của 1 cái đèo thì em bảo anh P:

    E: Dừng lại nghỉ tí anh ơi, em mỏi quá rồi!

    AP: Ừ anh cũng đang định nghỉ đây!

    Quay sang thấy con bé em gái anh P cũng gục đầu vào vai anh P ngủ

    EM dừng xe lại, giờ chị mới tỉnh dậy, dụi dụi mắt trông đáng yêu kinh các thím ạ!

    C: Đến nơi rồi à?

    E: Còn lâu thưa chị, mới đi được nửa đường thôi, còn lâu mới tới Mai Châu!

    Ở trên cái chỗ này có bãi đất rộng ở bên đường, ngay bên cạnh là sường núi, chả có gì bảo vệ rớt xuống thì thôi ăn lizzz! Cơ mà bền này núi mặt trời không chiếu đến, cảnh cũng đẹp nữa các thím ạ!

    3 cô gái vừa ỉu như con mèo xuống thấy cảnh đẹp phát thi nhau chụp ảnh không còn cái dáng vẻ mệt mỏi như lúc nãy nữa! EM với anh Phúc thì lái xe mệt phờ người ngồi xuống mỗi anh em làm điếu thuốc với uống chai nước!

    Đang ngồi thì 3 bà kia lôi cổ bằng được ra chụp ảnh, nói thật với các thím là em chả có hứng thú với 3 cái trò ảnh ọt này, đang mệt bở hơi tai đây!

    Chụp ảnh uống nước, nghỉ ngơi tầm 20 phút, mọi người bắt đầu lên đường đi tiếp! Lại quay lại cái cảnh lúc nãy, chị lại ngủ đằng sau em!

    6 giờ, trời bắt đầu quáng gà, cũng sắp đến Mai Châu rồi, em thề với các thím là đến các đoạn đèo cuối cung trước kh rẽ vào Mai Châu em phải gọi chị dậy không dám để chị ngủ nữa, căn bản cái đèo này nó cao quá, đã thế còn dốc, lắm xe to, trời thì nhập nhèm khó nhìn! Quay sang thấy anh P cũng gọi con bé em gại dậy rồi!

    Sau tầm 10 phút thì em cũng thở phào kho xuống tới chân đèo, từ đấy rẽ vào bản Lác cũng không xa lắm mà đường thì cũng dễ đi thôi!

    Tới 6h45 thì mọi người tới cái nhà sàn mà anh P nhờ người quen đặt trước rồi! Vừa đến nơi bà chủ nhà đã hăm hở chạy ra bao bọn em vào tắm rửa nghỉ ngơi rồi bà ấy dọn dẹp cơm nước để ăn!

    Lúc cất đồ đạc lên gian nhà trên xong tự nhiên chị gọi em xuống dưới nhờ cái gì đấy!

    C: L ơi chết rồi chị không mang quần áo thay

    E: Không mang thì đi mua chứ sao? À em cũng phải đi mua 1 bộ thay, em có chuẩn bị gì đâu!

    C: Cơ mà vấn đề là chị không mang tiền! \'

    Chị nói câu đấy nhỉ xíu thương lắm các thím ạ nghe chị nói câu đấy xong em phì cười!

    E: Rồi rm có tiền đây, em với chị đi mua 1 bộ mặc tạm!

    Chị thấy thế mặt lại tươi tỉnh như hoa! Lấy xe chở chị ra chỗ khu phố, vào quần áo! Bà chủ giới thiệu cho cái áo đôi màu vàng, cho chị nhìn em phát rồi mua luôn các thím ạ! Em mua cái quần ngố màu xanh, chị mua cái quần ngố màu hồng còn đồ lót thì ai tự mua của người đấy! Đến cuối cùng chị trả tiên vì nãy em đưa cho chị 1 củ mà! May hôm trước đi em mang 2 củ rưỡi theo không thì giờ ăn cám!

    Về đến cái nhà sàn, tắm rửa, ăn uống xong thì 8 rưỡi rồi, mấy người rủ nhau ra cái bãi đất cách chỗ bản Lác 1 đoạn xem đốt lửa trại! Nói thật chứ em thấy cái đốt lửa trại này chả ra gì, 1 khu đất mầ hơn chục đống lửa trại! Mỗi đống là 1 bài hát khác nhau, có cả gangnam style mới sợ chứ! Nhạc nhẽo toán loạn inh ỏi nhức hết cả đầu các thím ạ! Thấy ở giữa có đèn sáng với đông người, chị kéo em ra đấy xem! Hóa ra là cái trò quấn xác ướp! Có 3 đôi trai gái thi, con trai đứng cho con gái cầm quận giấy vệ sinh quấn quanh người, ai quấn đẹp nhất, giống xác ướp nhất là người thắng cuộc!

    Sau khi 3 đôi này xong, anh dẫn chương trình truyển 3 đôi tiếp theo, tự nhiên em thấy chị cấu nhẹ vào tay em phát rồi hất hất hàm ra chỗ sân khấu! Em chưa hiểu mô tê gì thì chị đã cầm tay em kéo tuột phát vào giữa sân khấu đăng ký chơi! Haiz em đứng như trời trồng không nói được câu gì giữa đám đông cả! Ngại kinh các thím ạ!

    Chị cầm quấn giấy về sinh, bắt đầu quấn từ trên xuống dưới, lúc quấn qua mặt em chị cười rồi nói:

    C: Yên tâm ngủ giấc ngàn thu đi cưng, chị sẽ cố gắng nhẹ tay hết sức có thể!

    Thực sự là lúc đấy em chỉ muốn khóc thôi các thím ạ! Cứ như kiểu bị làm chuột bạch thí nghiêm ấy! Sau 2 phút như ở dưới địa ngục ấy, mồ hôi của em đổ ra nhễ nhại, kết quả em với chị được giả nhất, được cái hộp gì ấy nhưng chi dấu biệt đi chả cho em xem! Đang định xé hết giấy vs ra thì chị bảo:

    C: Khoan, để đấy chị chụp ảnh kỷ niệm cái!

    Thế là em lại ngậm ngùi làm hình mẫu chụp ảnh, hết chị lại đến con bé em anh P với chị kia nữa!

    Chơi chán tới 10 rưỡi mọi người kéo nhau về nhà sàn để ngủ! Em thì chạy đi tắm qua cái rồi mới lên đi ngủ! Cả cái nhà sàn rộng mênh mông mà có 5 người ngủ, dai chăn chiếu ra con trai ngủ 1 đầu, con gái ngủ 1 đầu! Cơ mà nằm đối đầu với nhau, sát luôn, đầu em nhu sát với chị, em vẫn còn thấy thoang thoảng mùi hương quen thuộc từ tóc chị tỏa ra!

    Nằm 1 lúc, thấy anh P ngáy, chắc đi cả ngày mệt rồi, cả nhà sàn im lặng không tiếng động các thím ạ, mọi người ngủ cả rồi!

    Cơ mà em vẫn chả hiểu sao trôm cướp nó không qua đây à ăn cắp, cửa nhà sàn thì không có khóa, có cái cầu thang từ ngoài đường lên thẳng tầng 2 nhà sàn!

    Em thì quen ngủ có đêm, giờ không có đệm khó ngủ! Nằm thao thức mãi không ngủ được, em lật úp người xuống ngửa mặt lên chỗ chị!

    Em thấy chị cũng nằm ý như em các thím ạ, cũng cúp người xuống, thế là 2 người đối mặt với nhau, gần lắm, em còn có thể nhận ra được nhịp thở của chị nữa ấy, chị đang khóc, không có tiếng nhưng nước mắt vẫn cứ lăn dài trên khuôn mặt chị!

    Em lúc đấy cũng bối rối, chẳng biết làm sao!

    Sau mấy giây, dường như nhận ra cái gì đấy không ổn, chị lấy tay che mặt em rồi đẩy em ra!

    C: Vẫn chưa ngủ à! Ngủ đi!

    E: Em chưa ngủ được, chị không sao chứ?

    C: Ừ chị không sao, thôi ngủ đi, chị ngủ đây!

    EM lại nằm yên, nghĩ miên man, hình ảnh chị khóc lúc nãy nó cứ loanh quanh trong đầu em các thím ạ!

    Nằm 1 lúc thì chị bỗng lên tiếng!

    C: L ngủ chưa?

    E: Em chưa ngủ sao đấy chị?

    C: Xuống đi dạo với chị tí đ, chị không ngủ được!

    E: Vâng!

    Em với chị dậy, mở cửa nhẹ nhàng đi xuống đường, đường ở bản Lác này nhà nào cũng bật điện ngoài cả đêm các thím ạ! Đường vẫn sáng nhưng chẳng có ai cả ngoài em với chị! Không gian yên tĩnh lạ lùng ấy!

    Đi được 1 đoạn chị nói với em:

    C: Hồi học đại học, chị với anh Phúc cũng đến đây chơi 1 lần rồi, đêm hôm đấy chị với anh ấy cũng đi dạo ở đường như thế này! Chị muôn quên anh ấy lắm, chị nghĩ sẽ không bao giờ quay lại đây nữa nhưng chị lại muốn đối mặt với những ký ức của mình, chị tin là chị có thể làm được, L có tin chị làm được không?

    E: Em tin, thời gian qua đi rồi sẽ quên thôi, chị sẽ tìm được người khác đáng để chị trao cả cuộc đời cho người đấy!

    Lúc đấy em thề với các thím là em chỉ muốn chị HP dù người chị ở bên không phải là em!

    C: Nhưng mà đến đây chị lại nhớ anh ấy hơn L ạ! Đầu chị muốn nổ ra quá!

    E:. Vâng!.. Rồi chị sẽ quên được thôi!

    E: Để hôm sau em dẫn chị đến chỗ này, đêm ra đấy thích lắm, em tin chị chưa thử cảm giác đấy bao giờ!

    C: Ở đâu đấy? Đừng lừa chị đấy nhé!

    E: Ai thèm!

    Cứ vậy em với chị nói chuyện, chị kể cho em những kỉ niệm với anh Phúc, em thì lắng nghe chị kể thỉnh thoảng bình luận vài câu! Có nhiều lúc em nghĩ, a Phúc kia thật là thất bại trong cuộc đời khi đã từng có chị mà không biết trân trọng và giữ chị bên mình! Khi chị với em về nhà sàn thì đã 3 rưỡi sáng, chị với em nằm xuống ngủ, có lẽ vì quá mệt rồi nên em ngủ lúc nào không hay nữa!

    Sáng hôm sau em dậy khi mà tiếng chị léo nhéo bên tai!

    C: Dậy mau 2 con heo lười này, dậy còn đi chơi ngắm cảnh nữa chứ!

    Lướt qua cái đồng hồ mới có 7 giờ sáng, em buồn ngủ không chịu được, anh P cũng không chịu dậy thế là 3 bà con gái kia hò nhau đi ra ngoài ngắm cảnh với chụp ảnh để kệ em với anh P ngủ!

    Em dậy thì đã là 9 giờ sáng, vệ sinh cá nhân xong chạy ra ngoài tìm chị, cái bản Lác bé tẹo em chạy 5 phút là thấy chị! Chị đang đứng xem cái ví được người ở đây dệt, xem xong chị lại bỏ xuống hết hàng này đến hàng kia, em đi sau chị theo dõi chị Được 1 lúc em mới ra đứng cạnh chị! Chị nhìn thấy em có vẻ hơi ngạc nhiên hỏi:

    C: L dậy rồi à "?

    E: Vâng, chị thích mấy cái ví dệt đấy sao không mua?

    Chị ghé vào tai em nói nhỏ:

    C: Chi quên mang tiền mà, quên à?

    E: Chị thích em tặng chị cái

    C: A nhớ nhé, để chị xem cái nào đẹp!

    Nhìn chị như trẻ con được quà ấy, em phì cả cười vì hành động đáng yêu của chị! Chị chọn 1 cái ví dệt xanh đỏ tím vàng đủ các màu rồi đeo lên cổ!

    Đúng là con gái!

    Tới 11 giờ cơm nước xong mọi người chuẩn bị để đi lên Mộc Châu- Sơn La!

    Lần này chị không ngủ nữa mà ngồi sau chém gió với em, miệng chị không ngừng nghỉ 1 tí nào các thím ạ! Hết hỏi cây này là cây gì rồi hỏi cây khác là cây gì làm em trả lời mỏi cả mồm!

    Đi tầm hơn 100 km thì tới Mộc Châu thì phải! Tới nơi thấy đồi chè mấy bà con gái trèo ngay lên giữa cái đồi chè chụp anh không quên lôi theo em với anh P!

    Xong lại đến lượt qua hang dơi rồi rừng thông, đến cuối buổi chiều thì qua cái thác gì gỉ gì gì ấy, nói thật là đến lúc đấy em với anh Phúc mệt đến nỗi thở ra khói rồi cơ mà 3 bà con gái vẫn lăng săng chèo thác chụp ảnh được! Đúng là giỏi thật!

    Tầm 6 giờ tối, mọi người kéo nhau đi thuê khách sạn nghỉ! Thuê xong thì tối đi ăn đồ nướng! Rồi lượn lờ đường ở đây! Nói thật là em chả thấy Mộc Châu đẹp gì cả các thím ạ, hay tại em mệt quá nhỉ?

    Tối về cũng chẳng có gì xảy ra vì thuê 1 phòng có 2 cái giường, em với anh P 1 giường, chị với 2 người kia 1 giương! Cơ mà có 1 thông tin em mới biết đấy là trước khi đi ngủ anh P có bảo là thứ 3 tuần sau sinh nhật chị! Hỏi chị có tổ chức như mọi năm không? Chị bảo có!

    Em đang đau đầu không biết tặng gì chị đây!

    Sáng nay 4 giờ em bị dựng dậy đi về cho mát, về đến nhà 11 giờ trưa rồi! Hôm nay em hơi oải, RV hơi chán, các thím thông cảm! Hẹn gặp lại các thím nhé!
     
  2. Mộ Thanh

    Mộ Thanh Sau cùng thì lòng người vẫn là thứ lạnh lẽo nhất Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    892
    Chương 11:

    "Bấm để đọc"
    Trước khi đọc RV này em muốn nói với các thím đấy là giờ em không biết làm sao với chị cả! Chắc chị đang buồn lắm!

    Ăn cơm tối xong, em lên phòng ngồi onl lướt web! Còn chị chắc cũng mệt rồi nên về phòng nghỉ, ngồi onl đến tầm gần 9 rưỡi thì thấy chị đập cửa phòng em:

    C: L mở cửa cho chị, nhanh nào!

    Giọng chị có vẻ hoảng hốt! Em giật mình hay là chị bị cái gì đấy?

    Mở cửa ra, đập vào mắt em là chị vẫn còn hơi ngái ngủ, mặc bộ quần áo ngủ màu trắng nhưng khuôn mặt chị hiện rõ sự lo lắng, bất an!

    E: Có chuyện gì vậy chị Quỳnh?

    Chị chạy vào phòng em ngồi đầu giường dựa lưng vào tường, tay vớ cái gối ôm của em rồi ôm chặt vào lòng! Mắt chị lộ rõ sự sự sợ hãi!

    C: Chết rồi, anh Phúc đang đứng ngoài cổng! Sao anh ấy biết chị ở đây nhỉ? Anh ấy gọi chị đi uống nước, anh ấy muốn nói chuyện với chị!

    E: Vâng! Nhưng mà sao chị lại sợ thế?

    C: 1 năm rồi chị không gặp riêng anh ấy! Chị sợ!

    Mặt chị lúc này không còn vẻ vui tươi như mọi ngày mà như một con thỏ bị cáo nó rình ăn thịt vậy các thím ạ!

    E: Chị sợ gì chứ? Anh ấy có làm gì được chị đâu? MÀ chị không định gặp anh ấy thì em ra bảo anh ấy đi về!

    Nghe thấy em nói vậy, chị vùng dậy!

    C: Ừ, chị không sợ, để chị đi gặp anh ấy! Không sao đâu! Chị nói như muốn tự trấn an tinh thần của mình!

    Chị nói xong câu đấy thì chạy về phòng, thay quần áo, trang điểm lại, 5 phút sau chị ra cửa, chị thay 1 cái quần Jean cùng 1 cái áo phông rộng thùng thình!

    E: Chị để em đưa chị đi nhé!

    C: Thôi L ở nhà đi, chuyện chị để chị tự lo! Không sao đâu mà, chị tự giải quyết được!

    E: Nhưng mà chị ra ngoài buổi tối nguy hiểm lắm!

    C: Không sao mà, đã bảo là không sao rồi!

    Chị nói dường như gắt lên với em vậy! Em chỉ biết im lặng!

    Chị xuống nhà, xin phép bố mẹ em ra ngoài 1 chút! Em chẳng kịp thay quần áo, chạy ra ngoài cồng thấy chị ngồi sau xe của 1 người đàn ông, đi đến đầu ngõ rồi! Em chạy vội vào, ngồi lên con wave của em, phóng đuổi theo!

    Em chẳng yên tâm để chị đi ra ngoài giờ này tí nào cả các thím ạ!

    Phóng hết tốc lực ra đến đầu ngõ nhìn thì thấy cái xe màu đỏ ở xa xa, em lại đuổi theo! Đi 1 đoạn, xuống quán nước ở bờ hồ, hồ chỗ này dành cho các đôi ngồi các thím ạ, có các bàn cách khá xa nhau được xếp bên cạnh bờ hồ, khoảng cách đủ để nói chuyện không làm phiền đến người khác! Em đứng cách đó tầm 20m, chỉ nhìn thấy chứ chẳng nghe rõ được!

    Chị với người đàn ông này chọn 1 bàn rồi ngồi xuống, giờ em mới để ý cái người gọi là "anh Phúc" này, có thê nói với các thím là chả có cái éo gì đặc biệt cả, cao tầm 1m65, người gầy đét, đeo kính cận, mặt thì toàn mụn! Em cứ tưởng anh Phúc mà chị yêu say đắm đẹp trai lắm! Ai ngờ! Chẳng hiểu sao chị lại yêu 1 người như vậy nữa! Chẳng có gì đặc biệt mà lại còn làm chị đau!

    2 người ngồi xuống, gọi nước, trong lúc gọi nước em thấy chị rút điện thoại ra nhắn tin, lúc đấy em k mang đt, nãy vừa mở ra hóa ra là tn của chị: "Ở bên chị L nhé", tới lúc nước mang ra, 2 người bắt đầu nói chuyện, em cũng chả nghe thấy gì cả, chỉ nhìn thấy thôi, nói là nói chuyện có lẽ không đúng, chỉ có thằng Phúc đấy nói thôi (xin lỗi em gọi nó là thằng, vì sao thì các thím đọc hết RV này sẽ hiểu) còn chị chỉ ngồi cúi mặt xuống chẳng nói câu gì, sau 1 hồi nó nói tầm 15 phút, thấy chị vẫn cúi mặt, nó lấy tay hất đầu chị ngẩng lên, nhìn thấy nó làm vậy, máu nóng em nổi lên định chạy ra phang cho nó trận rồi các thím ạ! Cơ mà sau đó hành động của chị làm em dừng lại, chị ngửa mặt lên, nhờ ánh đèn treo trên đầu 2 người, em thấy được chị đang khóc! Chị lấy tay tháo cái dây em chẳng biết là làm bằng gì mà chị vẫn đeo ở cổ ra, đưa cho thằng đó, sau đó chị nói câu gì đó mà em chẳng nghe được!

    Thằng Phúc nó cầm lấy sợi dây đấy nó ném con mẹ nó xuống hồ sau đấy không nói không rằng nó quay lên tát chị 1 cái, chị như ngỡ ngàng ngồi thụp xuống, 1 tay ôm mặt, mắt vẫn ngước lên nhìn nó!

    CÁi đkm nhà nó, sau khi nhìn thấy thế em ức đ.. éo thể nào tả được các thím ạ, quần đùi áo cộc mặc ở nhà, chạy 1 mạch ra, 1 phát đấm vào mũi thằng Phúc, quả đấm của em có lẽ hết sức, máu me tuôn ra ồng ộc ở mũi nó, nó gục luôn xuống bàn các thím ạ!

    Chị thấy em ở đấy, có lẽ cũng bất ngờ, không nói câu gì cả! Em cứ thế kéo tay chị về, chị như người mất hồn, cứ lẳng lặng đi theo em thôi, như 1 cái xác không hồn vậy!

    Em đưa chị lên xe máy, người chị thì như muốn ngã vậy, chị không còn khóc nữa, đôi mắt vô hồn nhìn không chủ đích, giờ ra nhìn dưới ánh điện cao áp, má trắng nõn như em bé của chị hằn lên 5 dấu vân tay đỏ chót, em muốn quay lại giã chết cm cái thằng Phúc đi cơ mà em nghĩ tới chị nên thôi! Em 1 tay giữ tay chị, 1 tay đi xe về nhà!

    Về đến nhà, không còn ai ở phòng khách nữa! Em đưa chị lên phòng, mở cửa bật điện, dìu chị ngồi xuống giường, lúc này có lẽ chị mới tỉnh lại sau cú sốc phải nhận, chị nhìn em, "ánh mắt hình viên đạn" các thím ạ, em chưa bao giờ cảm thấy lạnh lẽo như cái nhìn chỉ có mấy s đấy của chị!

    Chị bật khóc, khóc ào lên như 1 đứa bé sau đấy.. 1 cái tát như trời giáng vào măt e!

    C: -Truyện của tôi mà cậu xen vào làm gì?

    - Cậu nghĩ cậu là ai mà đánh người ta?

    - Cậu là cái thá gì hả? Hả? Hả?

    - Cậu có biết cậu làm cái truyện điên dồ gì không?

    Lại 1 cái tát nữa vào mặt em, em vẫn ngồi im lặng nghe chị nói!

    C: - Tại sao cậu lại đánh anh ấy hả?

    - Bảo vệ tôi hả? Tôi có nói là cần cậu bảo vệ hả?

    - Tôi bao cậu đừng đi theo tôi mà!

    Cái tát thứ 3 vào mặt em! Các thím ạ, mạnh đấy cơ mà lúc đấy em chẳng thấy đau 1 chút nào!

    C: - Sao cậu làm vậy?

    - Cậu yêu tôi à? Tôi biết là cậu yêu tôi mà!

    - Đừng có suy nghĩ vớ vẩn như vậy, cậu là cái gì mà yêu tôi cậu có cái gì để tôi yêu cậu chứ? Tiền? Quyền? Hay cái gì?

    - Cậu đừng cố xen ngang vào cuộc đời tôi có được không?

    - Tôi xin cậu đấy! Cậu làm ơn cút khỏi cuộc đời tôi có được không?

    Chị nói như hét lên, may lúc đưa chị vào phòng em có đóng cửa mà phòng là phòng cách âm không chắc cả nhà em chạy lên mất!

    Nói tới đấy chị im lặng gục đầu xuống chăn khóc nức nở, chị cũng chẳng đuổi em ra ngoài cứ vậy chị khóc tới 1rưỡi sáng có lẽ mệt quá chị ngủ mất!

    EM trong lúc chị khóc thì vẫn im lặng ngồi bên cạnh chị thôi! Em loạn hết cả đầu chẳng biết nói gì cả!

    Chị ngủ, em lấy chăn đắp cho chị, phòng chị bật điều hòa mà! Lấy tay, vuốt qua cái vết đỏ mà chị bị thằng dog kia nó tát, vẫn mềm mại, mịn màng cơ mà chắc chị đau lắm, đau cả trong lẫn ngoài! Ngồi ngắm chị ngủ 1 lát, nhìn khuân mặt chị vẫn còn vương mấy giọt nước mắt chưa khô trên má em lạ thấy thương chị với thù cái thằng cẩu Phúc kia!

    Về phòng ngồi type cho các thím trong tâm trang đang rất rối loạn! Chẳng biết phải làm sao nữa! Chẳng biết chuyện này sẽ đi đến đâu đây?
     
  3. Mộ Thanh

    Mộ Thanh Sau cùng thì lòng người vẫn là thứ lạnh lẽo nhất Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    892
    Chương 12:

    "Bấm để đọc"
    (P1) : RV 12/5

    Sau khi ngồi review cho các thím, em sang phòng chị lần thứ 2, em không yên tâm thế nào ấy, đèn thì lúc trước em ra ngoài có tắt rồi chỉ bật đèn ngủ mờ mờ thôi! Sang mở nhẹ cửa phòng chị ra, cửa vẫn như lúc em đi ra, không khóa, mở cửa em lại nghe thấy tiếng thút thít của chị! Nãy chị đã ngủ rồi mà, sao giờ lại dậy khóc tiếp? Em đoán là chị lúc đó ngại em, không muốn đuổi em, giả vờ ngủ hix thế có nghĩa là những hành động của em lúc đó đối với chị chị biết hết à?

    Em nhẹ nhàng đi vào, ngồi cạnh giường chị, lúc đấy, chị dường như mới nhận ra sự có măt của em, tiếng thút thít ngừng lại, thay vào đó là tiếng nấc nhẹ của chị! Chị ngồi thẳng dậy, dựa lưng vào tường, kéo chăn lên đắp qua đầu gối, tay chị thì ôm cái gối! Chị không nhìn em, ánh mắt chị như vô hồn, nhìn vào hư vô, chẳng có một mục đích nào cả! Chị nói với em, giọng lạnh tanh, không hề có 1 cảm xúc nào cả, em nhớ lại cứ như là giọng của ma ấy, thực sự là không có 1 chút cảm xúc của con người nào các thím ạ!

    C: Cậu đêm hôm sang phòng tôi làm cái gì? Cậu không biết đây là phòng con gái à?

    Em im lặng, không nói và cũng không muốn nói gì cả, lúc đấy thực sự là không còn gì để nói và em bị choáng khi nghe thấy cái giọng lạnh ngắt của chị! Chị lại tiếp tục nói với em!

    C: Cậu về phòng cậu giùm tôi cái, tôi muốn nghỉ ngơi! Tôi xin cậu đấy!

    C: Hay là muốn thân xác của tôi? Nếu muốn thì tôi chiều cậu, yên tâm, tôi còn trinh, làm xong thì làm ơn ra ngoài hộ tôi! Tôi mệt mỏi lắm rồi!

    Sau khi nghe thấy cậu đấy, em dường như chết lặng các thím ạ! Thực sự lúc đấy em muốn tát cho chị 1 cái để chị tỉnh ra! Em không hiểu sao chị có thể nói được cái câu như vậy! Nhưng lúc đấy em kiềm chế lắm ấy!

    Em đứng dậy, bước ra đến cửa, em dừng lại 1 chút rồi nói với chị:

    E: Chị nghỉ đi, đừng nói linh tinh nữa, em chẳng có tiền cũng chẳng có tiền đâu, nên em cũng chẳng muốn cái thân xác của chị làm gì cả, chị giữ lại đi!

    Chị không nói gì cả, em ra ngoài, đóng cửa cho chị! Bước ra ngoài sân thượng ngồi xuống cái ghế, lấy bao vina bắt đầu đốt, trong đầu thì suy nghĩ về chị, về những lời nói, hành động của chị trong buổi tối hôm nay!

    Khi bao vina còn vài điếu lẻ là lúc em đứng dậy, trời lúc này cũng hơi hửng sáng rồi! Em quyết định lấy xe máy, phi ngay xuống Hà Nội! Cả nhà em chưa có ai dậy cả, em gửi 1 tin nhắn lại cho mẹ em là em xuống HN có việc gấp mấy hôm! Nhà em thì thoải mái thôi, em cũng thuộc dạng ngoan ngoãn, chưa báo nợ bao giờ nên bố mẹ em tin tưởng em lắm!

    Ngồi trên xe hơn 1 tiếng, đầu óc suy nghĩ miên man, có những lúc chẳng còn nhớ là mình đang đi trên đường nữa, nguy hiểm vl các thím ạ! Tới HN lúc 6 giờ sáng gọi điện cho thằng C:

    E: Dậy nhanh không bạn mày chết bây giờ!

    TC: Có chuyện gì đấy? Mà tưởng hôm qua thằng H nó bảo chị mày nằm viện?

    E: Gọi luôn thằng H dậy cho tao, qua tìm quán nào uống rượu! Cho chúng mày 15 phút!

    TC: Ờ!

    Nửa tiếng sau, 3 thằng ngồi vào quán ăn sáng ở đường Nguyễn Trãi! Gọi lòng dồi, tiết canh với chai rượu ra, em rót lưng cốc rượu, cũng chả biết rượu gì nữa, làm 1 phát hết luôn! 2 thằng kia nhìn em như nhìn người ngoài hành tinh!

    E: Nhìn cáo éo gì, ăn rồi uống đi!

    Uống xong cốc rượu đầu óc hơi lâng lâng, em rót cho mỗi đứa đầy chén rồi bắt đầu uống, em ăn thì ít mà uống thì nhiều, 2 đứa kia cũng uống theo em! Bạn bè mấy năm, nhiều lúc hiểu nhau, cũng chẳng cần nói cái gì cả các thím ạ!

    TC: Lại gái à mày?

    E: Ừ chuyện linh tinh ấy mà!

    TC: Ừ gái gú là phù du thôi mày! - Nó vừa nói vừa cười!

    3 đứa ngồi ăn uống đến 9 giờ, hết 2 chai 75 của quán rồi thì mới đứng dậy đi về! E về phòng trọ của thằng C, tại tối qua không ngủ lại đi mệt, sáng nay lại uống rượu nên vừa đặt lưng xuống giường cái là ngủ luôn, không biết trời trăng gì cả! Đang ngủ ngon, tự nhiên thằng H nó đập đập vai em!

    H: Ê cu điện thoại của mày kìa, có tin nhắn!

    Em mở mắt ra ôi đã 4 giờ chiều rồi! Vừa đặt lưng xuống cái mà đã được 7 tiếng rồi! Nhưng mà công nhận lúc tỉnh dậy người đỡ oải hẳn! Lấy điện thoại, mở ra xem là tin nhắn của chị! Em hồi hộp vcc các thím ạ, ngồi nhìn cái màn hình tầm 1, 2 phút sau mới mở ra đọc! Em thoáng suy nghĩ hay là chị nhắn tin báo cho em là chị đã chuyển nhà?

    C: L ơi, đi đâu từ sáng giờ không thấy mặt? Đi với gái hả?

    E: Em xuống HN từ sáng có chút việc, có chuyện gì không chị?

    C: Xuống HN hả? Đang ở đâu đấy qua đây đón chị với!

    E: Chị ở đâu mà bảo em đón?

    C: Chị vẫn ở chỗ hôm trước ấy, Long Biên!

    E: Chị xuống HN làm gì? Mà em đang đi với bạn chắc không qua được rồi, chị đi taxi đi!

    Thực sự là em chưa bao giờ phải lâm vào cái tình huống như hôm qua, chẳng biết xử lý ra sao cả! Giờ em vẫn đang rất bối rối, không biết nên làm sao cả, mà thực sự giờ em cũng sợ phải gặp chị, gặp chị không biết em nên nói cái gì cả, không biết nên cử xử thế nào cả! Thế nên em nhắn tin lại như vậy! Chờ tầm 10 phút sau chị nhắn tin lại cho em!

    C: Ừ vậy đi chơi vui vẻ nhé!

    Sau tin nhắn cuối của chị, em như người mất hồn, lại ngồi thất thần, vừa mới quên được những thứ xảy ra trong giấc ngủ, giờ lại hiện về trong đầu em! Thằng C với thằng H nó ngồi bên cạnh em đánh LoL, thỉnh thoảng lại nói gì đó nhưng lúc đấy em cũng chẳng nghe được gì cả!

    Ngồi tới 5 rưỡi, tự nhiên có 1 cái gì đó thôi thúc em đi ra gặp chị, có lẽ em chưa bao giờ muốn xa chị cả! Mặc dù có lẽ lúc này chị đã đi khỏi bến xe Long Biên rồi cơ mà em vẫn muốn thử, em không nhắn tin hay gọi điện cho chị mà cứ như vậy dắt xe, phóng ra Long Biên! Em cũng chẳng đi nhanh, chẳng hiểu tại sao nữa, em cũng xác định là sẽ không gặp chị ở LB rồi!

    Tới 6h20 em mới tới nơi, trời lúc này nhá nhem tối rồi! Chẳng nhìn rõ mặt người nữa! Em đến nơi bên xe Long Biên vẫn đông, xe bus chạy tấp nập, người lên người xuống, người đứng chờ, nếu chị đứng đâu trong số đấy thì em cũng chẳng thể nào mà nhìn thấy được! Đứng ngó nghiêng 1 lúc, có lẽ chị về rồi! Lúc này em hơi hụt hẫng, tiếc nuối mặc dù lúc đi đã xác định là chẳng gặp chị rồi!

    Em như người mất hồn đi chậm chậm trên đường Yên Phụ hướng về phía đường Thanh Niên, tiếng ve kêu râm ran, chói tai cơ mà em cũng cahr quan tam, lúc đó em như 1 con người mất hết cả phương hướng, chẳng biết đi đâu về đâu cả!

    Lúc sắp đến chỗ đèn đỏ đường YP giao với TN em bỗng nhiên thấy một bóng người.. rất giống chị, mặc quần Jean, áo phông trắng ngồi 1 mình ở điểm dừng xe bus! Đến gần hơn 1 chút thì đúng là chị, chị ngồi 1 mình ở đấy, mắt chị nhìn vào khoảng không, lúc này, trông chị cô đơn, thực sự cô đơn lắm các thím ạ! Nhìn chị, em thấy thương chị nhiều lắm, 1 người con gái tốt như chị lại yêu 1 thằng con trai như thằng Phúc, 1 người con gái vui vẻ, hoạt bát, có chút tinh nghịch thường ngày mà giờ đây trông chị ngồi cô đơn 1 mình, em chẳng biết nói sao nữa! Nhìn hình ảnh của chị lúc đó thực sự em hận, hận thằng P, và cũng hận mình tại sao lúc nãy chị gọi không qua đón chị, để chị ngồi 1 mình như thế này! Em muốn chạy ra ôm chị vào lòng để an ủi chị ngay lập tức cơ mà em không dám, em hèn lắm đúng không các thím?

    Em muốn ra gặp chị nhưng đứng bên đường cách chị 1 đoạn, chân em nó cứ như cứng lại vậy, chỉ biết đứng đó và nhìn chị từ xa..

    Thực sự là giờ em mệt lắm rồi các thím ạ, các thím thông cảm cho em nhé, để mai em RV nốt cho các thím buổi tối hôm nay! Em giờ chỉ muốn ngủ thôi, 2 ngày thật là mêt mỏi!
     
  4. Mộ Thanh

    Mộ Thanh Sau cùng thì lòng người vẫn là thứ lạnh lẽo nhất Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    892
    Chương 12.2:

    "Bấm để đọc"
    Thưa các thim em đã quay lại đây! Rất xin lỗi các thím vì tối qua không RV được cho các thím!

    Chap 12 (P2) : RV đêm 11, ngày 12 tháng 5!

    Em đáng RV cho các thím đến đoạn nào rồi nhỉ? À đến chỗ "Em muốn ra gặp chị nhưng đứng bên đường cách chị 1 đoạn, chân em nó cứ như cứng lại vậy, chỉ biết đứng đó và nhìn chị từ xa.."

    Đứng nhìn chị 1 lúc em quyết định đi ra để gặp chị!

    Dắt xe máy sang đường, dựng ở lề đường, em đi chậm chậm vào cái điểm dừng xe bus ấy! Chị thì vẫn ngồi đó, con mắt vẫn nhìn vào khoảng không! Có lẽ lúc này chị chẳng quan tâm tới bất cứ thứ gì cả mà chỉ chìm vào những cảm xúc, những suy nghĩ riêng của chị thôi!

    Cái điểm dừng xe bus đó có mái che, ở dưới là cái cái chỗ ngồi dài bằng sắt có 2 thanh, thím nào hay đi xe bus chắc biết cái chỗ ngồi đó! Chị ngồi sát vào 1 đầu ghế, đầu chị dựa vào vách ngăn của cái điểm dừng xe bus, khuân mặt chị không biểu lộ chút cảm xúc nào cả, ít ra là em chưa đủ trình để đọc được cảm xúc trên khuôn mặt xinh đẹp như được tạc ra của chị!

    Em ngồi ở đầu ghế bên kia, ngồi đó nhìn chị mà chị cũng chẳng biết, không biết chị đang suy nghĩ về cái gì mà chăm chú thế? Không biết bây giờ chị suy nghĩ gì các thím nhỉ? Thực sự em lúc đó rất muốn biết chị suy nghĩ gì để có thể chia sẻ niềm vui cũng như nỗi buồn đối với chị! Cứ vậy chị nhìn vào khoảng không còn em nhìn chị không ai nói vói ai câu nào cả! Rồi cũng như chị, em cũng nhìn vào khoảng không, chìm vào những suy nghĩ riêng của em về chị lúc nào không hay nữa!

    Các thím ạ, lúc đó, thực sự em muốn ra ngồi cạnh chị, ôm lấy chị để chị có thể cảm nhận được rằng em sẽ luôn ở bên chị, rằng em sẽ bảo vệ chị.. nhưng mà lâm vào hoàn cảnh đó mới thấy được sự khác biết giữa lý thuyết và thực hành các thím ạ, mặc dù em muốn vậy nhưng mà chân em nó nặng như chì chỉ ngồi yên 1 chỗ, miệng cũng nín bặt, em chỉ đủ dũng cảm để đi đến và ngồi ở đầu ghế bên kia thôi!

    Đang chăm chú suy nghĩ tự nhiên có ánh đèn lóa lên, là đèn flash các thím ạ! Em giật nảy người quay ngang quay dọc để tìm nguyên nhân! Đến lúc quay sang chỗ chị thì thấy chị đang cầm cái IP5S chụp ảnh em kèm theo 1 nụ cười tươi rói trên khuôn mặt! Em thì ngồi ngơ ra chả biết làm gì cả! Chị vừa nhìn màn hình điền thoại vừa cười nói:

    C: Con trai lúc chăm chú suy nghĩ hay làm việc gì đấy là đẹp trai nhất, người ta nói không sai mà! Ơ mà sao L lại ngồi đây?

    E: Em cũng chẳng biết nữa, thế sao chị lại ngồi đây? - Chị thấy em nói thế thì bĩu môi với em trông rõ yêu các thím ạ!

    C: Ngồi chờ xem có anh nào qua đón đi không, ai bảo số tôi khổ, chẳng ai quan tâm đến tôi! Haizzzzz - Chị giả vờ làm vẻ mặt buồn, nhưng mà em nhìn thì không thể nào nhịn được cười!

    E: Hahahaha

    C: Cười cái giề hả, có gì đáng cười mà cười? Mà tưởng đang đi chơi với người yêu cơ mà? Tự nhiên qua đây ngồi như thằng ngốc làm gì?

    E: À *cười* tại chị đánh giá qua cao nhan sắc của chị, chị ngồi đây chỉ có ăn xin qua nó quan tâm thôi chứ có anh nào quan tâm? (Em tình nguyện làm ăn xin các thím ạ), mà em bảo đi chơi với bạn chứ đi chơi với người yêu bao giờ?

    C: Hừ, chị suýt sáo cái 1 hàng nó đứng đợi đón chị lên xe nhé, ai bảo chị xinh đẹp thế này?

    Chị nói xong câu này làm em buồn cười quá, em đang không biết nói chuyện với chị như thế nào khi gặp chị thì chính chị là người giải quyết toàn bộ vấn đề khó khăn rồi, giải quyết 1 cách đơn giản nhất, nhẹ nhàng nhất!

    C: À chị đoán thế thôi, sáng sớm 5 giờ đã lục đục xuống HN, bảo đi với bạn có ma mới tin L!

    E: Chị không tin thì thôi ai bắt! Mà em đi chơi với người yêu đấy sao nào? - Chị nhìn nhìn em với anh mắt rất nguy hiểm rồi nói!

    C: À thế hóa ra bỏ người yêu để đi ra đây với chị hả? Lúc nãy tưởng L không ra chứ! Thôi được rồi, để xin lỗi vì làm L phải bỏ dở cuộc hẹn với người yêu, tối nay chị sẽ thế chỗ của người yêu L hộ em ấy chỉ tôi nay thôi đấy!

    E: Em không phải đi với người yêu thật mà, đang nằm ngủ nhà đứa bạn, chị gọi lười định không đi cơ mà sợ chị có việc gì gấp nên em qua thôi!

    C: Giải thích nhiều với "vợ" làm gì "chồng yêu", "vợ" tin "chồng yêu" mà! - Chị nói kèm theo 1 cái véo vào má em! Ơ em như đóng băng luôn, cái đệch gì thế này? Chị gọi em là cái gì ế?

    E: Chị bảo cái gì á? Đừng nói linh tinh!

    C: Linh tinh cái gì mà linh tinh? Đã bảo tối nay người ta thay người yêu của L rồi mà! Không thắc mắc nhiều! Chồng ơi vợ đói quá, vợ muốn đi ăn, từ trưa tới giờ vợ chưa ăn gì!

    Haiz các thím ạ, các thím không thể hiểu được giọng chị lúc làm nũng nó yêu thế nào đâu, em mà là người yêu thực sự của chị, với cái giọng nài nỉ này của chị thì chị có bảo em tự cung em cũng làm ngay không phải suy nghĩ. Em chẳng còn biết nói gì nữa các tím ạ!

    C: Vợ muốn ăn sữa chua mít ở chỗ Quán Thánh cơ, lâu lắm rồi không được ăn! - Em vẫn abc xyz chưa thể thích ứng được với cái cách gọi này của chị còn chị thì miệng ngọt xớt 1 từ chồng hai từ vợ.

    E: Chị thích đi ăn thì đi, em đưa đi! - Chị cười toe toét rồi nói!

    C: Chỉ có chồng là chiều vợ nhất mà!

    Haiz đúng là chẳng còn gì để nói nữa! Chị lên xe, khác hẳn với cái hình ảnh lúc chị ngồi lặng ở điểm dừng xe bus, giờ chị như 1 con người khác, vui vẻ, cười nhiều, nói nhiều, em cũng không biết đâu mới là con người thật của chị nữa!

    Chị chỉ cho em vào 1 cá quán ăn ở đường Hòe Nhai! Vào đó chị, cười tươi lắm, chị chủ quán đang bê đồ cho khách thấy chị thì cười rồi nói!

    CCQ: Quỳnh à, lâu lắm không qua đây ăn, a, hôm nay dẫn theo ai kia?

    C: Hì em chuyển qua tỉnh làm rồi mà chị có được ở HN nữa đâu nên làm sao qua được quán chị? Hihi đây là chồng mới cưới của em đấy, đẹp trai không chị?

    Vãi cả chị, ăn thì có thể ăn bừa nhưng nói thì làm sao có thể nói bừa thế được? Em thì chả biết nói sao cả, chỉ quay ra chào chị chủ quán thôi!

    CCQ: Ơ đẹp trai, Quỳnh chọn mà chị sao dám chê! Thế hai đứa cưới nhau lúc nào mà không mời chị hả?

    C: Chị không có quan tâm tới em thì sao mà biết em cưới lúc nào, em sắp có con rồi ấy chứ mà chị giờ mới hỏi!

    CCQ: À, thế mấy tháng rồi? Hôm nay chị miễn phí cho đứa cháu trong bụng cô! Hihi

    C: Vâng, thế nhá, em yêu chị nhất!

    Đứng nghe 2 bà con gái chém gió với nhau mà em ngẩn tò te ra các thím ạ! Không còn từ gì để nói nữa, bảo tại sao đời lại có lắm tin đồn. Em với chị ngồi ở bàn ngoài của sổ, quán lúc này tầm 8 giờ tối cũng khá đông, cơ mà may em với chị vào đúng lúc có 1 đôi đứng dậy nên có ngay chỗ ngồi đẹp! Ngồi nói chuyện linh tinh với chị 5 phút thì chị chủ quán mang 2 bát sữa chua mít ra, nói thật là em chả thích ăn mấy cái thứ ngọt ngọt như kiểu sữa chua các thím ạ chiều chị nên em mới đi thôi! Nhưng chị thì khác em, em chưa động được miếng nào chị đã ăn xong gần bát rồi! Lúc này chị mới ngước lên, thấy em vẫn ngồi nhìn chị ăn mà chưa động miếng nào chị nói:

    C: Ơ kìa chồng không ăn à, ngon lắm mà, ăn đi không bỏ phí ra!

    E: Em không thích ăn sữa chua!

    C: Cái này không giống sữa chua mà, ăn thử đi, ngon lắm!

    E: Thôi chị ăn đi em không ăn đâu! - Em nói xong câu đấy thì chị cầm lấy cái thìa chị đang ăn, lôi cái bát của em qua xúc 1 miếng rõ to đưa lên miệng rồi nói đến nỗi mà cả quán nghe thấy!

    C: CHỒNG YÊU À, ĂN ĐI MÀ, ĐỪNG GIẬN VỢ NỮA, VỢ XIN LỖI CHỒNG MÀ!

    Em khóc thét các thím ạ, chị nói xong câu đấy cả quán quay lại nhìn em chằm chằm, có đứa cười khúc khích nữa, em còn nghe thấy tiếng 2 đứa con trai ngồi góc phòng nó hô "Vợ chú xinh lại ngoan thế chú giận gì chứ, giận nữa là anh lấy mất đấy" haiz các thím ạ, lúc đó em chỉ muốn độn thổ ngay xuống đất thôi! Cố há miệng ra để ăn cái miếng mà chị xúc cho! Chị thấy thế thì cười mỉm mỉm rồi nói:

    C: Chồng không thích ăn thì thôi để vợ ăn nốt vậy! - Thế là 1 mình chị chơi hết sạch 2 bát sữa chua mít! Ăn xong chị lấy giấy lau miệng cho cả em lau chị!

    C: Chồng ơi, vợ chưa muốn về đâu, chồng đưa vợ ra chỗ nào vui vui được không?

    E: Chị thích đi đâu, ở HN làm gì có chỗ nào chơi?

    C: Thì xem có chỗ nào mát này, đẹp này, thoải mái này thì chúng mình đi!

    E: Ừ thế chị ra xe trước đi để em gửi tiền!

    Em gọi chị chủ quán ra để tính tiền nhưng chị nhất quyết không lấy, còn bảo em "Cái Quỳnh nó ngoan lắm, lấy được nó là phúc đấy, nhớ giữ gìn cẩn thận", làm em tắc nghen ở họng chả biết nói gì chỉ biết vâng dạ cho qua chuyện thôi! Em nổ máy xe đi, chị ngồi sau hỏi em:

    C: Đi đâu đấy chồng? Xa không?

    E: Thì chị cứ đi thì biết, gần ngay đây mà!

    10 phút sau, em và chị đã có mặt ở giữa cầu Long Biên! Thím nào đã từng qua cầu Long Biên buổi tối thì biết, cảnh ở trên cầu nhìn ra đẹp lắm, xa là cả 1 thành phố Hà Nội đèn sáng rực cả bầu trời, đằng trước là cầu Thăng Long, đằng sau là cầu Chương Dương sáng rực đèn trong đêm! Đã thế chính cây cầu Long Biên cổ kính cũng có 1 nét đẹp riêng của nó! Đứng ở trên cầu sát lan can, nhìn xuống dòng nước cũng có thú vị riêng của nó các thim ợ! Em với chị dựng xe lại rồi đi ra lan can của cầu, chị thì nhìn ngang ngó dọc khắp nơi!

    E: Chị lên cầu Long Biên buổi tối bao giờ chưa?

    C: Ờ 25 năm ở HN mà đây là lần đầu tiên lên cầu Long Biên buổi tối, trước đây cũng có mấy đứa rủ đi nhưng sợ chẳng dám đi lên đây buổi tối, tại nghĩ tối với ít người, ai ngờ đông người và đẹp thế này!

    E: Vâng, buổi tối các đôi yêu nhau hay dẫn nhau lên đây ngắm HN mà chị, lại mát nữa!

    C: À hóa ra vừa làm chồng người ta đã dần người ta lên đây rồi hả? Trước dẫn bao nhiêu cô lên đây rồi khai mau lên! - Chị vừa hỏi em vừa cười!

    E: Làm gì có ai mà dẫn, có mỗi chị mới bị em lừa lên đây chứ có ai đâu!

    Chị nhìn em cái rồi bắt đầu ngắm cảnh ở cầu! Các thím ạ, đúng là bảo con gái là chúa nghịch ngầm chả sai tẹo nào! Các thím biết đấy, cái lan can cầu như thế mà chị bỏ đôi giầy cao gót đen của chị ra, đi chân đất rồi trèo lên cái lan can đấy, 1 chân trong 1 chân ngoài, em nhìn mà hoảng hồn! Đã thế 2 tay còn giờ lên trời hóng gió nữa, nguy hiểm vê lù các thím ạ! Em nhìn mà thót cả tim, chạy ra định lôi chị xuống thì chị bảo để cho chị ngồi 1 lúc! Em không chịu, chị cũng không chịu thế là em đành để chị ngồi cơ mà 1 tay chị phải để em cầm!

    Ngồi trên thành cầu 1 lúc, cùng với sự năn nỉ ỉ ôi của em cuối cùng chị cũng xuống!

    C: Sợ cái gì chứ, chết thế nào được, à hay là chồng yêu vợ quá nên không nỡ để vợ chết?

    E: Ngồi trên đấy trượt tay cái là ngã xuống sông không chết mới lạ!

    Chị suy nghĩ 1 chút rồi hỏi e: Chồng này, nếu giờ vợ mà rơi xuống sông Hồng thì trong cuộc đời vợ có mấy người thân của vợ sẵn sàng nhảy xuống cưú vợ mà không cần suy nghĩ nhỉ?

    E: Chị hỏi vậy sao em biết!

    C: Chắc là giờ thì chẳng có người nào đâu!

    Mắt chị đang vui tự nhiện chị nhìn ra xa rồi có một chút buồn! Chị quay lại nhìn em, vẫn cái ánh mắt hơi buồn đó!

    C: Nếu giờ vợ rơi xuống chồng có nhảy xuống theo cứu vợ không?

    E bối rối lắm các thím ạ, ở thế gian này mấy ai yêu nhau mà làm được cái điều mà chị vừa nói? Nhưng đối với em thực sự là em không thể xác định được là nếu như vậy em có nhảy xuống cứu chị hay không!

    E: Em.. em cũng chẳng biết nữa!

    Chị nhìn em, anh mắt có 1 chút gì đấy vui vẻ hiện lên chị hơi cười, 1 nụ cười không mang nhiều niềm vui lắm!

    C: Đối với vợ chồng thế là tốt lắm rồi, ít ra chồng còn chưa quyết định được, có nghĩa là vợ có cợ hội 50/50!

    Nói xong câu đấy, chị đứng lặng nhìn vào bóng đêm! Lúc đó em muốn ôm chị vào lòng em lắm các thím ạ! Thực sự là muốn! Em vòng tay qua người chị, hơi hờ hờ chạm vào tay bên kia của chị! 1 lúc sau như nhận ra 1 điều gì đó chị quay ra nói với em:

    C: Hôm nay chồng muốn ôm vợ thì cứ ôm đi!

    Chị cầm tay em, xiết chặt thêm vào eo chị, lần đầu tiên, được chạm vào chị, 1 cảm giác khó tả lắm các thím ạ, các thím cứ tưởng tượng ra lần đầu tiên các thím chạm vào bạn gái nó thế nào thì liên tưởng tới em lúc đó nó cũng như vậy!

    Cứ như thế em ôm chị như 1 đôi tình nhân thực sự, cả 2 chẳng nói gì với nhau cả, chỉ nhìn về phía bóng tối! Đôi mắt của 2 người cùng nhìn về 1 hướng nhưng có lẽ trái tim cũng như tâm hồn thì chưa từng! Đứng 1 lúc lâu, chị quay ra nhìn em rồi nói!

    C: Chồng ạ, vợ biết chồng tốt với vợ lắm nhưng mà bây giờ chưa thể được đâu, vợ chưa thể quên được anh ấy! Cũng như gia đình vợ nữa, có nhiều chuyện mà chồng chưa thể biết được, nếu biết chắc chồng cũng chẳng thể chấp nhận được! Chồng à, cái vợ cần bây giờ là thời gian chồng ạ, vợ không biết có thể quên được anh ấy không nhưng vợ sẽ cố, còn giờ thì vợ chẳng thể nói bất cứ điều gì cả! Cứ để tự nhiên thôi! Nhưng để vợ quên được anh ấy, có lẽ sẽ lâu lắm đấy chồng ạ! 3 năm, 5 năm, 10 năm hoặc có thể cả đời! Khó khăn lắm! Tạm thời chúng mình cứ như vậy đi, Khi nào vợ cảm thấy thích hợp, vợ sẽ tự lên tiếng! Vợ rất cảm ơn chồng đã ở bên vợ những lúc vợ đau khổ nhất!

    Chị nói xong lại quay ra nhìn vào bầu trời đêm tiếp, em thì vẫn ôm chị nhưng chẳng biết nói sao cả chẳng nhẽ lại nói những lời sao rỗng, phim ảnh như là: "Vâng em sẽ chờ chị 3 năm, 5 năm, 10 năm, thậm chí cả đời.." hoặc là "Em bất chấp tất cả để yêu chị?" Toàn những lời vớ vẩn sáo rỗng!

    Em im lặng, chẳng nói gi cả! Đứng đến gần 10 giờ thì chị quay ra nói với em!

    C: Chồng hâm này, ôm đủ chưa, đi về thôi không muộn rồi, giờ về đến nhà cũng hơn 11 giờ rồi!

    Thế là em với chị lên xe phóng về! Trên đường đi chị nói với em! "Chỉ tối nay vợ là vợ của chồng thôi đấy, rõ chưa! Đừng có lợi dụng người ta hihi"

    E: Chị thì có gì mà để em lợi dụng cơ chứ!

    C: Khối thứ, biết đâu đấy?

    Cứ như vậy em với chị nói chuyện linh tinh lên quang đường gần 50km nó cũng không xa lắm!

    Về đến nhà đúng là hơn 11 giờ rồi! Em chạy đi tắm luôn, đi cả ngày mệt quá! Tắm xong, mặc mỗi cái quần đùi đi vào trong phòng em định lấy cái áo mặc thì thấy chị đang ngồi lướt Web, hốt cả hền các thím ạ, chả nhớ là tối hôm trước khí đi có tắt máy không nữa, để cái thớt này mà chị nhìn thấy khéo chị chém em! Chị không nói gì chắc chị không thấy! May thật! Chị quay ra nhìn em cái rồi cười nụ cười tươi như mọi ngày!

    C: Chồng yêu à, người cũng được đấy nhỉ!

    E: Chuyện, mà chị gọi em thế bố mẹ em nghe thấy thì cắt tiết em!

    C: Hừ người ta con gái con lứa không sợ thì đàn ông con trai sợ cái gì? À vợ vừa nấu cho chồng bát mỳ dưới bếp ấy, xuống mà ăn! Tối đã ăn gì đâu!

    Em cũng muốn xuống ăn ngay cơ mà sợ chị lục được cái thớt này thế là bảo chị xuống ăn cùng thì em mới xuống, chị nhõng nhẽo 1 tí rồi cũng xuống ăn cùng em! Ăn xong thì cũng 12 giờ rồi, ngồi lướt web ti rồi! Em đi ngủ, trước khi ngủ em còn nhận được tin nhắn của chị mà suýt phụt máu mũi!

    "Chồng ơi vợ tắm rủa sạch sẽ rồi đang nằm trên giường này qua đây chơi với vợ" - Đang đơ đơ thì chị nhắn tin lại ngay!

    "Đùa đấy đừng tưởng bở L ạ! Hihi chúc L ngủ ngon nhé, vợ của L ngủ đây à chết qua 12 giờ rồi, không phải là vợ nữa"..

    Vậy thôi đã nhé các thím, giờ em chuẩn bị để tối đi sn chị! Các thím ở nhà vui vẻ, hôm qua cũng chẳng có gì mà RV đâu các thím, em với chị xuống chỗ Cầu Giấy đặt cái khách sạn để chị tổ chức sn ấy mà! Tối nay gặp bố mẹ chị, không biết 2 người ấy sẽ ntn đây! Tối nay em không về kịp để RV đâu, các thím đừng chờ nhé!
     
  5. Mộ Thanh

    Mộ Thanh Sau cùng thì lòng người vẫn là thứ lạnh lẽo nhất Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    892
    Chương 13:

    "Bấm để đọc"
    Chap 13: RV 13/5

    Hôm nay chị đi làm buổi sáng rồi chiều có anh lái xe nhà chị đón chị luôn các thím ạ! Lúc 4 giờ chiều chị có nhắn tin cho em!

    C: L ơi, ngủ dậy chưa? Chiều có xuống HN sinh nhật chị không?

    E: Ờ cái này tùy xem thành ý của chị ra sao đã! Mà chị đã mời em đâu nhi?

    C: Lại còn thành ý nữa cơ à, nghe gớm chết! Ừ rồi giờ Quỳnh trân trọng mời L tối nay đến sự sinh nhật Quỳnh nhé, thời gian là 7 giờ tại abc, xyzz..

    E: Rồi để em suy nghĩ đã

    C: Ừ đi sớm sớm chút nhé! Xuống đến nơi gọi chị!

    E: Vâng!

    Tắm rửa, chải chuốt tới 5 rưỡi, em đóng bộ văn phòng cho nó lịch sự các thím ạ! Hôm qua chị đặt sinh nhật ở khách sạn chắc phải ăn mặc lịch sự 1 tí! Chị vẫn vứt cái Mer của chị ở nhà em, hôm qua chị bảo chiều nay đi thì đi xe xuống rồi lúc sn xong về đưa chị về luôn! Trước khi đi em đi có ghé qua phòng lấy cái hộp quà mà hôm trước xuống HN có mua tặng chị! Các thím có muốn biết em tặng chị cái gì không? Em tặng chị 1 cái dây chuyền bạch kim, mặt dây chuyền là cây thánh giá nhỏ nhỏ xinh xinh! Cái dây chuyền này không đắt lắm mà cũng chẳng phải rẻ, điều kiện của em chỉ mua được vậy thôi!

    Có thím nào thắc mắc là em làm gì ra tiền, hay nhà em có điều kiện không mà em mua được dây chuyền bạch kim thì em nói đó là nhà em không tính là giàu có nhưng cũng chẳng đến nỗi nào, còn em thì cũng có 1 khoản tiền tiết kiệm khá khá!

    Mấy hôm trước em nằm nghĩ nên tặng chị cái gì cho hợp lý, tiền thì chẳng có nhiều nữa, cái gì phù hợp với chị! Sau đêm thằng Phúc nó ném cái sợi dây chuyền của chị thì em quyết định tặng chị sợi dây chuyền này! Vì chị theo đạo với lại chẳng nghĩ ra cái gì xứng đáng để chị đeo nên em chọn cái mặt hình cây thánh giá, mong chị sẽ luôn được chúa phù hộ! Chắc vậy!

    Cầm cái hộp nhỏ nhỏ xinh xinh được chị nhân viên bán hàng gói cẩn thận, em xuống nhà, xin phép bố mẹ em đi xuống HN sinh nhật chị Quỳnh, bố em thì ừ ngay còn mẹ em thì hơi ậm ừ 1 tí, chẳng hiểu sao hôm nay lại vậy, mọi lần em xin đi đâu có bao giờ mẹ em thắc mắc đâu! Bố mẹ em bảo em thay bố mẹ em chúc mừng sinh nhật chị, mẹ em còn có ý định gửi chị phòng bì cơ mà em bảo mẹ em em không mang đi đâu, nếu mẹ em thích thì mẹ em trực tiếp đưa cho chị!

    Đi đôi giầy tây bóng loáng ra xe, nổ máy đi xuống HN, cái cảm giác đi cái Mer này của chị chắc em không phải tả lại cho các thím đâu nhỉ! Em bắt đầu đi lúc 5h45 cơ mà do đi đúng giờ tan tầm nay nên đường đông lắm các thím ạ, bình thường nếu đi ô tô xuống tới Cầu Giấy chỉ mất tầm 45 phút thôi nhưng hôm nay em đi mất tận 1 tiếng! 1 tiếng ngồi trên xe em cứ nghĩ xem làm cách nào để tặng chị món quà này! Không biết chị có đeo món quà mà em tặng chị như cái dây thằng Phúc nó đã tặng chỉ không nhỉ? Có lẽ không đâu.. Xuống đến Cầu Giấy, em gọi điện cho chị:

    E: Em xuống đến Cầu Giấy rồi này chị! Vẫn cái chỗ hôm qua chị đặt à?

    C: À quên không bảo L, hôm qua chị định đặt ở đó nhưng bố chị bảo hôm nay mời nhiều khách, bố chị đặt hộ chị ở Kim Mã rồi! L qua abcxyz ở Kim Mã đi, đến gọi điện chị qua đón!

    Em cúp điện thoại rồi chạy ra Kim Mã, mất 15 phút ì ạch trên đường mới tới nơi! Đến của khách sạn, cất xe vào bãi đỗ xe, em đến cửa khách sạn gọi điện cho chị! Chị bảo chờ chị 5 phút rồi chị ra đón! Chị nói 5 phút cơ mà 10 phút sau chị mới ra đón em các thím ợ đứng mỏi hết cả chân ngoài cửa khách san! Đứng ở cái chỗ sang trọng như thế này em cứ thấy bối rối, bất an không yên thế nào ấy! Em đang nhìn phố xe chạy thì chị chạy ra vỗ vai em!

    C: L chị xin lỗi, chị bận quá, lắm khách của bố chị quá, cả bạn chị nữa, mỏi chân không L?

    E: Không có gì mà mỏi chị, thanh niên mà!

    Nói sau câu đó em quay lại, nhìn thấy chị tối hôm nay.. Em như bị choáng ngợp hoàn toàn trước chị!

    Chị mặc bộ váy dạ hội màu đen, bó sát người, từng mm đường cong hình S của chị hiện ra rõ mồn một, em thề với các thím đấy là hoa hậu thế giới chả là cái éo gì so với chị đêm nay cả! Cái áo để lộ ra 1 khoảng trước ngực trắng muốt của chị cũng như bộ ngực căng tròn đầy sức sống của chị! Chưa kể hôm nay chị trang điểm, trông chị thanh cao, quý phái, thoát tục đến nỗi em chẳng biết so sánh với cái gì để làm giảm đi vẻ đẹp của chị cả! Tóm lại các thím cứ tưởng tượng chị hôm nay sở hữu một khuân mặt của thiên thần và một thân hình ác quỷ vạn người mê! Thấy em nhìn chị chăm chú, chị xoay 1 vòng rồi cười với em.

    C: Xinh không hả L, chị mất cả tiếng đồng hồ ngồi cho người ta trang điểm đấy!

    E: Vâng xinh hơn mọi hôm được xíu!

    Mặc dù em sắp phọt hết máu mũi cơ mà vẫn chém với chị như vậy! Chị bĩu môi rồi kéo tay em vào!

    C: Thôi vào đi, chị còn đi tiếp khách nữa, đông lắm!

    Thấy chị nói vậy em nghĩ giờ nên đưa luôn quà của em cho chị, tại nhỡ tí nữa chị bận quá, chẳng có thời gian gặp riêng chị thì sao mà tí về có 2 người ngồi với nhau đưa thì ngại lắm, chẳng biết nói gì, giờ tranh thủ chị đang vội đưa cho đỡ ngại. Em tranh thủ rút cái hộp nhỏ trong túi áo ra, đưa cho chị! Chị nhìn em, có vẻ ngạc nhiên cơ mà sau đấy ngay lập tức chị cười và bảo với em:

    C: Hì đến sinh nhật chị là vui rồi quà cáp làm gì?

    E: Chị không lấy thì thôi trả em!

    C: Thôi, đã đưa rồi sao chị nỡ phụ lòng L, chị đành nhận vậy! - Khuân mặt chị tếu tếu nói!

    Em với chị đi vào phòng tổ chức sinh nhật cho chị, phòng này khá rộng các thím ạ, đủ chứa vài trăm người chứ chẳng ít! Phòng trang trí cũng đẹp nữa, trong phòng sắp xếp đủ mọi thứ của 1 buổi tiệc đứng! Em cũng tham dự vài lần tiệc đứng rồi nên cũng không bỡ ngỡ lắm! Trong phòng, cũng khá đông người rồi, có già, có trẻ, tóm lại đủ mọi thành phần tham dự! Chị đưa em đến chỗ để thức ăn rồi bảo e:

    C: L ăn tạm cái gì đi, chị phải đi tiếp khách đây không bố chị mắng chết, tý nữa chị qua với L!

    Chị nói rồi đi vào đám đông đang nói chuyện! Em đứng đó, lấy 1 ly sâm banh của người phục vụ mang qua, vừa uống vừa ăn mấy thứ linh tinh! Cũng chẳng có tâm trang ăn uống nên đồ ăn cũng khá nhiều và ngon cơ mà em chỉ ăn vài miếng cho có thôi! Đang nhâm nhi ly rượu tự nhiên thấy có người vỗ vai mình! Em quay lại, ơ nhìn con bé này xinh thế cơ mà quen quen, hình như em gặp ở đâu rồi thì phải!

    "Ê không nhận ra em à anh?"

    E: Anh xin lỗi, trông em quen quen cơ mà anh quên mất rồi! - Con bé nó nói giọng miền nam các thím ợ!

    "Hờ người gì hay quên, em T đây mà, năm ngoái em ra HN chơi bác có đưa em vào nhà anh chơi 1 lần mà"

    E: Lần nào nhỉ? - Thực sự là em éo thể nào nhớ được nữa!

    T: Anh này, em là cháu bác P, bác ấy là bạn mẹ anh mà! Hè năm ngoái bác đưa em đi chơi có dẫn em qua nhà anh chơi 1 lúc, lúc em vào thấy anh đang xem TV còn gì nữa!

    À các thím ạ, hóa ra con bé này là cháu bác P, cùng học đại học với mẹ em! Con bé này nó là cháu họ bác ấy, năm ngoái nó có đi với bác P qua nhà em chơi 1 lần rồi! Hồi đó thấy nó xinh xinh định tán cơ mà thấy bác P bảo nó người miền nam ra chơi nên thôi! Con bé nó sinh năm 94! Gần năm rồi chả để ý nên quên nó!

    E: Ừ anh nhớ rồi, năm ngoái anh xin sđt em không cho phải không?

    T: À anh nhớ rồi hả? Mà anh quen chị Quỳnh à?

    E: Ừ anh là bạn chị Quỳnh! Sao hả em? Mà em cũng quen chị Quỳnh à?

    T: Vâng, em là em họ chị Quỳnh mà! - Ơ tự nhiên em thấy có cái mối liên hệ gì đấy giữa chị và bác P!

    E: Bác P mà mẹ chị Q à T?

    T: Vâng, anh không biết à?

    E: Anh không, giờ em nói anh mới biết đấy!

    Haiz hóa ra đệch phải trùng hợp cái éo gì cả, cũng chả phải duyên số gì cả, mà chị là con bác P bạn mẹ em! Hình như em nhớ không nhầm thì tầm em lớp 8 lớp 9 gì đấy bác P có dẫn chị qua nhà em chơi 1 lần rồi, chỉ là lúc gặp chị em chẳng nhớ thôi! Cũng may có con bé T ngồi chém gió giết thời gian, e chả quen biết ai cả ngồi 1 mình thì buồn chết! Tới 8 giờ thì có 1 người trung niên 1 tay cầm mic, 1 tay cầm ly sâm banh lên sàn giới thiệu!

    "Chào tất cả mọi người, rất vui và cảm ơn mọi người vì hôm nay mọi người đã đến tham dự sinh nhật bước 25 tuổi của cháu Quỳnh nhà tôi, cháu Quỳnh giờ sẽ lên nói mấy câu với mọi người"

    Em với con bé T kia ngừng nói chuyện, cả 2 ngước lên sàn chỗ người đàn ông kia đang nói chuyện! Chắc người đàn ông đấy là bố chị Quỳnh các thím ợ, cơ mà em éo thể hiểu nổi tại sao chị Quỳnh xinh như thiên thần vậy mà lại có ông bố trông abc, xyz thế nhỉ? (các thím tự hiểu)

    Người đàn ông nói xong, thì vài s sau chị Quỳnh bước lên, nhưng tất cả mọi chuyện như đen tối lại khi em thấy cái bản mặt đó, cái bản mặt của thằng mất dạy bước lên cùng chị, tay trong tay, rất thân thiết, rất tình cảm, điều này có thể nhận ra từ từng cái nhìn, từng hành động của 2 người, nếu nói cái nhìn hành động của chị đối với thằng chó kia là giả thì em nghĩ có lẽ chị là diễn viên giỏi nhất thế giới! Em chẳng thể nào quan tâm tới những gì sau đó nữa, chẳng nghe thấy chị nói gì sau đó nữa, em chỉ nhìn thấy duy nhất đấy là hình ảnh chị và thằng đó tay trong tay với nhau, trao từng ánh mắt yêu thương cho nhau! Lúc đó em chỉ hi vọng là em chưa từng tham gia cái bữa tiệc sinh nhật này!

    Sự việc 1 hồi sau đó em cũng chẳng rõ thế nào nữa! Tới khi bé T vỗ vai em thì em mới giạt mình, như tỉnh lại trong cơn mê!

    T: Anh làm gì mà nhìn chằm chằm lên đấy thế? Có gì đâu?

    Em định thần lại thì, trên chỗ chị đứng lúc nãy chẳng còn ai nữa rồi, quay ngang, ngó dọc nhìn xem thì thấy chị đang khoác tay thằng Phúc đi với bố chị mời rượu khách! 2 người cười nói trông như là 1 đôi yêu nhau thực sự thắm thiết! Hay là như vậy nhỉ? Em cũng không biết nữa các thím ạ!

    Lúc chị đi gần đến chỗ em, em nói với T rằng em vào nhà vệ sinh chút rồi chạy thẳng ra ngoài khách sạn, rút bao thuốc ra rít 1 hơi dài, nóng rát, em mới bình tĩnh lại được! Mới 8 rưỡi mà! Em lấy điện thoại nhắn tin cho chị!

    E: Chị sinh nhật vui vẻ nhé, em tự nhiên đau đầu quá, em về trước đây, chị ngủ tam ở nhà 1 hôm vậy, mai bảo anh lái xe đưa đi làm nhé, chìa khóa xe em vứt ở chỗ bảo vệ này "

    Gửi xong tin nhắn, tới giờ là 1h00 vẫn chẳng thấy tin nhắn chị gửi lại các thím ạ!

    Em đưa chìa khóa cho anh bảo vệ nhờ đưa cho chị Quỳnh xong ra đường gọi cái taxi về nhà! Mất 4 lít, hơi nhiều cơ mà giờ cũng chẳng có tâm trang đâu mà xót ruột cả! Hiện tại em có 1 câu hỏi đó là: Chị là người ntn? Càng ngày em càng chẳng hiểu gì về chị cả, như sa mạc bao la, càng đi càng không tháy bến!

    PS: Còn cái tin chị sắp cưới là T nói cho em, sáng nay bố chị Quỳnh nói là cuối năm nay chị và thằng kia cưới nhau!

    RV 1h20 sáng 14/5

    Chị gọi điện cho em!

    C: Ra mở cửa cho chị với!

    E: Vâng!

    Chị đi taxi về! Vẫn bộ váy dạ hội ban tối, chị vẫn đẹp chỉ là khuôn mặt có nét mệt mỏi!

    Cứ như vậy chị lên tầng 2 không qua phòng chị mà mở của phòng em! Mở tiếp cửa ra ngoài sân thượng đứng! Chị đứng đó, 1 hình ảnh cực kì cô đơn! Em ra đứng cạnh chị! Lúc này có lẽ em đã hối hận thực sự vì hành động bỏ về đó, lúc đấy em chưa đọc được comment của các thím cơ mà chính em còn thấy mình quá kém! Chị đứng 1 lúc rồi nói với em:

    C: L đỡ mệt chưa?

    E: Em xin lỗi chị!

    C: Ừ!

    * * * 5 phút!

    C: L tin chị không?

    E: Em xin lỗi!

    C: L tin chị hả?

    E: Em xin lỗi!

    C: Ừ L tin chị là được rồi! Hì hì đẹp lắm!

    E: Em xin lỗi chị, em sẽ cố gắng không như thế nữa! Mà cái gì đẹp hả chị?

    C: Quà của L!

    E: Vâng!

    C: Chị đeo thử nhé!

    E: Vâng, chị đeo cái đó được không?

    C: Được mà!

    * * * 10 phút!

    C: L ơi chị mệt quá!

    E: Em biết mà!

    C: Ờ, tin là được! - Chị cười

    C: Chị đi tắm rồi đi ngủ đây, mai phải đi làm nữa, mà bao giờ L đi làm nhỉ?

    E: Chắc tháng 8 chị ạ!

    C: Ừa, ở nhà mấy tháng nữa ăn cho béo như heo

    E:.

    Chị chẳng trách gì em cả, nhưng chỉ thế thôi cũng đủ để biết em đã làm 1 việc rất ngu xuẩn! Haiz cảm ơn chị! Em sẽ không bao giờ làm vậy nữa -" buông chị ra "như đêm nay!
     
  6. Mộ Thanh

    Mộ Thanh Sau cùng thì lòng người vẫn là thứ lạnh lẽo nhất Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    892
    Chương 14:

    "Bấm để đọc"
    RV 14, 15/5

    Các thím ạ, thực sự là khi viết cái RV này em mệt lắm ấy! Cơ mà em vẫn cố ngồi type, vừa về đến nhà ngồi xem lại mấy chục page của các thím 2 hôm nay em không có thời gian xem! Em rất cảm ơn các thím vì đã quan tâm đến em.

    Em type trên word nên không có icon đâu, các thím thông cảm cho em nhé!

    Trước khi đọc RV này em có lời muốn nói đấy là có 1 thím chẳng hiểu sao dò được ra info rồi inbox cho em! "Facebook.com/abcxyz có thích t Post link topic" Tán gái ở nhà "lên FB này không?" Đúng đó là FB chị Q cơ mà em mong là thím không làm vậy, chả được cái gì cả! Làm người ai lại làm thế với nhau? Mà em mong thím nào có ý định đào info nữa thì các thím tha cho em, em lên VOZ viết chỉ là muốn tâm sự với anh em trên này và nhờ giúp đỡ thôi, em không mong cuộc sống của chị bị rối loạn vì topic này, chẳng có ý định muốn nổi tiếng đâu! Vậy nên em mong thím nào đã biết info rồi mong các thím giữ lại trong long hộ em! Em xin chân thành cảm ơn các thím!

    Sau đây em xin RV về 2 ngày qua!

    Sau đêm sinh nhật chị 5 giờ sáng mới chợp mắt, em nằm ngủ, mộng mị linh tinh cả, nửa tỉnh, nửa thức! Ngủ chẳng ngon như mọi ngày các thím ạ!

    11h30 mở mắt ra, giờ này chắc mọi người không có nhà, nếu chị đi làm thì chắc giờ này cũng đã về rồi, mắt nhắm mắt mở mệt mỏi, em chạy vào phòng tắm tầng 2 để vệ sinh cá nhân!

    Vệ sinh cá nhân xong, có 1 chút tỉnh táo, em chạy vào phòng em mở máy định lên lội page tý cơ mà trong thời gian bật máy, quay ra ngó nghiêng linh tinh thì thấy tờ giấy gì gì đấy vứt ở trên sàn nhà phòng em!

    Chạy ra xem tờ giấy gì, cầm lên trên tay, chữ viết nhỏ nhắn, xinh xắn, hơi nghiêng nghiêng của chị: "L hâm, ở nhà bình an nhé, chị đi đây"! Hết hồn, chị đi rồi à? Chị đi đâu? Chị không sao chứ.. Hàng loạt câu hỏi đặt ra trong đầu em các thím ạ! Chạy vội sang phòng chị, cửa không khóa, hay chị dọn đi thật rồi?

    Mở khóa của phòng chị ra, đồ đạc chị vẫn còn nguyên, quần áo vẫn treo trên mắc quần áo! Thở phào 1 hơi, may quá, chị chưa dọn đi! Nhưng một câu hỏi khác lại đặt ra trong đầu em đó chính là tại sao chị lại để tờ giấy với lời nhắn khó hiểu vậy trong phòng em hả các thím? Hay là chị nghĩ linh tinh? Em lại bắt đầu lo lắng còn nhiều hơn cả lúc nãy!

    Rút điện thoại ra, gọi điện cho chị, ngón tay lúc tìm số chị run run, mất một lúc mới tìm ra số chị các thím ạ, lúc đó, em thực sự hơi hoảng! Bấm gọi vào số của chị! Giọng của một người con gái xa lạ nhưng quen thuộc vang lên ở đầu dây bên kia, em nghe mà chỉ muốn đấm cho con mẹ đó một phát, sao lại nói vào lúc này!

    "Số điện thoại quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được! Xin quý khách vui long gọi lại sau"

    Em như muốn phát điên các thím ạ, sao chị lại tắt máy? Chị có bao giờ tắt máy đâu? Cuống lên, gọi điện thoại cho mẹ em hỏi chị có ở cơ quan không? Mẹ em bảo sang nay chị đi làm lúc 10 rưỡi chị bảo mẹ em là chiều chị nghỉ đi có việc, tối chị không về, không phải để phần cơm cho chị đâu!

    Haiz lúc đó, tâm trạng sợ hãi, lo lắng lan đầy trong con người em, bật máy lên, chưa kịp xem xét gì mà cũng chả có tâm trạng mà xem nữa! Cũng chẳng buồn tắt máy, cứ vậy mặc quần dài vào, lấy xe máy, phóng xuống Hà Nội giữa 12 giờ trưa trong tâm trạng lo lắng! Chẳng có cách nào liên lạc với chị Quỳnh ngoài điện thoại ra cả, cũng chả nghĩ ra gì cả! Trên đường đi xuống HN cứ 10 phút lại dừng lại gọi điện cho chị! Nhưng đáp lại vẫn là giọng nói lạnh lẽo của người phụ nữ không quen không biết kia!

    1 tiếng sau em có mặt ở đường Bà Triệu, định đến nhà chị hỏi cơ mà mới sực nhớ ra là mình biết nhà chị Quỳnh éo đâu? Chị mới nói nhà chị ở Bà Triệu thôi mà! Mà cái phố Bà Triệu dài vcc thế này thì tìm sao cho ra? Chợt nghĩ ra đó là anh P hôm đi Hòa Bình cùng, nhà anh cũng ở dãy phố này, mà hôm trước đã vào nhà anh rồi, em vẫn còn nhớ! Thế là lóc cóc đi tới nhà anh P bấm chuông! 1 Phút sau anh P mắt nhắm mắt mở ra mở cửa cho em!

    AP: L hả? Có chuyện gì vậy em? Vào nhà cho mát, nắng quá!

    Giờ mới nhớ là hôm qua Hà Nội 39 độ! Đi giữa trưa nắng cháy cả người cơ mà vì lo cho chị nên không nhận ra thôi! Lúc anh P nói em mới thấy như kiểu sắp ngất ấy, nắng, nóng quá!

    E: Vâng, anh ơi, anh biết số điện thoại nhà chị Quỳnh không? Em cần gặp chị Quỳnh có việc gấp lắm, anh gọi hộ em với, điện thoại chị ấy lại tắt nữa! - Em không muốn anh ấy lo nên nói vậy!

    AP: Anh có chờ anh tí anh gọi cho!

    Anh P cầm cái 5S gold của anh lên bắt đầu gọi! Nghe thấy anh nói gì gì đó chắc là nói chuyện với mẹ chị Quỳnh, sau khi anh cúp máy anh quay ra nói với em!

    AP: Mẹ Quỳnh bảo Quỳnh đi làm mà, em thử gọi đến cơ quan của Quỳnh xem!

    Bạn đang đọc truyện trên website DocTruyenVoz.com

    E: Em gọi rồi, chị không có ở đó anh ạ! Em lo quá, không biết chị đi đâu nữa, điện thoại thì tắt, anh biết chị hay đi đâu không?

    AP: Ừ chờ anh tí anh gọi cho thằng Phúc với mấy đứa bạn thân của Quỳnh xem Quỳnh có qua đấy không?

    Sau khoảng 10 phút gọi điện cho thằng Phúc cũng như mấy người bạn than của chị, anh cúp máy rồi quay ra nói với em!

    AP: A gọi rồi Quỳnh không có ở chỗ bọn đó! Có chuyện gì quan trọng à? Mà chắc không sao đâu, Quỳnh nó đi đâu linh tinh thôi chiều nó về! Nắng nôi thế này thôi, cứ về nhà nghỉ đi L, yên tâm không sao đâu! Em chẳng biết sao nữa! Chị không có ở nhà, không có ở nhà bạn thân, không có ở chỗ thằng Phúc vậy chị đâu? Hay là? Cái suy nghĩ đó lại hiện lên mạnh mẽ trong tâm trí em! Em thực sự lo lắng, hoảng sợ! Lúc đó chỉ mong chị bình an, kể cả chị không ở nhà em nữa, em không còn có cơ hội với chị nữa cũng được! Chị cần giờ đây nhìn thấy chị, biết chị bình an là được rồi!

    Tâm trạng lo lắng, mệt mỏi, hoang mang.. em cứ vậy đi xe máy vòng quanh HN trong cái nắng cháy da của HN, ngó ngang ngó dọc khắp nơi mong nhìn thấy được hình bóng của chị! Công viên Hòa Bình, công viên Thống Nhất, công viên Nghĩa Đô, công viên Lê Nin, Hồ Gươm, Hồ Tây.. tất cả những địa điểm mà em nghĩ chị có thể đi được em đều lượn qua 1 vòng và cố gắng tìm chị! Đi hết mấy chỗ đó thì cũng đến 7 giờ tối!

    Lúc đó em thực sự mệt mỏi! Cố gắng ăn cái bánh mỳ Doner 20 nghìn mua ở ven đường, em nghĩ "Hay chị ở trên cầu Long Biên nhỉ?" Nuốt nốt cái bánh mỳ, em phóng từ Thái Hà lên cầu Long Biên, trước đó có lướt qua cái điểm dừng xe bus mà hôm trước chị ngồi đó, hôm nay điểm dừng xe bus đó có vài người ngồi cơ mà không có chị ở đó!

    Lên đến cầu Long Biên, cứ đi xe máy lươn qua lượn lại mấy còng quanh cầu, cố căng mắt ra để tìm xem có chị không cơ mà vẫn là 1 nỗi thất vọng! Đã thế cái cầu LB hôm qua nó đông vãi xoài, căng mắt ra mấy lần sợ tìm xót chỗ nào đó! Lượn qua lượn lại đến 9 giờ tối! Mệt, dựng xe ngồi xuống bên thành cầu! Lo lắng cho chị, không biết chị giờ này thế nào!

    10 giờ đêm, lại bắt đầu ngồi lên xe máy lượn lờ trong vô định tìm chị, thực sự lúc đấy em hoang mang, lo lắng cực độ rồi các thím ạ, điện thoại của chị thì vẫn tắt máy! Tới 11 giờ đêm, ngồi ở hang nước ven đường Cầu Giấy, mở điện thoại ra, hỏi các thím! Cũng chẳng biết làm sao nữa!

    11 rưỡi em qua nhà thằng bạn ở Cầu Giấy xin ngủ nhờ 1 đêm! Vào phòng nó, em mượn bộ quần áo cộc của nó rồi đi tắm! Cả ngày bụi bặm, nắng nôi mệt vãi các thím ạ! Tắm xong, lên giường nằm nghỉ thì bắt đầu đau đầu, bảo thằng bạn nó có thuốc đau đầu không cho em mấy viên, nó sờ đầu em phát rồi kêu, "Mày sốt cmnr, để tao chạy xuống nhà lấy mấy viên Panadon lên uống cho hạ sốt, mày cứ nằm nghỉ đi"! Lúc nằm xuống, đầu đau như búa bổ, vẫn cố với cái máy gọi điện cho chị! Điện thoại chị vẫn tắt ngấm! Lo lắng!

    Uống xong 2 viên 3nadon, nằm nghỉ, người thì mệt rã rời ra cơ mà chẳng thể nào nhắm mắt ngủ được! Giờ chị đang ở đâu?

    3 giờ sáng, vẫn tỉnh, vẫn cố gọi cho chị cơ mà vẫn tắt máy, quá mệt mỏi, em thiếp đi lúc nào chẳng biết nữa!

    Ngày hôm nay, em tỉnh lại sau tiếng gọi của thằng bạn!

    "Dậy ăn sáng mày, đỡ sốt rồi đấy, bánh quấn tao để bàn kìa, ăn đi rồi uống nốt thuốc cho khỏi hắn mày"

    Mở mắt ra, 8 giờ sáng, điều đâu tiên sau khi em dậy đấy là gọi điện cho chị cơ mà vẫn chẳng có gì khác biệt cả! Vệ sinh cá nhân, thay quần áo, ngồi ăn đĩa bánh quấn rồi uống thuốc! Sau đó cũng thấy người thoải mái hơn chút! 9 giờ sáng, định dắt xe máy đi tìm chị tiếp thì điện thoại em nó vang lên! Trước khi rút điện thoại ra, em hi vọng là chị và đúng là chị thật các thím ạ!

    E: Chị đang ở đâu đấy?

    C: Định khủng bố điện thoại chị à L?

    E: Chị đang ở đâu không nói nhiều, em đang bực đây!

    C: Chị đang ở Bắc Ninh sao đấy?

    E: Gửi cho em địa chỉ rồi đứng yên đấy, em qua giờ, không nói thêm câu nào nữa! - Giọng em lúc đấy như quát lên với chị!

    C: Ơ có chuyện gì mà L quát chị thế? - Giọng chị lí nhí, có lẽ nếu là ngày thường thì em sẽ thấy giọng chị dễ thương cơ mà sáng nay em chỉ thấy bực và mệt mỏi!

    C: Chị đang ở abc.. xyz ở Bắc Ninh!

    E: Chị đứng yên đấy em qua bây giờ!

    Thề với các thím là lúc nghe thấy giọng chị mọi lo lắng trong người em được trút bỏ xuống hết! Tuy người vẫn mệt mệt cơ mà e vẫn cố phóng xe máy sang Bắc Ninh! Sau gần 2 tiếng vừa đi vừa hỏi thăm đường thì em cũng đến chỗ chị bảo! Đến nơi, em thấy chị đang đứng dưới gốc cây gì to to bên đường em cũng chả biết là cây gì nữa mà cũng chẳng để ý nữa!

    Nhìn thấy chị, lúc đó thực sự em chẳng nhớ là em suy nghĩ gì cả, buồn vui lẫn lộn! Em dựng xe bên cạnh chị, lao ngay tới bên cạnh chị và ôm chị, ôm chặt chị, chặt hết mức có thể, im lặng, lúc đó em cũng chả nhớ làm như vậy sẽ làm chị đau! Hành động như vậy của em làm chị hơi sững người lại 1 chút, chị đứng yên tầm 10s rồi như tỉnh lại chị vỗ vỗ lưng em:

    C: Ơ L sao thế? Bỏ chị ra nào, giữa đường người ta nhìn kìa!

    Em vẫn im lặng, ôm chị, không muốn bỏ ra 1 chút nào cả, lúc đó, em như không phải ôm 1 người con gái mà như là ôm thứ quý giá nhất trên đời này vậy! Thực sự không thấy chị 1 hôm em mới biết mình lo lắng cho chị như thế nào! Em cứ ôm chị như vậy, chẳng biết thời gian bao lâu nữa em bỏ chị ra!

    E: Chị đi BN làm gì? Mà sao chị lại tắt điện thoại? Chị có biết em đi tìm chị cả ngày hôm qua không? Tại sao chị lại gửi cho em tờ giấy đó? Tại sao chị không nói gì với em mà bỏ đi.. Chị có biết em lo lắng cho chị.

    Lúc đó em như trút toàn bộ mọi lo lắng, buồn bực, mệt mỏi từ hôm qua tới hôm nay lên câu hỏi như hét của em vào mặt chị!

    Chị hình như cũng ngỡ ngàng các thím ạ, hình như đây là lần đầu tiên có thể nói là em mắng chị! Chị ngơ ngác nhìn em 1 lúc sau đó chị lấy tay lau mồ hôi trên mặt em! Sau đấy chị cúi đầu nói vo ve như muỗi kêu!

    C: Chị định trêu L chút thôi mà! Ai ngờ L lại như vậy! Chị xin lỗi mà, đừng quát chị nữa, chị sợ người khác quát mình lắm! Tại dạo nay lắm chuyện làm chị rối quá, sáng qua chị qua đây đi tĩnh tâm 1 hôm vì vậy nên phải tắt điện thoại! Chị xin lỗi L!

    Ôi vãi cả tĩnh tâm các thím ạ, tĩnh tâm mà vẫn còn để lại cho người khác 1 đống hoang mang lo lắng! Nghe chị giải thích rồi nhin mặt chị ngượng ngượng lại cúi đầu như trẻ con làm sai chuyện gì đấy em lại thấy buồn cười, chẳng còn tâm trang đâu mà mắng chị nữa!

    E: Vâng, lần sau chị có đi đâu thì báo cho em trước 1 câu! Mà chị đừng đùa kiểu đấy nữa! Hôm qua em lục tung cả HN lên để tìm chị đấy!

    C: Chị xin lỗi L mà! Từ sau chị không làm vậy nữa, đừng giận chị nữa nhá nhá nhá!

    Chị nói giọng trẻ con đã thế còn cầm tay em lắc lắc, làm em bật cười, em đố thím nào trong trường hợp chị làm nũng như vậy mà giận được chị! Haiz thấu hiểu cái câu nói ngày xưa của các cụ: "Anh hùng không qua được ải mỹ nhân"

    E: Vâng thưa bà cô, bà cô làm con khổ từ hôm qua tới giờ đã thỏa mãn chửa?

    C: Hì hì, cũng chưa là gì cả! Ai bắt L quan tâm đến chị làm gì? - Chị nói câu đấy xong em cứng họng luôn các thím ạ!

    C: Mà L vừa từ Hà Nội qua đây hả? Tối qua ngủ đâu?

    E: Em ở HN quá, tối qua e ngủ nhà bạn!

    C: Ơ chị xin lỗi, nắng thế này! Thế có mệt không hả? Về lại ốm thì chết!

    E: Yên tâm, em khỏe lắm, không sao đâu!

    C: !

    Giờ em mới để ý chị hôm nay cột tóc đuôi ngựa để lộ ra cái cổ trắng nõn, chị mặc áo Pull trắng cũng với quần Jean xanh! Đầu chị cũng lấm tấm mồ hôi làm vài sợi tóc bết vào mặt trông dễ thương thật ấy! Qua cái buổi hôm qua em mới tự nhận thấy đó là mình cần chị và lo cho chị tới mức nào! Hôm qua chị đi taxi qua đây hôm nay thì chị về với em, chị nói với em!

    C: Trưa rồi vào đây ăn cơm đã rồi chiều về!

    Em với chị vào ăn cơm trưa ở cái chỗ mà hôm qua chị tĩnh tâm! Trong bữa cơm chị chả ăn mấy cứ ngồi gắp thức ăn cho em, bảo chị ăn thì chị bảo chị không đói, chị ngồi gắp thức ăn cho em để sám hối chuyện đã gây ra đối với em! Miệng chị nói sám hối mà chị cười rõ tươi. 1 giờ chiều em năng nặc đòi về, chị thì bảo chiều mát thì về cho đỡ nắng cơ mà em mệt quá, chỉ muốn về nhà ngay lập tức để RV rồi nghỉ ngơi thôi!

    Chị cũng chiều em chấp nhận về lúc 1 giờ trưa, cơ mà có 1 vẫn đề đấy là chị hôm qua đi taxi không mang áo chống nắng thế là em lại lóc cóc đi tìm mũ bảo hiểm với ao chống nắng cho chị! Trên đường về cả 2 người đều im lặng chẳng nói câu nào cả, chắc chị cũng mệt! Mệt bở hơi tai! Cuối cùng 4 giờ chiều cũng về đến nhà! Haiz mệt mỏi mệt mỏi! Cơ mà cảm ơn các thím nhiều lắm vì đã quan tâm lo lắng cho em! Các thím đi ngủ đi, đừng thức khuya quá!

    PS: Các thím ạ, chị bảo con bé T nó đòi qua nhà em chơi với chị, chị nhờ em mai đi đón nó cho nó ở chơi 2, 3 ngày vãi cả nắng. Em muốn type chi tiết hơn nữa cho các thím cơ nhưng mà mỏi tay lém rồi! (vừa có điện xong)
     
  7. Mộ Thanh

    Mộ Thanh Sau cùng thì lòng người vẫn là thứ lạnh lẽo nhất Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    892
    Chương 15:

    "Bấm để đọc"
    Chạy vội sang phòng chị thì thấy chị ngủ rùi, đèn điện tối om! Gõ cửa phòng chị ầm ầm tầm 1 phút sau mới thấy chị mặc áo ngủ mắt nhắm mắt mở ra!

    C: Cái gì đấy L? Khuya rồi không để chị ngủ gọi chị dậy mai chị đi làm sao được?

    E: Chị! Em mượn cái lap tí nào, cái lap em hỏng rồi, nhanh em đang có việc gấp!

    Chị chắc đang buồn ngủ nên ậm ừ cái rồi chạy vào lấy lap cho em mượn! Phúc tổ 70 đời nhà em vì 2 điều!

    Thứ nhất đấy là chị để nick FB ở lap không đăng xuất trước khi tắt máy!

    Thứ hai đấy là sau khi dò dẫm vài chục cái notify em vẫn còn thấy cái notify thông báo về cái link đó! Sáng nay hỏi anh ấy sao không dùng nick anh ý mà phải lập cái FB mới thì anh bảo là sợ bị lộ FB rồi anh em VOZ thông nát ass (Giờ em mới thấy anh em VOZ nguy hiểm)

    Ngay lập tức em xóa cái comment đường link topic này ở FB chị! Lúc đấy chưa biết là bạn chị Quỳnh nên em run vãi các thím ạ, tính lên nhờ mod xóa topic này rồi đấy cơ mà lại thấy tiếc tiếc! Sáng nay 8 giờ em dậy, cái lap của chị vẫn vứt ở bàn em còn chị đi làm rồi! Em bật ngay cái lap và vào nick chị lấy link FB mới lập của anh kia! Em lấy FB em kết bạn thì thấy accept luôn!

    E: Bạn ơi bạn tìm được info của mình và chị Q thì làm ơn giữ kín hộ mình với nhé!

    Anh kia: Ờ xóa rồi à?

    * * *

    Tóm lại là sau 1 hồi thương lượng với anh đấy anh ấy đã hứa là sẽ giữ kín info giúp mình! Cơ mà mình phải trả cái giá cũng kha khá đấy, lúc nào trả em sẽ RV lại cho các thím! Giải quyết cái vụ info đâu vào đấy rồi ngồi lướt web lằng nhằng 1 lúc tới 10 rưỡi thì thấy chị gọi điện!

    C: L ơi chị gửi sđt con bé T cho L này, chiều lúc nào nó gọi đi đón nó hộ chị với, mà đi taxi cho đỡ nắng, chiều về chị trả tiền L nhé! Mà L có tiền không đấy? - Giọng chị nói câu cuối cười cười có vẻ là nói đểu em các thím ạ!

    E: Haiz chị tưởng có mỗi chị có tiền thôi em không có hả, khỏi cần trả nhé, sau này em đi làm chắc chắn sẽ kiếm được nhiều hơn chị cho chị xem! Ở đấy mà coi thường nhau nhé!

    C: Đùa tí mà L làm gì mà nóng thế? Thế nhé, bao giờ nó gọi thì qua đón nó xuống nhà mình chơi mấy hôm nhé! Sáng giờ nó gọi chị suốt! Chị làm tiếp đây! Tí ăn gì chị mua về nấu!

    E: Gì cũng được chị ạ! Chị làm đi! Bye chị!

    Em cúp máy rồi xuống nhà xem TV giải tỏa tâm lý sau buổi sáng đám phán rách mồm với anh bạn chị Quỳnh! Ngồi xem được 20 phút thì thấy em JaniaW rên lên "ư hự ư hự.. bèo dạt mây trôi.." số lại các thím ạ!

    E: Alo ai đấy?

    T: E đây mà! (giọng miền nam nghe dễ thương lắm chứ không như giọng lão chiều nay mình gọi điện cho)

    E: Em nào?

    T: Anh L hả?

    E: Ừ anh đây, ai đấy!

    T: Em đây mà anh không nhận ra à?

    E: Khổ quá nhiều em lắm em nào? (Em cũng biết là con bé T rồi cơ mà đang vui vui nên có hứng troll nó tí)

    T: Anh ăn cháo đá bát, anh ăn ốc đổ vỏ.. huhu

    Ôi vãi cả con bé này, dòng giống nhà chị có cái tính là hay troll người khác hay sao ấy, vừa hôm trước bị chị cho 1 quả hôm nay lại đến lượt em T! Ai nghe thấy câu này không biết lại bảo em chuyên "xyz con nhà người ta xong rồi bỏ"

    E: Thôi con xin mẹ, mẹ gọi cái gì đấy?

    T: Anh xuống đón em đi!

    E: Vãi, trưa nắng nôi thế này đón với đưa cái gì hả? Để chiều mát!

    T: À thế không đón chứ gì?

    E: Chiều đón, 4, 5 giờ nhé!

    T: Vâng thế thôi để em gọi chị Quỳnh đón vậy!

    Đù con gái cái nhà này như là ai cũng bắt được thóp của em ấy! Thế éo nào nó lại biết em không muốn để chị Quỳnh đi nắng nhể?

    E: Thôi chị ấy đang đi làm! Ở đâu để tí anh đi taxi qua đón?

    T: Em đang ở nhà chị Q ở abcxyz! Anh qua ngay nhé! À mà em không đi taxi đâu em đi xe máy cơ!

    E: Cô bị hâm à? Nắng thế này anh đi xe máy mấy chục cây đón cô xong về anh nằm liệt giường à?

    T: Vâng thế thôi anh nghỉ đi nhé, ra ngoài đường giờ này nắng lắm! Thế nhé em cup máy đây! - Con bé nó nói kém kheo 1 chàng cười khanh khách!

    WTF sao cái con bé này nó quái vật thế không biết được, giờ mới thấy chị Quỳnh vẫn còn hiền chán!

    E: Rồi để đi xe máy được chưa bà cô!

    T: Có thế chứ! - Kèm theo đó là tiếng cười trong veo qua ĐT mà em tượng ra khuôn mặt đắc ý của con bé!

    Em cúp đt, lên phòng mặc quần áo hẳn hoi rồi xuống lại cưỡi con sóng thần huyền thoại lên đường giữa cái nắng chói của tháng 5! May là hôm nay đỡ nắng hơn hôm qua không em chết luôn ấy! 12 giờ hơn xuống tới cửa nhà chị, lôi điện thoại ra định gọi cho T thì thấy cuộc gọi nhỡ của chị! Em gọi lại cho chị luôn!

    E: Chị gọi gì em đấy?

    C: Đi đâu mà trưa rồi L không về ăn cơm?

    E: À con bé T nó bắt em đi xe máy xuống đón luôn!

    C: Ờ con bé này hư thật ấy, ở nhà bố mẹ chiều quen rồi! Để chiều chị mắng nó! Ăn gì chưa L? Thế có nắng không?

    E: E chưa, tí nữa em ra ngoài kia mua cái gì ăn tạm! À hơi nắng tí thôi không sao đâu chị! - Nóng gần chết cơ mà em vẫn chém với chị là không nóng!

    C: Ừ thế chị để cơm chiều về mà ăn thêm nhé!

    E: Vâng, bye chị!

    C: Đi đường cẩn thận đấy!

    Sau đấy em bấm số con bé T

    E: Bà cô ơi con đang đứng của đây bà cô đi ra nhanh hộ con cái, con đứng nóng sắp chết rồi! - Trả lời em là 1 tràng cười khanh khách!

    T: Em với bác đang đi shoping mua ít quần áo mặc mấy hôm, anh ngồi đâu chờ em tí!

    Ôi lạy cha lạy mẹ, kiếp trước em có thù oán gì với con bé này mà giờ nó hành em thế này trong khi mới gặp nó được 2 lần lại chả quen biết gì cho nó sâu đậm cả! Chửi thề con bé trong lòng em đành chạy qua nhà thằng bạn ở gần thì nó bảo nó đang ngồi quán net đánh LoL thế là em ra quán net ngồi chơi với nó! Ngồi thì toàn lên Voz chém gió với anh em thế là nó chửi em ầm ầm căn bản toàn AFK! Ngồi cũng chả được ấm chỗ thì lúc 2 giờ thì phải con bé nó lại gọi lại em!

    T: Anh ơi em đang ở VinCom, anh qua đón em, bác vừa về trước rồi! Qua đón em rồi đi về luôn!

    E: Ừ chờ 5 phút, đứng chỗ nào?

    T: E đứng hướng quay về Đoàn Trần Nghiệp này! - Em cúp máy luôn mà bỏ dở trận để lại đằng sau là tiếng chửi của thằng bạn.

    Ra đến nơi thấy hôm nay em nó mặc quần Jean áo 3 lỗ body của con gái, cái áo sơ mi quấn quanh bụng, đi đôi giầy cao gót đen tầm 5 phân, em T cao cũng tầm chị các thím ạ, phải nói là con bé này cũng khá xinh, em họ chị mà, tóc dài ngang lưng, da trắng bóc em nó đứng ở trên vỉa hè mà thấy mấy thằng cha tây đi qua cứ nhìn nhìn. Nói vậy chứ em thấy chả xinh bằng chị Quỳnh, em nói công bằng là như vậy (Em tả con bé kỹ theo yêu cầu các thím) ! Thấy nó đang ngó ngang ngó dọc em gọi:

    E: T qua đây, đội mũ, mặc áo vào để di không nắng lắm!

    T: Vâng anh chờ em tí

    Thế là con bé cởi cái áo quấn ngang eo ra mặc lên, chạy ra cầm cái mũ bảo hiểm em đưa đội lên rồi ngồi lên xe! Các thím ạ, con bé này không hiểu nó dùng nước hoa gì mà thơm thế, hôm trước đi Sn chị không để ý cơ mà hôm nay nó vừa ngồi lên xe mùi nước hoa đã thoảng qua mũi em! Em đoán là mùi nước hoa vì mùi này nó khác mùi tự nhiên của con gái, thím nào thử rồi sẽ rõ! À quên tả về 3 vòng cho các thím, con bé này nó cũng coi như là 1 bản sao không hoàn chỉnh của chị nhé! Vừa ngồi lên xe con bé nó nói luôn với em!

    T: Anh L ơi, anh biết chỗ nào mua mũ đội đầu không?

    E: Nãy không mua luôn trong Vincom ấy?

    T: Em chả thấy cái nào đẹp cả!

    E: Mũ đội đầu cần gì đẹp, giờ đang đội mũ BH rồi mua mũ làm gì?

    T: Không được! Phải mua, mai có việc! Anh đưa em qua TTTM nào gần nhất đi!

    E: Vincom gần nhất đấy!

    T: Không có mũ đẹp!

    E: Rách việc quá đấy!

    Thề với các thím là lúc đấy em vừa nóng vừa đói vừa mệt rồi mà con bé này nó cứ hành em! Lóc cóc đưa con bé nó ra Tràng Tiền Plaza, em ngồi dưới quan nước dưới chờ nó vào trong mua! Chạy qua chạy lại tìm được cái bánh mỳ gặm tạm rồi định onl hỏi các thím xem có thím nào biết mua mũ ở đâu không để phòng con bé nó hành em tiếp! Vừa lên onl xong ăn cái bánh mỳ, thoát ra không vào được nick nữa, lo lắng vãi, vác xe chạy luôn vào quán nét xem tình hình ra sao!

    Em rất cảm ơn các thím đã cho em mượn nick trong lúc đó không thì em không biết làm sao cả! Ngồi onl page tới 3giờ 40 thì con bé nó gọi!

    T: Anh bỏ em đi đâu rồi?

    E: Anh có việc tí chờ anh qua ngay đây!

    T: Nhanh lên nhé!

    E: Ừ!

    Lại ngồi giải quyết cái vụ nick tới 4h15 thì phải con bé nó lại gọi giục, mặc dù muốn giải quyết luôn cơ mà đành phải bỏ để qua đón nó! Ra đến nơi thấy con bé nó đứng dựa vào tường mồ hôi nhễ nhại thương vãi các thím ạ!

    E: Sao đứng ngoài này cho nóng ra, không vào trong mà ngồi cho mát!

    T: Anh bảo anh qua ngay mà? Sao giờ anh mới qua?

    E: Ờ anh xin lỗi anh có việc gấp! Thế mua được mũ chưa?

    T: Em chưa mua được, chả cái nào đẹp! Thôi đi về vậy!

    Thế là em với con bé đi về! Trên đường con bé nó cứ ngó ngang ngó dọc rồi hỏi em cái nọ cái kia đau hết cả đầu! Đang đi bon thì nó bấu vai em!

    T: Dừng dừng nhanh nhanh anh L! - Em dừng lại luôn, tưởng nó bị làm sao!

    E: Cái gì thế? Sao đấy?

    T: Quay lại hàng kia em mua mũ!

    Nó vừa nói vừa chỉ vào cái hàng mũ rong ven đường! Vãi cả T, vào Vincom Tràng Tiền bao nhiêu mũ đẹp không mua lại chạy ra ngoài đường mua mũ hàng rong! Em đành chiều con bé cho nó quay lại xem mũ! Đứng thử mũ chọn đi chọn lại, soi gương tầm 15 phút dưới cái trời nóng và bụi cuối cùng em nó cũng chọn được 1 cái mũ vàng khá hợp với khuôn mặt Vline của em nó! Nhìn em nó đội cái mũ cũng khá dễ hương, xinh các thím ạ! (Nam mô a di đà phật chị Quỳnh xinh hơn)

    T: Trả tiền đi để về anh!

    E: Ơ cái gì? Em mua mũ em liên quan gì đến anh?

    T: Em làm gì có tiền?

    E: Thế nãy vào Vincom với Tràng Tiền mua mũ bằng không khí à?

    T: Bác đưa thẻ cho em mà! Chứ em có đồng nào đâu! - Em đúng là chịu con bé này giọng nó dễ thương vô số tội quá, em đành móc ví ra trả cái mũ 150k! Biết là bị bóp cơ mà vẫn phải lòi tiền ra! Trên đường về!

    T: Làm gì mà mặt anh xị ra?

    E: Nóng với mệt chứ sao, cô hành tôi cả chiều nay rồi còn gì?

    T: Chắc lại tiếc tiền mũ hả? Tí về em bảo chị Quỳnh trả cho! Hihi - Chả biết vô tình hay cố ý mà con bé nó cứ nhắc tên chị Quỳnh trước mặt em!

    E: Thôi khỏi mà em qua nhà anh chơi làm gì? Có gì đâu mà chơi?

    T: Ơ anh định đuổi em à? Em qua chơi với chị Quỳnh chứ chơi với anh à? Mà mai đi Lạng Sơn chơi với mua đồ đấy! Chị bảo anh chưa?

    E: Chưa chị bảo gì anh đâu!

    T: Chắc chị không cho anh đi rồi! - Con bé cười khanh khách!

    Về đến nhà thì 6 giờ cmnr, vừa mệt vừa buồn ngủ! Chị với mọi người về cả rồi, bố em đang xem TV còn mẹ em, em em với chị đang nấu cơm! Em chào qua loa mọi người cái rồi chạy luôn lên phòng tắm! Kệ em T muốn ra sao thì ra! Tắm rửa xong 6 rưỡi chị lên phòng em gõ cửa.

    C: L à, chị vào nhé!

    E: Vâng chị vào đi, cửa không khóa đâu! - Em lúc đấy mệt đang nằm lỳ trên giường các thím ạ!

    C: Mệt không, bị con bé nó hành cả chiều, nó vừa kể cho chị rồi

    E: Mệt bình thường cơ mà con bé nó nhiễu thật!

    C: Xinh không? Hay chị làm mối cho nhé! - Chị nói với em + theo 1 anh mắt theo em rất là trêu người

    E: Haiz em thấy chị đã xấu rồi sao con bé nó còn xấu hơn haha! - Chị lè lưỡi với em trông rõ yêu rồi nói!

    C: Vâng tôi xấu, sau này đừng có nói chuyện với tôi nữa! Mà thôi xuống ăn cơm nhanh không mọi người chờ!

    Em với chị xuống thì thấy mọi người đã ngồi vào bàn ăn hết rồi! Em với chị ngồi vào 2 cái ghế còn lại ở cạnh nhau! Trong bữa ăn bố mẹ em có hỏi thăm con bé T 1 số thông tin, con bé này hình như nó có 2 bộ mặt chiều nó bắt nạt em như thánh mà giờ ngoan như cún con lại còn ra dáng yểu điệu thục nữ! Haiz đời người biết đâu chữ ngờ!

    Ăn xong chị với con bé T dọn dẹp xong con bé T nó đòi đi ra ngoài chơi! 7 giờ 2 bà cô bắt đầu thay quần áo, 7h45 nếu em mà không lên tận phòng gõ cửa chắc tới 10h vẫn chưa xong! Chị với T mặc áo phông đôi màu vàng các thím ạ! Không có ý nghĩa gì cơ mà mặc áo giống nhau vào 2 người nhìn trông giống nhau phết chỉ là chị xinh hơn thôi!

    Mà quên không nói đấy là quần cũng là quần Jean ngắn giống nhau nữa, nhìn cặp chân dài, trắng nõn không tì vết của 2 người cùng khoe ra em suýt nhập viện vì mất máu cấp tính! Chị với con bé T kia đi SH của chị còn em thì rong con wave theo sau, đi trên đường canh 2 bà cô khỏi hàng loạt các ánh mắt thèm muốn của cả nam lẫn nữ thanh niên em cũng đủ mệt rồi!

    Thôi mỏi tay rồi còn cái chuyện xảy ra lúc uống nước thì hôm sau em RV tiếp! Thân ai chào quyết thắng các thím! À các thím này, mai em đi LS chơi nếu về muộn là không có RV đâu nhé!
     
  8. Mộ Thanh

    Mộ Thanh Sau cùng thì lòng người vẫn là thứ lạnh lẽo nhất Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    892
    Chương 16:

    "Bấm để đọc"
    RV 18, 19/5

    Tiếp tục cái câu truyện tối hôm trước nhé các thím!

    Thực ra là lúc trước khi đi chơi em định dụ chị Quỳnh lên xe để em đèo ra đường cho chúng nó nhìn lác mắt ra cơ nhưng mà cái ý định vừa mới nhen nhóm lên của em đã bị dập tắt ngay bởi cái con bé T! Nó chạy ra ra bám vai chị Quỳnh:

    T: Chị Quỳnh ơi, em với chị đi 1 xe nhé, em đi với anh L nguy hiểm lắm! Chiều anh ấy đưa em về mà toàn lợi dụng em! Hix

    E: Vãi, cái gì mà tôi lợi dụng cô! Cô xem cô lợi dụng tôi hay tôi lợi dụng cô! Dám chém gió à? - Giọng em nó hơi to các thím ợ, 1 phần cũng vì sợ chị hiểu lầm là em có hành động không đàng hoàng với con bé T!

    Chị không nói gì cả chỉ cười thôi!

    T: Làm gì mà nóng thế, em đùa tí mà! Mà dù sao đi với anh cũng nguy hiểm lắm! Em con gái lại hiền lành nhút nhát thế này! - Lúc này chị mới lên tiếng! Chị vừa nói vừa cười!

    C: Thôi đi T đừng có trêu anh L nữa! Chị còn không hiểu em thế nào nữa à? Em tha không bắt nạt người ta thì thôi chứ ai dám động vào cái tổ kiến lửa như em? À giờ mới nhớ, sao bắt anh L đi đón giữa trưa nắng thế hả?

    T: Anh L anh bảo trưa muốn đi đón em luôn đúng không?

    Con bé nó chém gió không 1 chút ngắc ngứ gì cả kèm theo đó là 1 cái lườm sắc lẻm! Em lạnh hết xương sống các thím ạ, em cũng chả biết con bé nó có biết cài gì không cơ mà vẫn thấy sợ sợ, nhỡ nó biết cái gì rồi nói với chị thì chết em! Nghĩ cho đại cục nên em đành nhẫn nhục trả lời chị!

    E: Vâng, trưa em có việc qua HN nên tiện thể đón T luôn! - Nghe thấy em nói vậy chị có vẻ không tin nhưng mà chị cũng chả nói lại nữa tại em giục mọi người đi không muộn!

    Thế là chị đèo T còn em đi 1 mình 1 xe! Ước gì chị ngồi sau xe em như hồi chị mới đến nhà em đi chợ với đi siêu thị có phải mát long mát dạ vì mấy đứa trẻ trâu đi ngoài đường nó nhìn với ánh mắt hâm mộ không?

    Trên đường đi em T nó hỏi!

    T: Chỗ này có chỗ nào chơi không anh L? Có bar hay sàn nào không? - Ơ vãi cả con bé này hư hỏng quen rồi hả?

    E: Con lạy mẹ trẻ, mẹ có biết đây là tỉnh lẻ không, làm sao được như TPHCM của cô mà cô đòi bar với bủng? Với lại vào đó nhạc nhẽo ầm ầm đau hết cả đầu chứ thú gì! - Con bé nó bĩu môi với em cái rồi nói

    T: Đúng là nhà quê! Bar còn không có thì đi chơi đâu!

    C: Chị cũng chẳng thích vào bar, lần trước sinh nhật chị, bạn chị bảo chị tổ chức trong bar cơ mà nhạc đập ầm ầm tối về chị nhức hết cả đầu!

    T: Đúng là 2 ông bà nhà quê, thế bình thường tối anh đi chơi đâu?

    E: Thì ra bờ hồ ngồi trà đá chém gió, ngắm gái với mấy thằng bạn thôi!

    Em nhỡ mồm nói ra cái từ "ngắm gái" trước mặt chị sợ chị nghĩ này nọ, quay ra nhìn sắc mặt chị cơ mà chị chả có phản ứng gì cả, vẫn chăm chú nhìn đường!

    T: Ngồi ven đường bụi chết ra, mất vệ sinh quá!

    E: Cô chê thì về bar của cô mà chơi tôi nhà quê chỉ thế thôi!

    C: Thôi 2 đứa đừng có cãi nhau nữa! Đi đâu giờ hả L? - Chị cười rồi nói với em!

    E: Tối ở đây ngoài đi ra bờ hồ uống nước chém gió thì làm gì có chỗ nào chơi hả chị?

    C: Ừ thôi ra bờ hồ ngồi cho mát vậy!

    3 người bọn em phi xe ra bờ hồ cái chỗ hôm nọ chị gặp thằng Phúc ấy cơ mà không ngồi ở gần đó mà ngồi ở đầu kia bờ hồ! Các thím ạ, cái hồ ở chỗ em cũng khá rộng, mát nữa dọc bờ hồ là liệt quán trà đá rồi thì đồ nường! Bọn em chọn chỗ ở gần giữa hồ, ngồi xuống em hỏi chị với T:

    E: Hai người uống gì để gọi nào?

    C: Chị uống nhân trần!

    T: Em cũng thế!

    Gọi 1 cốc trà đá 2 cốc nhân trần ra em móc bao vina ra hút, đay là thói quen của em rồi các thím ạ, bình thường cả ngày chả hút điếu nào cơ mà lúc nào có chuyện gì căng thẳng hay ngồi uống nước chém gió là em lại phải hút mấy điếu! Thấy em rút bao thuốc ra chị bảo em:

    C: L hút thuốc ít thôi, bổ béo gì cái thứ đó mà suốt ngày hút? - Con bé T nó được thể xen vào luôn

    T: Bạn trai em ngày xưa cũng hút thuốc bị em đánh cho bao nhiêu trận mới chịu bỏ, chả hiểu ngon nghẻ gì cái thứ đó! Anh xấu tính thế không biết!

    Các thím ạ, nói thật chứ cái con bé T này nó cứ nói ra câu nào là giọng nó như nói đểu em câu đấy làm em không kiềm chế được phải đốp lại nó!

    E: Cô không về mà dạy người yêu cô đi qua đây nói với tôi làm gì?

    T: À bỏ lâu rồi giờ em F. A chính hiệu cho nó nhẹ người! - 2 người nói thế nên em cũng ngại chả muốn hút nữa, lại cất bao thuốc vào túi!

    3 người ngồi nói chuyện linh tinh 1 lúc thì em nghe thấy tiếng gọi của thằng H.

    H: A L, đi uống nước hả? Sang đây uống rượu với bọn tao cho vui mày! À còn dẫn cả chị Quỳnh đi nữa hả? - Quay lại thì thấy thằng H nó đang vào ngồi bên quán đồ nướng bên cạnh! Mắt đó đang nhìn chằm chằm vào em T!

    E: Thôi, để hôm khác đi mày, hôm nay dẫn chị ra đây uống nước tí thôi! - Em với thằng H còn chưa nói them câu gì thì con bé T nó đã nhảy luôn vào mồm em:

    T: Sang ăn đồ nướng đi anh, em thích ăn đồ nướng ven đường lắm mà ở nhà ba mẹ chả cho ăn kêu mất vệ sinh!

    Em chưa kịp nói thêm câu nào thì thằng H nó đã như bắt được vàng như trúng được lô, mắt nó sáng như 2 viên kim cương!

    H: Ok mày dẫn em nó qua ăn với bọn tao, có mỗi tao với thằng C, thằng N nữa thôi chứ có ai đâu!

    Em thì hơi chần chừ hỏi ý chị xem chị có muốn sang không thì con bé T nó đã đứng dậy lôi xềnh xệch em qua cái chiếu của quán đồ nướng bên cạnh làm em chưa kịp phản ứng gì! Thế là chị dù có muốn hay không cũng phải sang ngồi cùng em với T!

    Thằng C, N nó cũng trong cái hội đấm đá đánh nghen hôm trước nên chúng nó biết chị rồi, chúng nó biết em có ý với chị nên không dám động vào còn T thì lại khác, tươi ngon mơn mởn thế này chúng nó bỏ lỡ mới là lạ!

    Gọi 1 đĩa đồ nướng ra, con bé T nó có vẻ háo hức lắm các thím ạ, không biết ai mới là nhà quê đây, mắt nó cứ chăm chú nhìn vào cái chảo nướng! Thằng H bỏ đồ nướng vào trong lúc chờ chin nó bắt đầu công cuộc cưa gái!

    H: Em này là ai đấy L? Giới thiệu đi chứ! - Em chưa kịp mở mồm ra con bé T nó đã đốp ngay 1 câu làm em chết lặng!

    T: Để em tự giới thiệu, em là vợ chưa cưới của anh L, em sinh năm 94, ở TPHCM, hè được nghỉ em ra đây chơi với anh L, chờ em ra trường thì chúng em cưới nhau! Phải không anh L?

    WTF cái con bé quái thai này nó lại nói cái gì nữa đây? Em mở mồm ra định sửa lại cái thông tin động trời mà nó vừa đưa ra thì con bé nó lại lườm em với ánh mắt còn ghê hơn lúc nãy! Như kiểu là anh mà mở mồm ra là anh sẽ hối hận cả đời ấy! Hic chưa biết rõ con bé nó có biết gì về em với chị không cơ mà em ghê vãi nên đành câm như hến! Quay sang nhìn chị thì thấy sắc mặt chị vẫn không có gì thay đổi cả mà chị đang cầm đôi đũa lật qua lật lại đồ nướng trên chảo cho đều!

    Nghe thấy con bé nó nói thế 3 thằng bạn em nó nhìn em như muốn ăn tươi nuốt sống còn em thì ngậm đắng nuốt cay chịu cái mối nhục ngàn thu này! Thế là cái ý định cưa cẩm em T của 3 thằng bạn em tắt ngúm, bao nhiêu uất hận của chúng nó dồn hết vào chén rượu của em! 3 đứa chúng nó thay nhau mời em, chị thì ngồi nướng đồ rồi bỏ thịt với rau vào bát em cơ mà vừa ăn cơm ở nhà rồi nên em chả có hứng ăn nữa, thỉnh thoảng cắn 1, 2 miếng thôi! Con bé T thì trái ngược hoàn toàn, nó chỉ cắm đầu vào ăn, chả hiểu có gì ngon mà nó ăn như chết đói năm 45 các thím ạ!

    Em làm hết 1 chai C2 rượu, cũng chả si nhê gì cả cơ mà đi với chị không muốn uống nhiều định bảo chúng nó thôi thì trời lất phất mưa!

    E: Thôi mưa rồi, về thôi chúng mày!

    N: Mưa thì bảo người ta che bạt vào!

    E: Thôi chị Quỳnh đang ốm, tí đi mưa về ốm nặng thêm thì chết! - Cái tay em sau lung hơi cấu nhẹ vào cái lưng mềm mại của chị để chị hiểu ý!

    C: Thôi để hôm sau qua chị uống với các em nhé, hôm nay chị hơi ốm!

    Chị nói phát 3 cái thằng kia răm rắp nghe theo, đứng dậy tính tiền, chị với T ra xe trước! Con bé T thì hình như ăn nãy giờ vẫn chưa thỏa mãn hay sao ấy, vẫn cố gắp thêm miếng lòng nướng nữa ăn trước khi đi!

    H: ĐKM mày, định bắt cá 2 tay hả? Hàng ngon mày hốt hết?

    E: Con bé nó chém gió đấy, tin nó làm gì?

    H: Chém cái mẹ mày, nãy trước mặt nó sao không dám nói giờ chờ nó đi mới nói? - Em cứng họng luôn các thím ạ!

    N: Thôi mày ăn hết của ngon thì hôm nay trả tiền đi nhé, bon tao về trước đây!

    Nói xong 3 thằng dắt nhau lên xe về để lại em 1 mình với cái hóa đơn! 300k! Đù, mọi lần là Campuchia cơ mà hôm nay chúng nó lý do lý trấu làm em thiệt hại ngoài dự tính! [​IMG]

    Trên đường về em mới bảo con bé kia!

    E: T, sao tự nhiên em nói linh tinh thế hả? Người ta hiểu nhầm thì sao?

    T: Ôi dào, có sao đâu, thấy mắt mấy thằng bạn em nhìn em hau háu, em không lấy anh ra làm lá chắn thì lại mỏi mồm tiếp chuyện mấy lão đấy! Mà có người yêu anh ở đây đâu mà sợ?

    Nói xong câu đấy, con bé quái vật này nó không biết vô tình hay cố ý liếc chị Quỳnh cái làm em hết hồn! Đành chấm dứt cái chủ đề này ở đây! Đi được 1 đoạn chị bảo em!

    C: L mai đưa chị với T đi Lạng Sơn L nhé, chị với T không biết lái xe!

    E: Vâng cơ mà đi LS làm gì chị?

    C: Con bé T nó đòi đi lên LS mua đồ cho rẻ!

    E: Ôi chả rẻ hơn được tí nào đâu mà, mà thôi đi chơi cũng được! Có chị với T đi thôi à?

    C: Ừ chứ làm gì còn ai nữa mà L hỏi chị vậy?

    Về đến nhà em vào phòng ngồi viết RV cho các thím tới 11 giờ xong! 11h15 thì thấy chị gõ cửa!

    C: L mở cửa chị đi nhờ ra ngoài sân thượng tí nào!

    Em mở cửa ra, đứng sau chị là khuân mặt khá xinh nhưng đầy gian xảo của con bé T! Em thì ngồi trong chém gió với các thím còn chị với con bé T ra ngoài sân thượng, vì trời vừa lất phất mưa xong tạnh lại có gió nữa lên khá mát! Cơ mà để ý thì thấy con bé T nó cứ nhảy lên nhảy xuống ở ngoài sân, nói thật với các thím chứ em chả có ý gì với con bé này đâu cơ mà cửa phòng e thông ra ngoài ban công nhìn con bé nó nhảy 2 quả 5 roi nó cứ tưng tưng làm em cũng thấy nao nao trong người! Em chạy ra sân thượng thì chị đang đứng tựa vào lan can suy nghĩ cái gì đó! Con bé T thì vẫn nhảy lên nhảy xuống!

    E: Này T em nhảy làm gì đấy? Nhảy vừa thôi không sập nhà anh!

    T: Nãy ăn nhiều thịt giờ phải tập thể dục tí cho nó đỡ tăng cân!

    Đứng ngoài chút, thấy chị đang chăm chú nhìn lên trời định ra nói chuyện với chị cơ mà ngại con bé T nó ở đây nên thôi em đi vào chém với các thím tiếp cho lành! Tới gần 12 giờ chị với T về phòng, trước khi về chị dặn em ngủ sớm không mai không dậy đi được! 5 giờ sáng đã đi rồi mà!

    Em cũng tính ngủ sớm cơ mà mà không thể nào ngủ được 2 giờ sáng mắt nó vẫn cứ thao láo mặc dù đi cả ngày về khá mệt! Cố gắng nhắm mắt không mai không dậy đi được! Rồi em cũng ngủ lúc nào chả biết nữa!

    Em ngủ chả mộng mị gì cả không như cái chap CDST của thím 26 mùa khoai đâu! Cơ mà Em tỉnh dậy đúng là do cái con bé T nó đập cửa!

    T: Anh L dậy mau, dậy để đi nào không muộn giờ, đi muộn nắng lắm! Nhanh lên lênnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn! 1 tràng dài của T làm em tỉnh lại mặc dù mắt nó vẫn cay xè vì thiếu ngủ! Mở cửa ra thấy con bé T quần áo chỉnh tề, quần Jean áo phông trắng bó sát! Đầu đội cái mũ mà hôm qua em mà hôm qua em mua!

    T: Đánh răng rửa mặt nhanh để đi anh!

    E: Ừ chị Quỳnh đâu?

    T: Hỏi nhiều, chị Q đang thay quần áo!

    Em đi đánh răng rửa mặt, thay quần áo xong xuống nhà thì đã thấy chị với T đứng sẵn ở thềm rồi! Chị mặc đồ y hệt T! Hai bà cô này có les hay không mà thích mặc quần áo giống nhau thế nhỉ? Chỉ khác là chị đội cái mũ lưỡi chai màu vàng, tóc thì cột đuôi ngựa thôi! Ngoài khuôn mặt chị nhỉnh hơn T 1 chút thì cái dáng người mà quỷ của 2 người cũng phải một chin một mười! Nếu nhìn qua có lẽ nhầm là chị em sinh đôi ấy chứ!

    Quên không nói với các thím đấy là chiều qua chị Quỳnh nhờ anh lái xe nhà chị ấy mang cái Mer của chị qua nhà em rồi! Giờ này bố mẹ em đang ngủ! Tối qua chị xin phép bố mẹ em sáng nay đi sớm rồi! Đang ngắm 2 người thì chị Quỳnh nói với em!

    C: Anh Phúc đang chờ ngoài cổng nhà mình! Chả hiểu sao anh biết mà nãy nhắn tin cho chị bảo anh đang chờ ngoài đấy!

    Vãi cả xoài, em sốc nặng sau khi nghe thấy cái tin này, mặt hơi nghệt ra tý, cái thằng mặt pk này nó đến đây làm gì không biết! Giờ cứ nghĩ tới thằng đó và cái tát của nó là em muốn phang ngay cái dép vào mồm nó!

    Thấy em như vậy giọng chị nhẹ nhàng nói với em!

    C: Chị xin lỗi, chị cũng chẳng biết tại sao anh ấy lại đến nữa!

    E:!

    T: Anh Phúc hả? Sao anh lại đến đây?

    Con bé T nó nói giọng khó chịu, hình như nó cũng ghét cái thằng c.. hó này! Chị Quỳnh nhìn T cái rồi nhỏ giọng:

    C: Chị đâu biết đâu để tí ra hỏi xem!

    Trên gương mặt chị hiện rõ sự lo lắng + bất an! Chẳng hiểu đối mặt với cái thằng chỉ đem lại cho chị sự lo lắng và bất an như thế này thì chị nuối tiếc cái gì mà vẫn còn yêu nó, vẫn chưa công bố chuyện chia tay cho mọi người biết nhỉ?

    3 người bọn em cũng chẳng có đồ đạc gì cứ thế đi ra cổng chỗ để xe trong tâm lý nặng nề! Ít nhất là em với chị còn con bé T kia thì chẳng biết nó có biết chuyện không? Em mở cổng ra ngoài thì điều đầu tiên đập vào mắt em đó chính là con vẹo kia nó đang dựa vào cái AB đen của nó! Hôm nay là đi LS chơi với mua đồ nên em chị và T đúng như thím 26 mùa khoai nói đó là chỉ áo phông quần Jean bình thường cho dễ đi lại, em thì vẫn đôi tông thần thánh, chị với con bé T cũng vừa mua 2 đôi tông mày hồng giống hệt nhau hom qua! Cơ mà trái ngược lại với bọn em cái thằng kia nó ăn mặc chỉnh tề như đi hỏi vợ vậy, đóng hẳn bộ comle với cavat, chả hiểu nó qua đây làm gì nữa!

    Chị Quỳnh với T bước ra cổng, con bé T thấy thằng Phúc nó cũng chẳng chào mà chạy qua đứng cạnh em còn chị thì ra trước mặt nó đứng lại và hỏi:

    C: Anh đến đây làm gì mà sớm thế? - Giọng chị vẫn nhẹ nhàng như mọi lúc!

    TP: À hôm qua anh gọi điện cho bác gái hỏi xem hôm nay em có về không anh qua chơi, bác bảo hôm nay em đi LS với T, bảo anh qua đi cùng cho vui!

    C: Vâng, hôm nay em đi LS với T! Thôi nắng thế này anh ở nhà chứ đi với bọn em làm gì cho mệt ra! - Chắc chị cũng có ý không muốn cho nó đi các thím ạ!

    TP: Ôi có gì mà nắng, đàn ông con zai mà! Anh đi cùng với mọi người luôn cho vui, hôm qua bác gái còn nhờ anh trông em nữa đấy! - Nó vừa nói, vừa cười rồi còn liếc qua mặt em nữa chứ! Nó quay ra nói với em:

    TP: Chú là L nhỉ! Hôm trước chỉ là hiểu nhầm thôi, anh em mình bỏ qua nhé!

    Nó cười với em rõ tươi các thím ạ, éo hiểu sao cái thằng này nó còn nói được vậy với em nữa! Em cũng chả nói gì nữa, điên vcc, đang yên đang lành cái thằng thổ tả nó lại đến đây đòi đi cùng mà chị thì cũng chẳng dứt khoát đuổi nó đi thì em có quyền éo gì mà đuổi nó!

    Chị chẳng nói gì nữa lẳng lặng mở cửa lên xe! Chắc chị để cho nó đi cùng rồi! Cơ mà có 1 điều đó là chị mở cửa lên xe là cửa phía trên bên cạnh chỗ lái! Chị ngồi đó chắc cố ý để không muốn ngồi cùng thằng Phúc! Thằng Phúc thấy vậy, mặt nó hơi đổi sắc, em đoán ngay hay thằng này nó không biết lái xe nhỉ?

    TP: Anh để nhờ cái xe máy ở nhà chú nhé! - Em biết là giờ làm căng với thằng này chỉ làm chị thêm khó xử thôi nên cũng chả muốn thái độ gì với nó!

    E: Ông tự dắt vào đi!

    Nó dắt xe vào nhà, trong lúc đó em lên chỗ lái, ngồi cạnh chị, con bé T thì nó trèo lên ghế sau mồm vẫn còn lèo nhèo oán hận!

    T: Ông Phúc này hay nhể có ai mời ông đâu mà ông đi? À mà chị Quỳnh sao trốn lên đó! Đổi chỗ cho em đi em không ngồi với ông đâu!

    C: Thôi, em biết chuyện của chị rồi mà còn thế hả? Ngồi yên đấy hộ chị rồi mai chị xem xét cái yêu cầu của em xem được không?

    T: Chị nhớ nhé, lừa em là chị ăn đủ đấy!

    Con bé nó cười tươi như hoa, chắc chị Quỳnh nói cho nó biết chuyện của chị rồi cơ mà con bé này nó đòi hỏi gì chị nhỉ? Hay nó đòi chị giao em ra cho nó nhỉ các thím? 3 phút sau thằng Phúc cất xe xong rồi đi từ cửa nhà em ra, nó mở cửa sau lên xe, ngồi cạnh T, cái Mer của chị nói thật chứ ghế sau rộng thoải mái có mà 4 người ngồi vẫn còn rộng! 2 người nói là ngồi cạnh nhau nhưng mà cách nhau khá xa!

    TP: Haiz mấy hôm nữa phải đi học lái xe mới được, không biết lái xe bất tiện quá Quỳnh nhỉ!

    Chị im lặng chẳng nói gì cả, em quay sang thì chị chỉ nhìn ra phía trước xe! Xe bắt đầu chuyển bánh! Lúc đi rồi nhìn vào cái gương sau em mới để ý là con bé T nó vẫn đội cái mũ vàng hôm qua em mua cho nó mặc dù đã lên xe thì nắng vào đâu cơ chứ?

    E: T ới lên xe rồi thì bỏ mũ ra chứ đội mãi thế?

    T: Không thích đấy, làm gì được nhau nào? - Em nói rất là tử tế mà thế éo nào nó đốp lại ngay được các thím ạ!

    E: Ờ chả thích thì thôi!

    T: À anh có chơi LoL không?

    E: Có sao hả?

    T: Anh biết con Fizz không? Fizz đánh cá ấy! Em thích con này lắm, nó dễ thương lại đội cái mũ vàng giống thế này nên em thích cái mũ này!

    Đù em ngớ người các thím ạ, chả hiểu bọn Riot nó tuyển nhân tài ở đâu ra làm cái game này mà con gái nó cũng mê, hết chị giờ quay ra con bé T này! Tiếp sau đó con bé T nó bắt đầu độc thoại về các vị tướng trong LoL, em thỉnh thoảng đá vào 1, 2 câu còn chị thì vẫn im lặng nhìn về phía trước! Đi được tầm 1 tiếng, tự nhiên em thấy tiếng ngáy to vãi ra ấy, nhìn vào gương chiếu hậu, c. Hó Phúc nó đang ngủ há hết cả mồm! Bên canh thì con bé T cũng gục đầu vào cửa kính ngủ!

    C: L tối qua ngủ muộn thế hôm nay lại lái xe đi xa thế này có mệt không?

    E: Ơ sao chị biết em muộn? - Chị cười rất tươi, chẳng hiểu sao em cảm nhận được đây là nụ cười đẹp nhất mà chị cười với em từ lúc em gặp chị cho tới nay!

    C: Hì hì, tối qua 2 rưỡi sáng vẫn thấy L lục đục mở cửa mà! - Lúc đấy em mở cửa đi WC các thím ạ!

    E: Cũng không mệt chị ạ! Mà chị cũng ngủ muộn thế?

    C: Ừ, nằm nói chuyện với con bé T mà, 2 chị em 3 giờ mới ngủ giờ chắc con bé nó buồn ngủ rồi!

    E: Chị ngủ chút đi cho đỡ mệt! Hôm nay lên LS đi cả ngày đấy!

    C: Ôi chị không buồn ngủ đâu, ngồi nói chuyện với L cho vui, sao chị nỡ để chồng chị lái xe 1 mình trong khi mọi người ngủ, buồn chết được! Chị vừa nói vừa nháy mắt với em! Kèm theo đó là 1 nụ cười!

    C: Chị xin lỗi L nhé, chị không biết anh ấy lại đến! L tin chị đúng không? - Chị nhìn sang em và nói vậy!

    E: Thôi không sao đâu mà chị! Vâng tất nhiên là em tin chị rồi!

    C: Ừ 1 ngày nào đấy mọi thứ sẽ rõ ràng! - Biết chị vẫn chưa sẵn sàng nói ra nên em cũng không hỏi thêm vào cái vấn đề này nữa!

    Em và chị ngồi nói chuyện linh tinh trên trời dưới bể 1 chút thì thấy chị im lặng, quay sang thì thấy chị đã ngủ rùi! Nhìn chị ngủ trông bình yên quá! Khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của chị lúc ngủ trông lại càng đáng yêu hơn, lúc đó em chỉ muốn dừng xe lại mà vuốt ve cái khuôn mặt đó thôi! Em để chj ngủ, tập trung vào lái xe, đi qua Bắc Giang thì thấy con bé T nó hô:

    T: Anh L dừng xe chỗ nào đấy cho em nghỉ tí, mệt quá!

    E: Muốn đi WC thì cứ nói, ngồi xe này thì mệt cái gì? - Nói thật chứ ngồi cái Mer của chị có đi 1 mạch từ đây vào miền nam cũng chả sao nữa là mới đi được có đoạn ntn? Con bé T nó hơi đỏ mặt rồi gắt lên với em!

    T: Anh không nói thì không chịu được à? Kiếm chỗ nào nghỉ nhanh!

    Thế là em lại phải chiều nó, đi 1 lúc tìm được chỗ nghỉ ven đường, lúc này thì cả chị, cả thằng Phúc cũng dậy rồi! Con bé T nó lôi chị đi theo nó, còn em chả muốn ra khỏi xe vì trời bắt đầu nắng rồi! Lúc này trên xe chỉ còn em với thằng Phúc! Em lôi cái điện thoại ra bấm bấm thì thấy thằng Phúc nó nói:

    TP: Ê L, chú thích con bé T kia không anh làm mối cho! Nhà nó giàu phết đấy! - Xin lỗi chứ định mệnh nhà nó, em mà thích thì việc éo gì phải nó làm mối với làm mai! Nghe cái giọng nó đã biết là thằng éo ra gì rồi!

    E: Chuyện của tôi không cần anh quan tâm!

    TP: Chứ chú có ý với em Quỳnh của anh à? Haha! Cuối năm anh cưới rồi, éo có cửa đâu em trai!

    Đù, nghe nó nói câu đấy xong em lại muốn cho nó 1 phát như hôm trước cơ mà nghe các thím chỉ bảo nên em kiềm chế, bình tĩnh, ngồi im, éo nói câu nào nữa! Thấy em không nói gì nữa nó cũng im luôn, chờ 1 lúc sau thì chị với T quay lai xe! Vẫn như cũ, chị ngồi bên cạnh em còn T ngồi ghế dưới với thằng P! Tới tầm gần 9 giờ thì bọn em tới TP. LS!

    Lúc đó, con bé T nó ngay lập tức đòi đi chợ cơ mà sau 1 hồi mỏi mồm khuyên giải đó là cứ đi chơi trước rồi chiều đi chợ thì nó mới đồng ý trong sự bất mãn. Cách đây chục năm, em với bố em có lên đây chơi tầm 1 tuần, ở nhà bạn của bố em nên giờ em chỉ nhớ mang máng đường thôi! Còn mấy người kia toàn người chưa lên LS bao giờ, em đành vừa đi vừa hỏi đường! Địa điểm đầu tiên mọi người thông nhất đi đó là động Tam Thanh! Sau 1 hồi mỏi mồm thì cũng tới nơi! Thực ra ấy hồi trước em đi em cũng chả thấy đẹp tí nào thấy toàn đá là đá thì có cái quái gì đẹp đâu. Cơ mà lúc vào động 2 bà cô dắt díu nhau đi cứ khen lấy khen để! Sau khi đi hết động Tam Thanh thì chuyển qua Nhị Thanh! Cái động này thì tối hơn động Tam Thanh mà cũng ít người hơn nữa! Haiz tóm lại là em chả muốn tả mấy cái đoạn nhàm chán này tí nào cả! Các thím thông cảm nhé!

    Gần 12 giờ trưa, mọi người tìm quán ăn ở gần cái cầu Mới thì phải ngồi ăn! Ăn xong kịp nghỉ ngơi thì con bé T nó đã giục đi chợ! Đưa 2 bà cô đến chợ Đông Kinh, thằng P thì nó ngồi dưới, em cũng định tìm hàng nước nào để ngồi chờ chứ đi với mấy mẹ này thì có mà mệt rũ xác! Cơ mà đời éo như mơ, con bé T nó thấy em có ý định chạy trốn nó lôi em lại bằng được bắt đi theo nó với chị để mang đồ!

    Đi mỏi chân tới 5 giờ chiều 2 bà cô mới mua xong đồ! Cái chợ Đông kinh rộng vãi, lại còn mấy tầng liền, em cứ đi lên đi xuống theo 2 bà cô cũng đủ chết rồi chưa kể 1 đống máy móc, vải voc 2 bà cô mua nữa! Hôm qua mọi người điịnh đi 1 ngày thôi cơ mà đến tầm này thì mệt rã ra rồi, đi cả ngày trời! Tầm này em mà lái xe chả biết có sống được mà về đến nhà không nữa!

    Thuê nhà nghỉ ở gần cái cái cầu Mới nhìn ra sông KC cũng khá đẹp! Từ đầu tính là em với thằng P ở 1 phòng chị với T 1 phòng cơ mà sau con bé T nó bảo ở thế không vui thế là thuê 1 phòng 2 giường! Ở chung!

    Mọi người tắm rửa ăn cơm bình thường rồi đi dạo phố, mà lúc chiều thằng Phúc nó đi đâu éo hiểu nữa, tối cũng éo thấy về, 3 bọn em đi chơi với nhau thôi tới 10 giờ về, em lên VOZ định khoe với các thím tí thằng kia nó về là em được ngủ với nó rồi! Sau đó em chạy ra ngoài làm điếu thuốc, quay lại thì éo thấy chị đâu nữa! Thấy có mỗi bé T đang ngồi xem TV ở ghế thôi!

    E: Chị Quỳnh đâu rồi hả T?

    T: Lão Phúc vừa gọi điện chả biết bảo gì mà chị thay quần áo rồi chạy ra ngoài luôn ấy!

    Đù cái thằng c hó nó lại giở cái trò gì ra nữa với chị đây? Mà chị con gái con lứa đất khách quê người trời thì khuya rồi còn chạy ra đường làm gì không biết! Lấy điện thoại ra gọi cho chị, mấy lần chị đều không nghe máy! Em lo lắm các thím ạ nhưng giờ chả nhẽ lại chạy đi tìm chị, em đang có ý định đấy thì con bé T nó kéo em xuống ngồi cạnh nó, tay thì nó quàng qua tay em mắt thì vẫn nhìn chằm chằm vào TV!

    T: Anh định bỏ em ở nhà 1 mình hả?

    E: Anh đi ra xem chị Quỳnh thế nào! Muộn thế này rồi nhỡ có chuyện gì thì chết!

    T: Ôi zao ôi, chị ấy lớn rồi chứ có phải trẻ con nữa đâu! Kệ chị ấy đi, tí nữa chị ấy về! Ngồi đây xem TV với em rồi em nói cho cái này!

    Em lúc này mới bình tĩnh lại! Nhớ lại những gì các thím dạy là không được nôn nóng! Giờ tìm chị cũng chẳng biết chị ở đâu?

    T: Anh thích chị Quỳnh hả? - Em ngớ người, con bé này nó trực tiếp vlue không đi đường vòng cho người ra đỡ ngại gì cả!

    E:. im lặng!

    T: Thôi khỏi giấu, em biết thừa, nhìn cái mặt anh là biết ngay! Cơ mà cũng khó đấy! Lão Phúc này được lòng bố mẹ chị Quỳnh lắm! Cơ mà em chẳng thích lão!

    E: Ừ!

    T: Ừ cái gì? Lão này em thấy gian ngoan xảo quyệt lắm cơ mà tình đầu của chị Quỳnh nên chị chả quên được! Tóm lại còn nhiều thứ anh chưa biết lắm, từ từ mà tìm hiểu nhé! - T nói với em kèm theo 1 cái véo tai! Em vẫn ngồi im không nói gì cả!

    Ngồi với T tới 11 rưỡi thì thấy có tiếng gõ cửa, chắc chị về, em chạy ra mở của thì thấy cái cảnh tượng thằng Phúc say khướt đang lèm bèm cái gì đó! Tay nó thì đang vịn vào vai chị! Em chạy ra đỡ nó vào giường hộ chị! Trông thoáng qua thì chị có vẻ mệt mỏi, đầu tóc rối tung nhưng đến khi chị vào nhà em mới thấy 1 cái cảnh tượng đó là 2 bên má chị đỏ ửng vết tay người! Mặt chị hơi ướt, có lẽ chị đang khóc cơ mà cố lau hết đi nước mắt! Cái ĐM nhà nó nữa chắc con cẩu nó lại đánh chị rồi! Lúc đó em hết sực bình tĩnh, nói với chị!

    E: Thằng Phúc nó lại đánh chị à? - Chị lặng im chẳng nói gì cả! Chị lẳng lặng đi vào nhà vệ sinh! Còn thằng Phúc thì nó vẫn cứ lèm bèm cái mẹ gì em đếch để ý nữa! Em lúc này cực kỳ kiềm chế rồi, có lẽ lúc đó mặt em đỏ gay, ngồi xuống cái ghế! Con bé T thì chạy vào gõ cửa nhà vs! 5 phút sau chị với T đi ra! Sự việc sau đó làm em éo thể nào nhịn nữa!

    Thằng Phúc đang nằm lảm nhảm cái éo gì ấy tự nhiện bật dậy, nó lao như thiêu thân ra chỗ chị với T đang đứng, thằng Phúc nó nắm lấy cổ áo T, 1 cái tát của nó giáng thẳng vào khuôn mặt Vline xinh xắn của em nó!

    TP: Con điếm này mày thích bỏ tao không, tao éo để mày được yên đâu con ạ!

    Chắc thằng này nó say nên nhầm chị với T không chị đã phải chịu thêm 1 cái tát của nó nữa! Nãy nó chạy ra em không phản ứng kịp cơ mà giờ thì em chạy ra lôi nó ra khỏi người T! Lần này thì éo thế nào mà nhịn được nữa, lại 1 quả đấm của em vào giữa mặt nó! Éo biết nó say có cảm thấy gì không cơ mà bao nhiêu ức chế của em với nó dồn hết vào quả đấm này! Ăn xong quả đấm của em thì nó nằm im, chả thấy động đậy gì nữa! Chị với T hình như lúc này mới tỉnh lại sau cơn ngơ ngác, con bé T thì ôm mặt nhìn thằng P bằng ánh mắt oán giận còn chị thì chẳng có hành động gì cả! Thực sự lúc đấy em muốn đấm nó chết cm đi, đang định xách cổ nó lên cho vài quả nữa cơ mà chị nói với em:

    C: L bỏ đi! - Em vẫn xách cổ nó lên giơ tay lên định cho nó ăn phát nữa cơ mà chị lại nói, giọng lạnh xuống!

    C: L bỏ anh ấy ra, chị nói có nghe không?

    Thề với các thím là lúc đó em ức éo thể nào tả hết được ấy! Cái nắm đấm cửa em nó cứ giữ ở giữa không trung, nửa muốn hạ xuống, nửa muốn giữ lại cơ mà tay kia em vẫn giữ cổ con cẩu đấy!

    C: Bỏ anh ấy ra L! Nghe chị! - Giọng chị nhỏ lại!

    Thực sự là ức éo thể ta được! Em vứt cmn xuống sàn đầu nó kêu đánh cộp 1 cái! Rồi cứ thế mở cửa chạy xuống ven đừng ngồi đốt thuốc! Em ngồi đấy nhìn mặt thằng c hó này 1 lúc nữa là em éo thể nào nhìn được nữa! Ngồi đốt được tầm chục điếu thuốc thì nghe thấy bước chân ở sau! Em cũng chả buồn quay lại nữa! Chị đến, ngồi bên cạnh em! Hai người cùng ngồi im lặng 1 chút rồi chị lên tiếng!

    C: Chị xin lỗi!

    E:. Haiz chị có gì mà xin lỗi chứ?

    C: Chị xin lỗi L mà! Chị biết L lo lắng cho chị!

    E:. chị có đau không? Nó đánh chị nhiều lắm hả?

    Em vuốt tay nhẹ qua 2 bên má của chị trắng nõn, mềm mại của chị, chắc chị đau lắm..

    C: Ừ chị không sao đâu L!

    E: Sao chị phải khổ thế? Chị yêu Phúc nhiều đến vậy cơ à? - Chị im lặng 1 lúc rồi trả lời em!

    C: Chị xin lỗi, nhưng mọi chuyện không như L nghĩ đâu! Chị chỉ nói là chị chưa thể quên được anh Phúc thôi..

    C: Hi vọng mọi chuyện sẽ bình an!

    E: Em chẳng hiểu sao chị lại tự làm mình khổ như vậy nữa! Chị không còn lựa chọn nào nữa à?

    C: Chưa tới lúc chấm dứt L ạ!

    E: Nhưng em không muốn chị bị như vậy! - Chị im lặng 1 lúc rồi cười với em! Nụ cười của chị vẫn tươi rói như chưa xảy ra chuyện lúc nãy!

    C: Ui chồng lo lắng cho chị quá nhỉ?

    E:.

    C: Chị không sao đâu, chồng cứ yên tâm!

    E: Rồi chưa tới lúc bị sao đâu! - Em vẫn còn bực các thím ạ!

    C: Chị xin lỗi chồng yêu mà

    Em biết nụ cười tươi rói kia của chị vẫn mang rất nhiều nỗi đau và ẩn giấu rất nhiều thứ mà em chưa hề biết! Nhưng em sẽ cố gắng ở bên cạnh chị, cùng chị vượt qua những lúc đau khổ nhất của cuộc đời!

    C: Cười cái chị xem nào, mặt nhăn như ông già ấy!

    E..

    E: À con bé T sao rồi chị?

    C: Nó ngủ rồi, chị dỗ mãi nó mới ngủ, nó đòi cầm dao giết người đấy hihi!

    Em với chị ngồi nói chuyện 1 lúc rồi lên phòng ngủ! Chị ngủ với T, em thì nằm ở ghế salon thật sự là éo dám nằm cùng thằng kia, em sợ tối mơ mộng linh tinh lại oánh chết cmn thì chị hận em cả đời mất!

    5 giờ sáng, đang ngủ ngon!

    T: Dậy, dậy mau! - Con bé T nó lay lay người em nói nhỏ bên tai!

    E: Dậy làm gì sớm thế?

    T: Dậy mau bỏ thằng mất dạy kia lại đây, bọn mình đi trước!

    Em dậy, chị đang ngồi đầu giường trang điểm lại!

    T: Đi đánh răng rửa mặt đi nhanh!

    Em chả hiểu cái mô tê gì cả! Sao lại đi cái giờ này? Mới 5 giờ sáng mà! Đánh răng rửa mặt xong thấy chị với con bé T đã đứng ở cửa phòng rồi! Mặt chị thì hơi cười cười bất đắc dĩ còn con bé T thì nó cười tươi như hoa!

    E: Đi đâu giờ này hả 2 bà cô?

    T: Đi về chứ đi đâu?

    E: Ờ không gọi lão Phúc à?

    T: Gọi gọi cái con khỉ, chưa giết là may rồi ấy! Tối qua chị hứa với em là hôm nay để thằng đó ở lại không em đã cầm dao đâm nó trăm phát rồi!

    Chị hơi nhíu mày rồi giục T, thôi nói ít thôi đi về nhanh nào! Con bé T nó nháy mắt với em rồi cười cười chạy xuống xe trước!

    E: Chị để lão Phúc ở đây thật à?

    C: Ừ! Kệ!

    Em cũng chẳng nói gì nữa, chị đã quyết định rồi, em còn cầu không được! 2 người đi xuống tính tiền phòng rồi ra xe! Lần này thì chị và T cùng ngồi ghế dưới! Lên xe đi được 1 đoạn con bé T nó nói với chị:

    T: Chị nhớ hôm trước chị hứa với em gì không? Giờ chị suy nghĩ kỹ chưa? - Giọng nó nói nghe rất đểu các thím ạ!

    C: Ờ thôi thích thế nào thì thế!

    T: Zê em yêu chị nhất hihi!

    E: Cái gì đấy? Hứa gì đấy cho anh với!

    T: Hi hi chị cho em ở chơi với chị hết tháng rưỡi hè! - Em vãi cả ra quần các thím ạ! Con bé này nó ở nhà em thì em còn sơ múi gì nữa?

    E: Ở nhà anh làm gì? Chật lắm! Sao không về nhà mà đi học đi?

    T: Ơ anh đuổi em à? Thất vọng quá! - Nó giả vờ ghét vờ lờ!

    T: Em ở phòng chị chứ ở phòng anh đâu mà anh lo chật để tối về em xin phép 2 bác!

    E:.

    Chỉ hi vọng bố mẹ em không đồng ý thôi cơ mà 96, 69% là điều đó éo thể xảy ra! Về đến Hà Nội chị bảo em đưa chị qua nhà chị để chị mang ít đồ cho mẹ chị, bé T thì vào xin phép qua nhà em ở! Đù, éo hiểu con bé T nó qua nhà em sẽ ra sao nữa! Trưa nay về nhà nóng mệt vãi! May là chiều nay mưa gió sấm chớp mát vãi!

    À đây tiện thể em nói này: Các thím không được tranh chị Quỳnh với em, thấy có thím hacker gì đó suốt ngày đập đầu vào tường kêu Quỳnh ơi!
     
  9. Mộ Thanh

    Mộ Thanh Sau cùng thì lòng người vẫn là thứ lạnh lẽo nhất Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    892
    Chương 17:

    "Bấm để đọc"
    RV 19/5

    Thật ra cũng chả định RV cái ngày hôm nay đâu cơ mà ngồi buồn buồn thôi thi lên chém mấy dòng cho các thím đọc đỡ buồn!

    Sáng nay, em tỉnh dậy lúc 7 rưỡi sáng, như thường lệ đánh răng rửa mặt rồi xuống nhà ăn cái gì đấy! Đánh răng rửa mặt xong xuống nhà, up bát omachi với đôi quả trứng húp tạm vậy! Tính đi ra ngoài làm bát bún riêu cua cơ mà lười đi xe máy! Từ lúc chị đến hầu như chả có hôm nào ở nhà cả, toàn long nhong trên đường! Nghĩ lại cũng thấy mình tài!

    Ăn xong bát mỳ định bụng mang cái bát vứt vào bồn rửa bát để trưa có ai về rửa thì rửa, giờ này thì nhà em chả có ai ở nhà, em cũng quen với cái cảnh này rồi! Bưng bát mì còn tí nước ở đáy đi được nửa đường vào bếp thì tự nhiên thấy 1 bóng trắng nó lò dò bước ra! Haiz, quên cmn là con bé T nó đến ở nhà em hơn tháng, em giật nảy người!

    Các thím ạ, con bé nó đi từ nhà tắm bước ra, éo hiểu sao nó éo mặc cái gì cả.. các thím cứ tưởng tượng đi! Các thím thấy hình ảnh em T như thế nào? Sai hết nhé các thím: Em nó quấn cái khăn tắm hình vịt donal quanh người, đủ để che hết các thứ cần che! Tóc thì ướt, 1 tay nó cầm 1 cái khăn khác đang lau tóc! Em thấy vậy thì đứng im nhìn con bé, chả nói năng câu nào cả! Con bé nó đi gần tới chỗ em, giật mình phát!

    T: Áaaaaaaaaaaa!

    E: Cô làm cái gì mà hét ầm ầm thế? - Em nhìn con bé cười, em có thể tưởng tượng là nụ cười trên mặt em rất là đểu các thím ạ!

    T: Anh làm cái gì mà như ma thế? Đi không có tiếng bước chân à?

    E: Anh đang đứng chứ đi đâu mà có tiếng bước chân haha!

    Mắt em vẫn nhìn chằm chằm từ đầu đến chân con bé! Nói thật là chị em nhà này được cái dáng người ma quỷ vãi các thím ạ! Da dẻ trắng nõn, chỗ cần lồi thì lồi, chỗ cần lõm thì lõm! Hình như giờ em nó mới nhận ra

    Điều bất thường!

    T: Anh nhìn cái gì đấy? - Mắt T lườm em phát!

    E: Anh nhìn em chứ nhìn cái gì! Sao không mặc quần áo luôn trong nhà tắm mà quấn khăn chạy long nhong ngoài nhà thế này? Không sợ anh ăn thịt hả?

    T: À thói quen ở nhà em ấy mà, em đi tắm không quen mang quần áo, em để quần áo trên phòng!

    Đù, lại có người có thói quen tắm không mang quần áo nữa hả các thím? Con bé nói xong câu đấy nó cười 1 cái, nụ cười của nó em éo thấy sexy ở đâu mà chỉ thấy nặng mùi âm mưu!

    T: Em tưởng anh vẫn ngủ, mà em sợ gì chứ anh thích ăn thịt em hả?

    Con bé nó ưỡn người lên. Thực sự là em phải có 1 cái lòng kiềm chế rất lớn mà đã học được trong suốt mấy năm đại học mới chống lại được cái thú tính trong con người em, trước khi em nó nói 1 câu làm em suýt ngất lịm!

    T: Xem nào anh thích ăn thịt em hay thích ăn thịt chị của em!

    Nghe xong câu đấy em suýt vãi ra quần, con bé này đúng sinh năm 94 không các thím? Hay là hồ ly tinh nghìn tuổi đến để hành em? Đang định troll em nó cái thì em nó troll lại em!

    E: Thôi anh xin cô, cô tha cho anh, cô lên nhà mặc quần áo vào cho anh nhờ! - Em nói với 1 cái giọng rất là đau khổ!

    Con bé nghe thấy em nói thế nó đi lên nhà kèm theo nụ cười rất khoái trá làm em chỉ muốn khóc và nó vứt lại cho em 1 câu: Tưởng thịt em dễ ăn lắm hả!

    Em ra ngồi xem TV được 1 lúc thì nghe thấy con bé nó gọi từ trên tầng!

    T: Anh L ơi, anh L ơi lên đây em nhờ cái này! - Bỏ dở bộ phim đang xem, chạy lên xem T nó nhờ cái gì em! Cửa phòng chị mở, em vào thì thấy con bé nó đang ngồi chăm chú vào cái màn hình máy tính của chị!

    E: Cái gì đấy cô?

    T: Anh có FB không?

    E: Có sao?

    T: Đọc đi để em add!

    E: Thôi add làm gì? Cô vào làm loạn FB tôi à?

    T: Kibo, có cho add không?

    Con bé nó lườm em 1 cái, thực sự là em phải vía cái con bé này hay sao ấy, em éo sợ trời, éo sợ đất cơ mà nó lườm em cái mà em thấy lạnh hết cả sống lưng!

    E: Rồi ABCXYZ add đi, còn gì nữa không để anh xuống xem phim!

    T: Thì anh cứ ngồi đấy xem nào em có ăn thịt anh đâu mà anh lo? - Em ngồi ở cái ghế bàn làm việc của chị, nhìn xem con bé nó làm gì!

    T: Em RQ rồi đấy, anh accept đi!

    E: Tí nữa, anh làm gì có máy ở đây?

    T: Thế tay anh đang cầm cái gì đấy? - Tay em đang cầm cái S3 thần thánh các thím ạ!

    E: Rồi accept rồi đấy được chưa! - Éo hiểu nó nhìn thấy cái gì mà cười sằng sặc các thím ạ!

    T: Sao hồi này trông anh dễ thương kute thế? Mà giờ nó thành ra thế này?

    E: Đâu cái gì?

    Hóa ra nó xem mấy cái ảnh lớp 9 của em! Mịa hồi đấy vẫn ngây thơ trong sáng chứ đâu như giờ! Nó ngồi xem ảnh của em thỉnh thoảng đá đểu vài câu rồi cười như được mùa làm em ức gần chết các thím ạ! Xem chán ảnh T quay ra bảo em!

    T: Đánh LoL đi anh đi!

    E: Thôi anh giờ có chơi nữa đâu!

    T: Thôi mà đánh mấy trận thôi!

    E: Ừ!

    T: Mà anh rank gì rồi?

    E: KC5

    T: KC5 mà cũng đòi!

    E: Thế cô rank gì mà chê anh!

    T: Ttí nhìn khác biết!

    Sau đó con bé nó vác máy chị sang phòng em, tại phòng em có cái bàn dài, đủ 2 người ngồi chơi được! Vào game:

    T: Nhìn thấy gì chưa?

    Vcc nó kim cương 1 các thím ạ! Sắp lên thách đấu cmnr! Éo hiểu con bé này có phải là con gái không nữa! Làm éo gì có đứa con gái nào nó bá thế!

    E: Ừ thường thôi, chẳng qua lâu rồi anh không đánh thôi không lên thách đấu rồi! - Em chém gió thôi chứ trình em lên được KC 3, 4 là max rồi chứ nói gì thách đấu cơ mà thua đứa con gái nhục éo thể nào tả được!

    T: Đánh thường hay Rank anh?

    E: Tùy em!

    T: Rank anh nhé!

    2 đứa ngồi chờ trận đấu trong thời gian chờ em hỏi nó!

    E: T ơi, bố chị Quỳnh làm ở đâu em nhỉ? - Theo lời các thím em khai thác em T!

    T: À, bác làm ở bộ ABC ấy mà! Sao hả a?

    E: Không có gì anh hỏi vậy thôi!

    Đang định hỏi thằng Phúc làm ở đâu thì có game thế là em nhịn lại chờ chút nữa hỏi cơ mà quên béng luôn các thím ạ! Vào trận, em đánh Leona sp cho em nó chơi Lucian thực ra em nó thích đi mid cơ mà mấy đứa nó giành thế là em đi với T! Haiz em phải công nhận con bé nó đánh hay thật, tay nó nhanh mà xử lý nó cũng nhanh! Hơn hẳn trình của em!

    Đánh thắng 3 trận thì T nó đến chuỗi TĐ, nó dặn em chơi cẩn thận không nó giết và điều gì đến cũng phải đến! Trận thứ 4 cũng là trận đầu tiên trong chuỗi thua vì lỗi của em! Em nó quay sang véo 1 phát vào eo em, dùng hết sức các thím ạ, các thím hiểu cảm giác lúc đó của em rồi đấy!

    T: Anh dốt thế, ulti trượt hết thế thì combat cái gì, anh có biết chơi không đây.. v.. v

    Nhục vcc các thím ạ, lần đầu tiên bị 1 đứa con gái nó chửi vì chơi game ngu, em cũng éo dám lên tiếng vì quả đấy là em sai thật. May sao tiếng nói thân thương mà em mong chờ bao đêm của chị giải thoát cho em! Chị đúng là cứu tinh của đời em mà!

    C: L ơi, T ơi xuống nấu cơm nào, chị về rồi này!

    Như được giải thoát khỏi địa ngục, em chạy xuống nhà ngay lập tức để lại con bé nó tức tối lèm bèm trên lầu! Xuống đến nơi, chị hôm nay vẫn xinh đẹp như mọi ngày, vẫn bộ OL thường ngày chị mặc đi làm! Hôm nay nhìn chị chẳng còn có dấu hiệu buồn như ngày hôm qua nữa, chẳng hiểu chị làm sao có thể đè nén cái nỗi đau của mình ở trong lòng mà thể hiện ra sự vui vẻ trên khuôn mặt của chị như lúc này!

    Trời nắng, tóc chị hơi bết vào mà, mặt hơi hồng có lẽ do đi nắng về càng tăng thêm vẻ quyến rũ của chị! Trong mắt em lúc này có lẽ chỉ có chị, chị là người đẹp nhất! Đứng thừ người ra suy nghĩ!

    C: L hâm, làm gi mà đứng như cây si thế?

    E: Em nhìn chị chứ làm gì!

    C: Có gì mà nhìn chứ? Đi nắng về nóng muốn chết đây!

    E: Xinh thì em nhìn chứ sao! - Chị cười với em lộ ra hàm răng trắng bóc!

    C: Khỏi nịnh tôi! Bé T đâu L?

    E: T trên gác chị ạ!

    C: Ừ L làm gì thì làm đi để chị lên thay quần áo rồi chị với T nấu cơm!

    Em ra ngồi xem TV tiếp còn chị với T ở trong bếp nấu cơm! Nửa tiếng sau con bé T nó mặt nặng như chì ra nói với em!

    T: Vào ăn cơm!

    E:.

    Vào đến nơi chị đã thay bộ quần áo ở nhà rồi! 3 người ngồi ăn cơm! Ngồi ăn cơm mà mặt con bé T nó cứ xì ra!

    C: 2 đứa cãi nhau gì à?

    E: Không cãi nhau gì đâu chị, em đánh LoL với T thua có 1 trận thắng 3 trận mà con bé nó dỗi e!

    T: Thua cái gì mà thua đã bảo đánh cẩn thận đang chuỗi rồi mà!

    * * *

    E: Thôi xin lỗi được chưa!

    T: Thế còn được!

    C: Tưởng cái gì hehe!

    3 người ngồi ăn cơm nói chuyện linh tinh trên trời dưới bể! Ăn cơm xong chị với T dọn dẹp còn em lên nhà ngủ trưa! Chiều dậy thì chị đã đi làm rồi! Con bé T ở phòng chị đóng cửa, chắc đang ngủ rồi! Haiz buổi tối hôm nay em có việc, đi cũng chẳng có gì để RV cho các thím! Thôi các thím đọc tạm cho đỡ buồn nhé!

    Đêm nay 10 giờ con bé T nó lại bắt đầu cái bài nhảy ngựa của nó ở sân thượng! Em với chị thì đứng hóng gió!

    E: Chị Quỳnh!

    C: Ơi!

    E: Em nhớ chị!

    Thực sự lúc đứng với chị, nhìn chị đứng im lặng, nhìn vào khoảng không, nghĩ tới những nỗi đau mà chị phải chịu em lại không kìm được lòng mà muốn ôm chị vào lòng! Em muốn nói rằng "Em yêu chị" cơ mà không thể nói ra thành lời! Lúc nói ra thì nó chuyển thành câu "Em nhớ chị".

    Chị quay ra nhìn em, chẳng nói gì cả rồi lại quay ra nhìn bầu trời đêm tiếp! 1 lúc sau chị nói với em!

    C: Cái dây L tặng chị chị vẫn đeo này, đẹp không? - Chị quay ra chỗ em tay chị đặt trên ngực, cầm cái dây chuyền sáng lấp lánh trong đêm!..

    P/S: Thằng Phúc nó vẫn chưa lấy xe nhé các thím! Vẫn vứt nhà em!
     
  10. Mộ Thanh

    Mộ Thanh Sau cùng thì lòng người vẫn là thứ lạnh lẽo nhất Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    892
    Chương 18:

    "Bấm để đọc"
    RV sáng 20/5

    Sáng qua, em dậy lúc 8 giờ, như thường lệ, mọi người đã đi làm hết rồi chỉ còn có mỗi em với con bé T ở nhà, vừa mở mắt ra đánh răng rửa mặt rồi xuống nhà đã thấy con bé T nó ngồi hóng ở ghế salon!

    T: Anh ơi, đánh LoL với em đi!

    E: Thôi khỏi, đánh với cô thua cô lại chửi tôi tiếp à?

    Thấy em không đồng ý con bé nó chạy ra bám tay em đu đu!

    T: Đi mà anh! Em thề không nói gì anh nữa đâu!

    E: Thôi không đánh đâu! Mệt lắm!

    T: Đi mà, thế có muốn em nói xấu anh với chị Quỳnh không?

    Em khóc éo ra nước mắt các thím ạ! Để lũ con gái nó nắm được nhược điểm của mình thì chỉ có nước thắt t.. rim mà tự vẫn thôi! Sau khi ăn quáng quàng xong bát mì thì em lên gác đánh mấy trận với con bé! Các thím ạ hôm qua đánh thắng được 3 trận, thì hôm nay thua cmn 3 trận. Con bé nó như là phát điên với em! Nó đang định trút cơn bực dọc của nó lên người em thì em có điện thoại! Là dì của em gọi!

    E: Alo dì ạ?

    Dì: Ừ, L à! - Giọng dì có vẻ hơi gấp!

    E: Vâng! Sao đấy dì?

    Dì: Mày lên xem hộ dì con Th nó bị sao cái! Tự nhiên nó cắt tay, dì hỏi thì nó chả chịu nói dì! - Em sợ vãi các thím ạ, lần đầu tiên nghe thấy cái chuyện người thân cắt tay tự tử!

    E: Ơ dì thế có sao không hả dì?

    Dì: À nó không sao, nó cắt tay chảy máu đau quá nó xuống gọi dì đưa nó đi băng rồi! - Vãi cả cắt tay tự tự! Có thể loại nào cắt tay tự tử thấy đau rồi chạy xuống gọi mẹ không?

    E: Vâng dì chờ cháu tý, cháu lên giờ!

    Các thím ạ, con bé em họ em nó học lớp 10, nó thì chả bảo giờ nói chuyện với bố mẹ cả, có em thỉnh thoảng lên nói chuyện với nó thì có gì nó cũng khai hết với em cả! Dì em biết vậy nên thỉnh thoảng nó có chuyện gì thì hay gọi em lên nói chuyện với nó! Em nói với con bé T:

    E: Ở nhà nhé, anh đi có chuyện tí!

    T: Anh đi đâu đấy, bỏ em ở nhà 1 mình nhỡ có ai vào thịt em thì sao?

    E: VCC, thôi con xin mẹ, mẹ không ăn thịt người khác thì thôi chứ ai dám động vào mẹ?

    T: Anh cứ nói vậy, người ta là con gái mà! - Giọng con bé nó nhẹ nhàng hẳn lại các thím ạ!

    E: Thôi ở nhà đi nắng lắm!

    Nói thật là em éo muốn cho con bé này nó đi tí nào, đi với con bé này rách việc vl các thím ạ! Éo biết lúc nào nó phát ra để mà tránh nữa! Thấy em không bị dính mỹ nhân kế của nó nó quay sang hăm dọa em!

    T: Thế có cho đi không? Hay để gọi chị Quỳnh đưa đi đây!

    Tình hình này là em phải tìm cách tống cổ con bé này khỏi nhà em thôi các thím ạ! Sống dưới cái áp lực vô hình con bé này nó tạo ra một thời gian nữa thì em không chết thì cũng thành tật! Đành cho con bé nó bám theo vậy! Trên đường, em định dò con bé xem sao tự nhiên nó lại đến nhà em làm gì!

    E: T ơi, sao em không vè Tp. HCM mà lại ở nhà anh làm gì? Nhà anh làm gì có bar với sàn như ở nhà em, chán chết ra! Tự nhiên con bé nó vòng tay ôm em chặt cứng các thím ạ! Em éo hiếu gì luôn!

    T: Anh ơi, em có con rồi, anh muốn ăn ốc đổ vỏ đúng không? Anh làm em có giọt máu của anh rồi anh đuổi em đúng không? Con bé nó vừa nói giọng nó còn mếu máo! Haiz đúng là nó thành cáo mịa rồi các thím ạ! Không thể nào moi móc được tí thông tin nào từ cái con bé này!

    E: Thôi anh xin cô, cô bình thường cho anh nhờ, người ta nghe thấy chết anh đấy!

    T: Biết sự lợi hại của chị chưa? Lần sau đừng dại mà đuổi chị nữa em nhé! - Con bé nó nói kèm theo nụ cười đểu! Kèm 1 cái cấu rõ đau vào lưng em!

    Các thím ơi giờ em phải làm sao đây? Đến nhà dì, dì đang ngồi ở phòng khách!

    E: Cháu chào dì!

    Dì: Ừ lên xem con bé nó thế nào hộ dì cái!

    E: Vâng! Cháu lên giờ!

    Dì: A đưa bạn gái theo hả L? Xinh nhỉ?

    Dì nhìn con bé T và cười! Em thì chưa kịp nói gì con bé nó đã chém:

    T: Vâng cháu chào dì, cháu cảm ơn dì ạ! - Em thật là hết chịu nổi với con bé này!

    Dì: Ừ ngồi đây nói chuyện với dì nhé cho L nó lên xem con bé nhà dì nó bị thế nào!

    T: Vâng ạ!

    Giọng nó ngọt như mía lùi các thím ạ! Éo hiểu tại sao 1 con người mà lại có thể có nhiều bộ mặt như vậy! Em lên trên tầng thấy con bé đang ngồi máy tính onl FB, mồm thì cười cười! Sao không thấy giống người mới tự tử các thím nhỉ?

    Sau 15 phút nói chuyện với con bé thì em đã biết được nguyên nhân! Chuyện là thế này:

    Ở gần trường con bé em em có cái thằng tên là Duy! Cái thằng này bằng tuổi con bé em em, năm nay lớp 10 cơ mà nó nghỉ học rồi! Số là thằng này nó thích con bé em em từ đầu năm lớp 10 cơ mà tán mãi không đổ!

    Hôm trước thằng Duy nó vào hẳn lớp đang học của em em "cầu hôn"! Các thím biết rồi đấy, cái kiểu tỏ tình sến thế thì con gái nó có thích nó cũng éo dám đồng ý nữa là con bé em họ em nó lại không thích!

    Thế là ra về, thằng cu kia nó dẫn 1 đám bạn chờ cổng trường! Dọa con bé em em là cho 1 tuần suy nghĩ, không đồng ý là nó dẫn người ở cổng trường, đi học về nó đánh! Haiz đúng là chuyện trẻ con! Cơ mà con bé em em nó cũng trẻ con cơ! Về nhà sợ chả dám nói với bố mẹ mà quay ra cắt cổ tay tự vẫn không thành! Chuyện nó cũng chỉ có thế thôi các thím ạ! Tưởng thế nào!

    Chạy xuống nhà thấy con bé T với dì em chả biết đang nói chuyện gì mà vui vẻ vãi các thím ạ! Thấy em xuống 2 người im bặt chả biết nói xấu gì em nữa!

    Dì: L à? Nó bị làm sao đấy?

    E: Cũng chả có gì đâu dì! Chuyện trẻ con ấy mà, để chiều cháu giải quyết cho!

    Em đã hứa với con bé em họ là không nói cho bố mẹ nó biết rồi nên em không nói cho dì tại sao! Dì em cũng hiểu ý nên chẳng nói gì nữa! Chỉ ừ rồi cảm ơn em thôi! Bảo em phải cố giúp dì! Dì mời 2 đứa em ở lại ăn cơm cơ mà em từ chối tại giờ này chắc chị về rồi nấu cơm đang chờ nữa! Trên đường về nhà em hỏi con bé T:

    E: 2 người nói cái di mà cười ghê thế?

    T: Không nói cho anh biết! Cơ mà em nắm được 1 số điểm yếu chí mạng của anh rồi! Anh mà không ngoan là em tung cho chị Quỳnh biết!

    E:.

    Càng ngày em càng thấy con bé này nó là khắc tinh của em các thím ạ! Về đến nhà, thấy chị đang ngồi ở phòng khách xem TV! Thấy em với T về chị đứng dậy, mặt chị không vui nói:

    C: Hai đứa hẹn hò đâu mà giờ mới về? Đt thì không gọi về! Để chị chờ nãy giờ! Mặt chị hình sự lắm các thím ạ! Em thấy chị thế sợ vãi các thím ạ! Sợ chị nghi ngờ em với T có gì! Cơ mà ngược lại với em, mặt con bé T nó cứ nhơn nhơn ra!

    T: Em với anh L ở nhà nóng quá nên đi ra nhà nghỉ cho mát chị ạ! - Con bé nó vừa nói vừa cười với chị!

    Ôi vãi cả soài các thím ạ nó nói dối mà không chớp mắt! Lại còn cái gì mà nhà nghỉ nhà nheo nữa! Thế này thì chị giết em rồi! Em ú ớ giải thích với chị là không phải, lúc đấy rối quá, em cũng chả nhớ làm sao nữa, giải thích ra sao với chị nữa! Chỉ biết là chắc lúc đó mặt em nó thộn lắm! Thấy em như vậy tự nhiên chị phá ra cười!

    C: Làm gì giải thích ghê thế L, nãy con bé T nó nhắn tin cho chị rồi, chị đùa tí thôi haha!

    E:.

    C: Hihi nắng không? Chị thương L nhất mà, nắng nôi thế này mà phải chạy đi chạy lại! Hình như là em thấy em đang bị 2 chị em nhà này dắt mũi các thím ạ!

    Chiều hôm qua em với chị đi giải quyết việc của con em họ em, chiều nay thì chị xảy ra chuyện! Giờ em đang rất mệt, các thím giục nhiều quá nên em mới viết vài dòng chứ thực sự chả có tý tâm trạng nào RV cả!

    Các thím thông cảm cho em, không phải em không muốn viết mà nhiều lúc không thể viết được! Các thím cứ thử đặt mình vào vị trí em xem! Em viết ra là nhớ lại và type chứ không phải là viết trước rồi up lên cho các thím! Nên không phải cứ muốn là có ngay để up!

    Các thím thông cảm nhé! Em sẽ RV chiều qua và chiều này sau!
     
Từ Khóa:

Chia sẻ trang này