Chương 19: "Bấm để đọc" RV 21/5 Đây như các thím muốn, em sẽ bỏ qua mọi thứ để RV này hôm nay cho các thím đằng nào thì cũng éo ngủ được rồi! Chiều nay, khảng 5 rưỡi, đang ngồi lướt web trong phòng thì con bé T nó đập của phòng ầm ầm! T: Anh L, anh L ra mở cửa nhanh có việc gấp! - Em thì cứ nghĩ là con bé nó lại mè nheo đòi cái nọ cái kia mà đang đọc dở bài báo trên mạng nên chả muốn ra E: Chờ anh tí nữa, đang có việc bận! - Sau đấy T nó đập cửa tiếp lần này đập mạnh hơn, đập ầm ầm vào cửa! T: Anh vớ vẩn, có mở cửa ra không? Có việc gấp thật, anh không mở cửa ra là hối hận cả đời đấy! - Em giật mình có lẽ con bé T lần này nói thật tại vì giọng con bé nó như sắp khóc thật rồi ấy! Mở cửa ra, con bé tất ta tất tưởi chạy vào phòng! T: Anh ơi có chuyện rồi anh biết quán cà phê XYZ ở đường ZYX không? - Con bé vừa thở vừa nói! E: Từ từ xem nào! Có chuyện gì nói từ từ để anh nghe! - Con bé vuốt vuốt ngực thở chậm lại rồi nói! T: Anh ơi, em vừa đứng cửa, nghe thấy chị Quỳnh nói chuyện điện thoại với lão Phúc, hình như lão hẹn chị ở quán cà phê đó! Em với anh qua xem không chị lại sảy ra chuyện gì thì chết! Em hoảng hồn quá! Cuối cùng thì thằng Phúc nó cũng quay lại, dù rất muốn nhưng chẳng làm sao để gạt nó ra khỏi cuộc đời của em và chị cả! Chẳng làm sao để làm chị bớt khổ đi cả! Chẳng làm sao để những giọt nước mắt cay đắng ngừng lăn trên khuôn mặt tựa tranh vẽ của chị hàng đêm cả! E: Ừ đi, chị đi bao lâu rồi! T: Em vừa nghe thấy tiếng xa máy dưới nhà là em gọi anh luôn đấy! Em với T chạy thục mạng ra chỗ để xe, vội tới nỗi em chỉ kịp vớ cái chìa khóa xe vẫn quần ngố áo phông ở nhà, con bé T cũng vậy! Ra tới chỗ để xe, xe chị vẫn để đó! Chị đi bằng xe của ai? Để ý lại thì xe thằng Phúc đã không còn đó nữa rồi, chắc chị qua trả xe cho nó! Em với T phóng vội qua quán cà phê T đã nói, mất tầm 10 phút, lúc em với T đến thì từ xa thấy chị đang dựng xe máy ở cửa quán! Quán cà phê này khá rộng em với T dừng lại ở phía đường đối diện, nhìn sang thì thấy chị đã ngồi vào bàn với 1 thằng con trai có khuôn mặt quen thuộc, chẳng có ai khác ngoài thằng Phúc cả! Nó và chị ngồi ở cái bàn gần cửa, nó vẫn mặc bộ quần áo đó, vẫn cái bộ mà hôm trước đi LS, nhìn có vẻ mệt mỏi! Em với T vẫn đứng đó, nhìn chị và nó! Chị ngồi vào bàn, điều đầu tiên chị làm khi ngồi xuống đó là cúi đầu nhìn xuống dưới! Em không hiểu! Một người con gái giỏi giang, 1 người con gái thành đạt, một người con gái kiêu ngạo, một người con gái xinh đẹp, một người con gái vui tính, một người con gái luôn mỉm cười tự tin khi đối mặt với người khác tại sao? Tại sao khi gặp một người con trai chẳng ra gì như thằng Phúc chị lại phải cúi đầu? TẠI SAO? TẠI SAO? Khi nhìn thấy hình ảnh chị cúi đầu trước nó! Thực sự máu trong con người em sôi lên, muốn ngay lập tức sang bên đó đập vỡ mặt cái thằng mất dạy đó! Nhưng có lẽ lý trí bảo em không nên làm vậy.. Chị ngồi đó, cúi đầu còn thằng Phúc ngồi nói cái gì đó thỉnh thoảng lại xuất hiện 1 nụ cười khuẩy mà theo em là đen tối nhất trong những nụ cười em đã từng thấy! Nhiều lúc nhìn thấy cảnh đó em muốn chạy sang nhưng vừa định đi thì T giữ tay em lại, kèm theo đó là 1 cái nhìn thẳng vào mắt em và lắc đầu! Bây giờ nghĩ lại thì thấy T đã đúng! Em may mắn khi có T đi theo! Các thím đúng, người trong cuộc lúc nào cũng ngu! Có lẽ T lúc đó là hòn đá mát lạnh xoa dịu tâm trạng của em! Chúng em đều im lặng chỉ nhìn thôi! Bọn em đứng bên đường, đủ chị và thằng Phúc không để ý và đủ để có thể thấy từng giọt nước mắt của chị lăn trên khuôn mặt lúc này! Thằng Phúc cứ nói và cười còn chị thì chỉ im lặng, khóc và cúi đầu! 15 phút sau, lúc này chị ngẩng đầu lên, thằng Phúc cũng thôi không nói nữa nhưng mà nụ cười trên môi của nó vẫn chưa hề tắt! Chị từ từ mở túi xách ra, lấy vì rút 1 tập tiền khá dầy ra đưa cho nó! Hình như lý do của thằng Phúc gặp chị chỉ có vậy, lấy tiền xong đút vào túi nó lấy xe của nó đi thẳng! Chị vẫn ngồi đó gục đầu xuống bàn! Lúc này em muốn sang đó với chị lắm nhưng T vẫn kéo em lại! T: Anh bình tĩnh nào, kệ đi, giờ anh sang có nghĩa là mình theo dõi chị đấy! Cứ đứng đây với em đi! E: Nhưng mà.. T: Không nhưng mà gì cả! Nghe em đi, không sai đâu! 2 đứa lại đứng im đó, thực sự lần đầu tiên em yêu 1 người mà người con gái em phải chịu đựng ntn! Thực sự em thấy nhói, nhói từ trong tim cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng! Nhìn người con gái mình yêu gục đầu ở đó giữa bao người qua lại mà mình chỉ có thể đứng nhìn! Cảm thấy bất lực! Chị gục đầu ở đó, 5 phút, 5 phút đứng nhìn chị em nghĩ như cả 1 thế kỷ vậy, 5 phút nhìn người con gái mình yêu đau đớn! Mình cũng đau đơn chẳng thể nào nói hết được! Chị đứng dậy tính tiền rồi đi về trong con mắt ái ngại của những người trong quán! Một người con gái như chị sao phải chịu những cảnh như thế này? Tại sao? Chị đi bộ về, không gọi taxi, cũng chẳng gọi xe ôm, em và T cũng dắt xe đằng sau, có lẽ lúc này chị chẳng còn tâm trạng đâu để để ý những thứ xung quanh! Nhìn chị mỏi mệt lết từng bước trên đường, thẫn thờ bước đi! Lúc đó em chẳng thế nào chịu được cả, em mệt mỏi! Em cũng muốn khóc, muốn lắm! 30 phút về đến nhà, em và T vào sau! Vào đến nơi chị đã lên phòng rồi, em chẳng biết sao cả! Chỉ ngồi im ở phòng khách! Cả nhà ăn cơm, T gọi chị chị cũng không ăn! Chị bảo chị hơi mệt! Đến tối! Chị vẫn đóng cửa, T đứng ngoài sân, gọi cửa thì chị bảo chị mệt để chị nghỉ 1 chút! Tới 11h45, T nói với em: T: Chị đi rồi! Em đứng lặng người, chẳng biết làm sao cả! Lo cho chị, chị đi đâu giờ này? Điện thoại thì vứt ở nhà.. Thực sự là giờ bất lực, mệt mỏi..
Chương 20: "Bấm để đọc" Yêu là tin tưởng lẫn nhau! Yêu là chấp nhận mọi thứ thuộc về người mình yêu! Yêu là biết tha thứ cho nhau mọi thứ! Yêu là không nói lời xin lỗi! Đêm, lúc chị đi! Chẳng đi tìm chị! Biết tìm chị ở đâu giữa cái trời đất bao la rộng lớn này? Chị đã là một người trưởng thành! Chị phải chịu trách nhiệm với mọi hành động của chị khi chị quyết định dù nó là đúng hay sai! Chị đã quyết định vậy thì em làm sao mà thay đổi được, nếu em có thể đến với chị, đó là nếu như vậy thì em cũng chẳng bao giờ có thể theo chị từng bước, từng bước một trong cuộc đời! Lúc đó, em cũng lo lắng lắm chứ, lo lắng chị ra đường vào cái giờ đêm hôm khuya khoắt thế này, em sợ chị gặp phải chuyện gì, sợ chị nghĩ quẩn sợ chị gặp thằng Phúc rồi xảy ra chuyện gì đấy! Sợ chị làm những điều điên dồ nào đó! Nhưng em biết làm gì đây, em cũng muốn tìm chị lắm chứ, em đã đi vòng quanh ở những nơi mà em nghĩ chị có thể tới nhưng không hề thấy chị! Hiện tai em đã là gì của chị đâu mà có quyền đi tìm chị suốt như vậy, mà có quyền trách mắng chị mỗi khi chị đi mà không một lời nói! Giờ, chị vẫn là 1 người khách trọ, khách trọ ở nhà em không hơn, không kém! Có thể trong lòng em chị có 1 vị trí khác nhưng thực tế là như vậy! Em ngồi hút thuốc ở ngoài sân thượng, chẳng biết có nhiều không nữa! Cũng chẳng nhớ là mấy giờ! T đi ra sân thượng! T: Anh lo cho chị Quỳnh lắm hả? E:. T ngồi xuống bên cạnh em, con bé nói: T: Anh yên tâm, chắc chị không sao đâu! Chị có phải là trẻ con đâu chứ! T: Anh yêu chị Quỳnh thật à? E:. T: Haiz nói thật là nếu như vậy thì em không chắc là đến với nhau được đâu! Thứ nhất, chẳng biết chị Quỳnh có yêu anh không, thứ hai, anh không hiểu hết được mọi thứ của chị đâu! E: Là những thứ gì? T: Con người, gia đình, quá khứ, hiện tại và tương lai nữa.. E: Em nói rõ hơn được không? T: Em cũng chẳng biết nói gì cả, mà cũng chẳng có gì để nói cả! Nếu một ngày nào có thể thì anh sẽ nghe được từ chị! T: Thôi muộn rồi anh vào nghỉ đi, ngồi thể này cũng chẳng làm gì! Để sáng mai dậy xem sao! Anh cứ ngồi đây, mai chị nhỡ có làm sao thì anh làm gì có sức nữa? T nói đúng giờ em chẳng hiểu bất cứ thứ gì về chị cả, không 1 thứ gì từ những điều nhỏ nhất! Thôi đi vào đi nghỉ, tính sau đi! Ngồi lo lắng cũng chẳng được gì! 4 giờ sáng! Tiếng gõ cửa nhẹ nhẹ, thực sự là em lên giường cũng chẳng ngủ được chỉ nằm đó cố nhắm mặt lại thôi! C: L mở cửa cho chị với! - Giọng chị hơi khác! Em bật vội dậy, chạy ra mở cửa! Chị dựa vào tường, cả người tỏa ra toàn là mùi rượu! Quần áo thì xộc xệch chân vẫn đi đôi giày cao gót đen của chị! Chưa bao giờ em tưởng tưởng ra chị trong một cái hình tượng như thế này! "Nát" Mọi người đừng hiểu sai cái ý nghĩa cái từ nát này! Tóm lại mỗi người hiểu theo cách khác nhau, đối với em là vậy! Thấy em chạy ra ngoài chị tay khua khua trong không khí, người gần như ngồi bêt xuống đất, miệng thì lèo nhèo! C: Chồng ơi đưa vợ vào ngủ với! - Chị vừa nói, vừa cười 1 nụ cười méo mó của người say! Trên mặt chị vẫn còn vương nhưng giọt nước mắt còn chưa khô hẳn! Em chẳng nói gì cả, cúi xuống, bế chị vào trong phòng, đặt chị lên giường, tháo giày cao gót cho chị! Chị mặc áo sơ mi trắng, quần Jean dài! Nhưng áo thì nhăn nheo nửa trong nửa ngoài, quần thì xắn lên ngang bắp chân! Muốn chị thay quần áo để nằm cho thoải mái chứ người thì toàn mùi rượu, quần áo thì xộc xệch như thế này! Nhưng chẳng biết làm sao để thay cả! Thôi đành để như vậy! Em nằm phòng điều hòa! Bên ngoài thì nóng cơ mà trong phòng thì khá lạnh! Lấy cái chăn mỏng mỏng đắp cho chị, chị vừa uống rượu sợ chị bị cảm! Chị nhắm ngay mắt từ lúc em đặt chị xuống giường! Em tắt điện trong phòng đi! Trong phòng chỉ còn lại ánh đèn ngủ mờ mờ thôi! Nằm xuống bên cạnh chị! Chống tay lên để có thể nhìn chị rõ hơn! Khuôn mặt chị khi ngủ vẫn vậy! Yên bình, xinh đẹp như tranh vẽ, mấy giọt nước mắt giờ đã khô! Tóc chị đã xõa ra, vẫn còn mùi hương thơm quyến rũ của chị như thường ngày! Đôi mắt nhắm chặt! Nhìn chị em muốn ôm chị lắm! Nhưng không dám, chỉ dám thỉnh thoảng dùng ngón tay vuốt nhẹ qua má chị thôi! Chẳng biết bao nhiêu lâu nữa, em vẫn tư thế chống tay xuống giường để nhìn chị, bỗng nhiên, mắt chị mở to ra, nhìn chằm chằm em! Thực sự là em giật mình, suýt té ngửa! E: Chị chưa ngủ à? Chị ngủ đi chứ, uống nhiều rượu vậy mà! C: Gọi vợ là vợ đi! - Chị vẫn nhìn chằm chằm em, mặt 2 người đối diện nhau rồi nói! E: Thôi em không quen đâu, chị ngủ đi! C: 1 lần thôi không được à? - Từng giọt nước mắt trong suốt lại bắt đầu chảy ra trên khuôn mặt chị! C: 1 lần thôi được không? E:. Em nhìn thẳng vào khuôn mặt chị, nước mắt vẫn cứ lăn dài! Chẳng biết là vì chuyện gì nữa! Thực sự lúc này em thấy đau đớn tột cùng, đau lắm, đau ở trong ngực! Thực sự! E: Vợ ơi chồng yêu vợ nhiều lắm! Em không kiềm chế được nữa chị ạ, nhìn chị đau, nhìn chị khóc, nhìn chị buồn, nhìn chị say rượu, em không thể làm gì được giúp chị cả! Nhìn chị đau em cũng đau, nhìn chị buồn em cũng buồn, như vậy có phải là yêu không? Nghe thấy câu đó của em chị chẳng nói gì cả, chỉ nhìn em, chị nở một nụ cười, một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt tràn đầy nước măt! Chị có biết là nhìn lúc chị cười chị đẹp lắm không? Sao chị không cười mãi để em có thể ngắm khuôn mặt xinh đẹp của chị mãi! Cứ như vậy 1 lúc rồi chị nói! C: Vợ chưa say đâu chồng nhé, chồng đừng lừa vợ! Chồng không yêu vợ đúng không? Chồng yêu vợ vì cái gì? Vì tiền, vì sắc đẹp hay TD? Em chẳng biết nói sao cả! Im lặng! Chị lại khóc, ướt đẫm gối! Hai người cứ như vậy, im lặng, nhìn nhau! Cứ như vậy tới khi chị ngồi dậy 2 tay từ từ cởi từng cái cúc cửa chiếc áo sơ mi trắng ra! Mắt chị vẫn nhìn em! Em lặng người, chị làm cái gì vậy? Chị uống nhiều quá rồi! Em giữ lấy tay của chị đang cởi tới chiếc cúc áo thứ 3! E: Chị làm gì vậy? C: À có gì đâu, cho chồng còn hơn cho anh ấy! Vợ mệt mỏi quá rồi! - Giọng chị nghẹn ngào hẳn đi! C: Vợ đẹp không? E: Có! Mà thôi chị ngủ đi! Uống nhiều rồi! Say rượu rồi nói linh tinh! C: Haiz vợ đẹp vậỵ sao L không muốn? E:. E: Chị đi ngủ cho em nhờ! - Thực sự lúc này em rất bực chị! Bực chị vì chị không biết giữ gìn bản thân mình gì cả! C:. Chồng à! Vợ mệt mỏi quá! - Chị vẫn ngồi đó nhìn em và nói! E: Vâng có chuyện gì chị nói với em được không? C: Haiz chồng không hiểu được đâu! Chuyện của vợ cứ để vợ giải quyết! Chồng yêu vợ đúng không? Yêu vợ thì chồng phải tin vợ nhé! C: Nhưng có 1 vấn đề đấy là nếu chồng yêu vợ thực sự thì tốt nhất đừng yêu vợ nữa! E:. C: Thôi không nói nữa, vợ chồng mình ngủ đi! Vợ mệt quá rồi! Chồng ôm vợ ngủ 1 hôm nhé! Em với chị nằm xuống, chị nằm trong vòng tay em, nhắm mắt! Em vẫn nằm đó thôi, ôm chị nhưng lòng chẳng vơi đi chút lo lắng nào cả! 1 lúc sau chị lại mở mắt ra tiếp! C: Mai vợ xin nghỉ phép, chồng đưa vợ với T đi đâu xa xa 1 tuần nhé! Chồng có bận gì không? E: Chị cứ ngủ đi rồi mai dậy tính! Chị nhắm mắt lại, lần này chị ngủ thật! Cơ mà sau đó chị bắt đầu sốt! Sốt cả cao ngày qua, đến sáng nay mới đỡ! T ở phòng chị chăm sóc chị suốt cả ngày! Có mấy lần em qua phòng chị thì chị vẫn cố cười với em, mặc dù em biết chị vẫn mệt! Con bé T thì nó đòi đi Pháp! Chị với em thì chưa quyết định! Haiz chuyện này chẳng biết đi về đâu nữa, có lẽ em sẽ đi với chị mấy hôm có thế ở trong nước, có thể ra nước ngoài! Chị cần 1 thời gian thoải mái! Đối với em, chị vẫn là 1 ẩn số rất lớn! Em chưa biết bất cứ gì về chị cả! Có lẽ chị cũng không muốn em biết! Thời gian cũng chẳng còn nhiều nữa!..
Until the end: "Bấm để đọc" Cũng 1 tháng rồi nhỉ! 1 tháng Quỳnh tới thay đổi cuộc sống của mình! Đêm nay, có lẽ Quỳnh đã hoàn toàn tin tưởng L! Đã nói mọi chuyện của Quỳnh đối với L! L hiểu! Quỳnh là một người con gái tốt nhất mà L đã từng quen và có lẽ cũng là người con gái tốt nhất trong cuộc đời L! L hiểu tại sao Quỳnh lại phải làm vậy, nếu là Quỳnh có lẽ chẳng có mấy người trên đời này làm được như Quỳnh, ít ra là L sẽ chẳng thể nào làm được! Quỳnh hỏi tại sao L lại yêu Quỳnh hả? Chỉ mới gặp nhau thôi mà? Có lẽ lúc đầu chỉ là L thích sắc đẹp của Quỳnh! Đơn giản vậy thôi! Nhưng tới giờ thì L cũng chẳng biết giải thích như thế nào với Quỳnh cả! Nhưng L chắc chắn giây phút này L yêu Quỳnh! Có người nói L chỉ là người thay thế, L chấp nhận, nếu được ở bên Quỳnh cả đời thì L chấp nhận mãi mãi là một người thay thế! L tự cảm nhận được rằng L không xứng đáng với Quỳnh, hiện tại L không đủ khả năng để giúp Quỳnh vượt qua được chuyện mà Quỳnh phải đối mặt! Có lẽ 5, 10 năm nữa L cũng chưa đủ khả năng to lớn ấy! Nhưng L sẽ cố, sẽ cố gắng để có được khả năng ấy dù lúc đó không còn Quỳnh bên cạnh nữa! Có lẽ đến chuyện được ở bên Quỳnh thôi L cũng không đáng! Đúng số phận của chúng ta là do chúng ta lựa chọn! Quỳnh đã chọn cách đó mà chắc cũng chỉ có duy nhất cách đó thôi! Nhưng dù sao đi nữa thì L vẫn mong mọi thứ sẽ thay đổi, Quỳnh sẽ hạnh phúc dù không có L đi nữa! L sẽ cố gắng yêu Quỳnh nhiều nhất trong những ngày cuối cùng chúng ta ở bên nhau, sẽ cố gắng để Quỳnh cảm thấy thoải mái nhất, hạnh phúc nhất trong 7 ngày nữa! Chồng yêu vợ của chồng lắm! Cuối cùng chuyện gì đến cũng phải đến các bạn ạ, chị đã tin tưởng mình, đã nói chuyện của chị với mình, mình đã biết những bí mật của chị! Nhưng có lẽ mình cũng như các bạn không thể ngờ được trước đây và tất cả chúng ta đều không thể giúp gì được chị cả! Muốn thoát được hay không có lẽ trên đời này chỉ có duy nhất một người đó là chị mà thôi! Còn đó là chuyện gì mình xin phép được giữ bí mật! Một ngày nào đó, có thể có có thể không nếu mọi chuyện qua đi và mọi người nhớ tới mình mình sẽ quay lại và nói khi đó sẽ không ảnh hưởng tới chị nữa! 1 tháng qua, ăn cùng các bạn ngủ cùng các bạn mình rất cảm ơn cũng như biết ơn các bạn VOZ đã ở bên mình đã theo mình và chị, đã động viên mình lúc mình buồn, đã tư vấn cho mình lúc khó khăn, đã bên mình lúc mình buồn, đã chia sẻ niềm vui đối với mình! Thực sự rất cảm ơn các bạn cảm ơn bạn NTHH, lonely_FAver0.3, tonisd, b0yng0cthjks0ck, sonjk, khanh123.. nhiều bạn mà mình không thể kể tên hết! À cảm ơn cả hacker nữa, màn đạp đầu vào tường của thím làm mình cười mãi.. Rất vui khi được quen với mọi người! Mình sẽ đi với chị ra nước ngoài 1 tuần, quên đi hết những sóng gió gặp phải! Khi về có lẽ mình sẽ xa chị nhưng thôi, mọi người đừng buồn! Cứ coi như là mình viết truyện cho mọi người đọc vui đi! Cũng không hẳn là SE đâu, ít nhất thì mình cũng có được niềm tin của chị! Khi về nếu được mình sẽ viết vài dòng nữa cho các bạn! Tạm biệt!
Special 1: "Bấm để đọc" Haiz thực sự là thời gian này em rất là bận, không thể ngồi với các thím được, chuyện ra trường, chuyện gia đình, chuyện của chị.. nên không thể RV thường xuyên được! Các thím đừng có chờ em! Lúc nào rảnh em sẽ tự update tình hình của em! Ngày đầu tiên! PaRis - Pháp! Xuống tới sân bay Chales de gaul, 7 giờ sáng giờ PaRis! Cảm giác đầu tiên đó là mát! À quên chưa kể cho các thím ngày hôm trước! Đêm hôm trước khi bay! Chị và em có nói chuyện với nhau, dẫn đến chuyến du lịch này của bọn em! Em sẽ cắt cái đoạn lý do của tất cả mọi chuyện trước đó mà em không thể tiết lộ với mọi người! C: L ơi thích đi đâu hả? E: Em thì đi đâu chẳng được hả chị! Chị thích đi đâu thì đi! C: Ừ vậy cứ đi theo chị nhé! Con bé T nó háo hức lúc chiều bắt chị đi mua đồ với nó cả buổi chiều! - Tự nhiên giọng con bé T ở đâu vọng vào! T: Chả đi mua sẵn đồ thì đi chơi lấy đâu cái mà dùng anh L nhỉ! Em mua cho anh khăn mặt với bàn chải các thứ rồi đấy không phải mang nữa đâu! Em cười thôi, lúc đó tâm trạng của cả em và chị đều không tốt lắm! Sau khi nghe chị kể chuyện của chị cho em em thấy khó quá! Khó để thoát ra được cái vòng này! Nhưng thôi nước đến thì tường ngăn! Lo trước cũng chẳng để làm gì cả! Đêm vẫn vậy, gió trên sân thượng nhà em vẫn thổi, sua bớt đi cái nóng của mùa hè! Em với chị vẫn ngồi cạnh nhau, con bé T thì ở phòng chị chuẩn bị! C: L! E: Dạ sao đấy chị! C: L yêu chị đúng không? - Em bất ngờ khi chị hỏi em câu đó! Em im lặng 1 lúc rồi trả lời chị! E: Vâng chị nghĩ sao? C: Sao L lại yêu chị? Chị xinh lắm hả? Mới gặp nhau gần 1 tháng mà! Giọng chị nhẹ nhẹ, nếu không nghe kỹ thì có lẽ tiếng gió thổi còn to hơn ấy chứ! Lúc đó em suy nghĩ tại sao mình lại yêu chị, có thật là em yêu chị không? Hay là chỉ thích chị như thích một người con gái đẹp? E: Em cũng không biết nữa! Chị cười nhẹ nhẹ với em, chị quay sang nhìn em rồi nói! C: Hì biết được mới là lạ! Thế không sợ dính vào chuyện chị vừa kể à? E: Sợ chứ cơ mà kệ, đến đâu hay đến đó chị ạ! - Thực sự là em sợ, em tin chắc 90% nghe chuyện của chị xong cũng sợ dính đến mình! Nói không sợ thì là nói dối! C: Ừ L nói không sợ chị mới không tin ấy! Thế sao vẫn muốn yêu chị? Mà yêu chị để làm gì nhỉ? E: Sao em biết được? Chị toàn hỏi câu hỏi khó thôi! - Chị lại cười, nụ cười của chị lần này tươi hơn! C: Thế L có nghĩ chị sẽ yêu L không? E: Lại 1 câu hỏi khó, em không có câu trả lời! C: Hì hì uh kệ đi! 2 bọn em lại ngồi im lặng vài phút! Chị nói với em! C: Mình yêu nhau nhé! Thực sự sau khi nghe câu nói của chị em không tin vào tai mình nữa! Dễ dàng đến thế sao? Em há hốc mồm ra nhìn chị! Chị bật cười rồi nói tiếp với em! C: Làm gì mà há hốc mồm ra thế? Nghe chị nói hết đây này! Trong những ngày không ở Việt Nam chị sẽ là người yêu của L nhé, lúc về mọi thứ sẽ quay lại như cũ! Có được không? E: Em không biết nữa, em sợ em không như cũ được! C: Yên tâm chị sẽ giúp L quay lại như cũ! Hì hì! E: Nhưng em không muốn như cũ, em muốn lấy chị! Em thực sự không kiềm chế được mình khi nói câu đó! Cảm giác muốn chị ở bên em mãi mãi nó trỗi dậy mạnh mẽ trong em! Nghe thấy vậy, chị im lặng vài giây, nhìn lên bầu trời rồi nói! C: Chưa đến lúc L ạ! Mà cũng chưa đủ thời gian nữa! Thôi, đồng ý vậy nhé anh yêu, anh ngủ sớm đi mai còn đi! - Chị đứng dậy, cười mỉm, rồi đi vào nhà như muốn trốn tránh em vậy! Ngày hôm sau! Bố em lấy xe đưa 3 người bọn em ra sân bay, chị đã xin phép cho em đi với chị rồi! 23h55 máy bay bắt đầu đi từ HN! Chẳng biết chị với con bé T thương lượng ra sao mà nó ngoan ngoãn để chị ngồi bên cạnh em! Cũng chẳng phải lần đầu tiên 3 người đi máy bay nên cũng chẳng có gì mà bỡ ngỡ cả! Lúc máy bay ổn định trên bầu trời, em vẫn đang ngồi không ngó nghiêng trong khoang bọn em, căn bản thấy con bé con con tầm 4, 5 tuổi người Âu nhìn xinh, đáng yêu cực các thím ạ! Nhìn chẳng muốn rời mắt luôn! Tự nhiên chị dựa đầu vào vai em rồi nói với em! C: Bắt đầu rồi nhé anh yêu từ giây phút này mình yêu nhau nhé! Giọng chị nói với em nhỏ chỉ đủ để 2 người nghe, giọng chị thực sự ngọt ngào, chưa bao giờ em nghe chị nói vậy với em cả, thực sự là em có thể cảm nhận được tình cảm thực sự của chị trong giọng nói đó của chị! Em đơ người mất 1 lúc! Chị lại nói tiếp! C: Chúng mình có thể làm mọi thứ 2 người yêu nhau làm, anh muốn ôm em không? Chị nói cùng với 1 cái nhay mắt tinh nghịch, cảm giác như là khi bay lên bầu trời, mọi cảm giác phiền muộn, lo lắng của chị đều tan biến hết! Chị trở thành 1 con người mới hoàn toàn khác! Lúc đó em cứ ngỡ mình đang mơ! Em vẫn ngồi đơ ra đó! C: Chán chết anh, có ôm em không thì bảo này! - Chị bật cười! Lúc đó em mới quàng tay qua ôm vào cái eo mềm mại không xương của chị! Thực sự lúc đó em có 1 cảm giác khó tả sao ấy! C: Gọi em xem nào! E: Cái gì á chị? C: Chị gì mà chị? Có ai gọi người yêu mình là chị không hả? Hì hì! E: Nhưng em không quen! C: Không quen cũng phải gọi, phải gọi là em yêu hi hi! Có gọi không thì bảo em đây! - Em cố gắng lắm mới hé ra được câu mà chị nói ra cực kỳ thoải mái! E: E.. m! Nghe thấy em nói vậy chị cười, lần này lớn hơn rồi quay sang hôn phớt 1 cái nhẹ vào má em! Em lại cứng người lại các thím ạ! C: Cảm ơn anh! Em yêu anh nhiều lắm! Hì hì! Lúc này em mới để ý con bé T nó ngồi bên! Mắt nó nhìn chằm chằm vào em với chị! Thấy em quay ra nó nói! T: Anh chị, anh chị có biết đây là nơi công cộng không? Đừng có mà giở cái trò ong bướm uyên ương ra đây nhé! Haha! C: Chị thích thế đấy, ghen à? Không được đâu sói ạ! Hì hì! - Chị vẫn tựa đầu vào vai em và nói! T: Xì khỏi cần em đọc báo, 2 người cứ tự nhiên hành lạc! Haha! Bó tay với 2 bà này, chả hiểu 2 bà này có giao ước gì với nhau không mà xem ra con bé T nó cũng chẳng thấy ngạc nhiên về em với chị! C: Anh ôm em chặt thêm 1 chút để em ngủ được không? Em hơi lạnh! Quỳnh hôm nay mặc cái áo phông màu xanh đậm, mặc quần Jean bình thường thôi cơ mà thề là Quỳnh luôn luôn nổi bật giữa đám đông! Lúc ngồi chờ ở phòng chờ có mấy thằng tây to vcc cứ nhìn Quỳnh chằm chằm! Haiz xinh đẹp để làm chi? Em ôm Q chặt hơn cảm giác được trọn ven cá eo mềm mại của Q! C: Anh cũng ngủ đi, bay mất 12 tiếng cơ anh ạ! Ngủ 1 giấc rồi tới! Cứ như vậy em ôm Quỳnh, Quỳnh tựa đầu vào vai em ngủ! Cả 2 người! Em thức dậy khi con bé T nó gọi! T: 2 người, ăn uống cái gì không, dậy lấy này! - Em mở mắt ra thì thấy chị tiếp viên mặt mũi cũng được đang dừng xe hàng trước chỗ bọn em! Em thì chẳng ăn uống gì còn chị thì lấy 1 cốc café! C: Anh không ăn uống gì hả? Không đói hả? E: Anh không! Thực sự là nói ra cái từ "Anh" cũng thấy ngượng miệng! Cũng đấu tranh tư tưởng ghê lắm mới thốt ra được! Chị ngồi uống ường hớp nhỏ café sau đó 1 lúc quay sang bên em! C: Anh uống với em nào, em uống 1 mình không hết với lại không ngon nữa! Hì hì! Giọng chị cực kỳ đáng yêu, thím nào mà nghe thấy không ngất chị luôn đảm bảo em không làm người! Sau đó chị đưa cốc café đang uống dở của chị lên miệng em rồi nói! C: Anh uống đi, ngoan nào em yêu! Hì hì! Thực sự là cảm giác của em lúc đó lâng lâng khó tả lắm! Yêu được chị thực sự phải tu cả trăm kiếp! 2 người vửa uống café vừa nói chuyện linh tinh, con bé T cũng quay sang chen vào em với chị! T: Khiếp vợ chồng mới cưới có khác! Buồn nôn quá! Haha! Sau đó con bé nó làm động tác nôn ọe trông hài cực các thím ạ! C: Hì hì thì sao! Yêu người ta mới vậy còn hơn có người chả có ai quan tâm hi hi! T: Em chả vác nợ vào thân! FA là sướng nhất! Uống xông café chị lấy giấy lau lau miệng cho cả chị lẫn em rồi quay sang vòng cả 2 tay ôm em các thím ạ, nửa người chị như nằm trên em em, đầu thì tựa vào ngực em! Nói thật lúc đó thề là em không muốn nghĩ tới cái chuyện đen tối tí nào nhưng mà nó cứ ập vào đầu em! 1 từ duy nhất em có thể tả cảm giác lúc đó của em đó là phê! Em thì vẫn ôm chị! C: Hì nằm trong lòng anh bình an thật ấy! Em ngủ tiếp đây, không được làm gì em đâu đấy! Chưa đến lúc đâu! Hì hì! - Lúc đó em chẳng thể nào hiểu được ẩn ý trong câu nói của chị! Chị nằm đó, em nghĩ là chị ngủ rồi, chị thở đều đều! Mùi hương từ trên tọc chị tỏa ra làm em ngây ngất hết cả người các thím ạ! Cứ như vậy em ngồi ngắm chị ngủ! Tới lúc máy bay hạ cánh! Xuống máy bay 7 giờ sáng! Sau 1 hồi làm thủ tục với lấy hành lý! Rồi đi taxi về khách sạn chị đã đặt trước! Lúc lấy phòng chị lấy 2 phòng, đưa cho em 1 cái thẻ quẹt và T 1 cái thẻ quẹt để mở của phòng! Lên đến tầng 11 là 2 phòng đối diện nhau! Chắc em ở 1 mình bơ vơ buồn chết được! Sao chị không thuê 1 phòng đôi nhỉ! Cơ mà đến lúc em mở của phòng em và bước vào, thấy chị lẽo đẽo kéo cái valy của chị theo em! E: Ơ Quỳnh đưa valy vào đây làm gì? - Em ngạc nhiên hỏi chị! Chị tủm tỉm cười rồi nói lại với em! C: Ngốc ạ! Chúng mình đang yêu nhau mà! Hì hì! Anh nỡ đuổi em đi hả? Hihi yên tâm em không để anh làm gì em đâu, đừng có nghĩ linh tinh! E:. C: Thôi anh cất đồ đi, em đi tắm rửa cái rồi đi ăn sáng! Hóa ra chị thuê 2 phòng, phòng kia có 1 mình con bé T! Rảnh em sẽ lên RV tiếp về chuyến đi!
Special 2: "Bấm để đọc" Ngày đầu tiên ở Paris! Lúc biết được em và chị sẽ ở chung phòng còn con bé T nó ở 1 phòng em suýt ngất luôn! Nói thật với các thím là có đúng 1 lần em nhìn thấy chị mặc đồ ngủ là cái lần cho chị ăn quả "nộ long cước" vào bụng, lần đó nhìn thấy mà mắt em nó đã không muốn rời khỏi chị rồi! Bây giờ, ở chung phòng với chị đã thế phòng lại có mỗi cái giường, không biết phải đối mặt với chị như thế nào nữa đây! Không biết em có thế kìm nén được bản thân không nữa! Thím nào mà nhìn thấy chị em thề là éo thể nào kìm nén được đâu! * * * Chị cất quần áo, đồ dùng của chị vào cái tủ đôi bằng gỗ được khắc khá tinh xảo ở góc tường! Thấy vậy em cũng chạy ra cất quần áo, đồ dùng hộ chị cùng với cất luôn đồ của em vào tủ bên cạnh nữa! Cất dọn đâu đấy em ra ngồi ghế salon ngồi bật tivi xem! Các thím ạ, nói thật là nói là xem TV cho oai chứ TV toàn tiếng Anh với tiếng Pháp em nghe éo hiểu gì cả! Chị lúi húi ở tủ quần áo 1 lúc rồi tay cầm 1 đống đỏ chót đi vào phòng tắm kèm theo 1 câu nói với em: C: Anh yêu ngồi chơi chờ em một tí nhé, em đi tắm 1 chút, không được nhìn trộm đấy nhé! - Chị nói kèm theo 1 cái cười đểu đểu! Các thím ạ, hôm trước có thím nào nói là cửa kính phòng tắm là kính mờ, thím đoán đúng rồi đấy nhưng chỉ đúng 1 nửa thôi! Cửa kính phòng tắm ở dưới là đặc còn nửa trên người là mờ! Em ngồi xem TV mà thấy chị vào phòng tắm theo bản năng của 1 thằng đàn ông, cái mắt em nó cứ dán vào cái kính phòng tắm Có thể nói là mọi hành động của chị trong đó từ cởi áo tới treo áo em đều thấy! Ngồi đó nhìn 1 lúc qua cái kính mờ mờ, nói thật chứ nhìn rõ 1 cái gì đấy nó còn không thích bằng cái gì nó úp úp mở mở, mờ mờ ảo áo ấy chứ! Người em nó nóng lên hừng hực các thím ạ! Không biết cái ý định chị ở cùng phòng em có phải là chị định hành chết em không nữa. Cảm thấy không thể chịu được nữa thôi em quyết định chạy ra ngoài cho nó hạ hỏa! Lúc này em mới chú ý quan sát kỹ cái phòng mà em với chị ở! Phòng có duy nhất 1 cái giường, 1 cái tủ gỗ, sàn cũng bằng gỗ, trần cũng bằng gỗ, tóm lại hầu như mọi thứ trong phòng đều là gỗ mà thôi em tóm gọn trong 1 từ là đẹp để các thím tự hình dung nhé! Em chạy ra ngoài ban công, ban công của cái khách sạn này có trồng cái cây hoa gì màu đỏ đỏ hình dây leo ấy các thím ạ, cơ mà em ngửi thử thì chả thấy thơm gì cả! Ban công từ trên cao nhìn xuống đường phố tấp nập người đi bộ cùng với ô tô của thành phố Paris, khá là trật tự, cứ đứng đó nhìn người đi bộ, ngắm xem có em nào ngon ngon không! Con zai chắc thằng nào chả vậy nhỉ các thím Công nhận là thỉnh thoảng cũng thấy mấy em da trắng hàng ngon đảo qua nên cũng quên dần cái hình ảnh chị đang tắm làm em nóng hết người vừa nãy! Đang mải mê ngắm gái tây thì tự nhiên thấy có giọt nước nó nhỏ vào tay em, quái nhể, trời cao long lanh sương sớm long lanh thế này mà thế éo nào lại mưa nhể? Sau đấy tự nhiên thấy ai đó quàng tay qua ôm eo em, giật cả mình, 1 thoáng cái ý nghĩ tái hiện lại quả "nộ long cước" nó hiện ra trong đầu em cơ mà em kiềm chế được, quay đầu lại là chị! Chị đẹp lắm! Tóc chị hơi ướt xõa qua vai tỏa ra mùi thơm làm em ngất ngấy! Chị mặc cái váy màu đỏ! Lại áp cả người vào lưng em nữa chứ! Haiz tóm lại là lần đầu tiên có 1 người con gái làm vậy với em! Em đứng đơ ra, nói thật là chưa bao giờ em thấy hạnh phúc như lúc đó! Chưa bao giờ cả, ước gì thời gian ngừng lại luôn ở giây phút này! Không biết bao lâu chi lên tiếng kéo em ra khỏi cơn mê! C: Anh yêu, đứng ngắm gái Paris mê rồi hả? - Chị nói kèm theo 1 nụ cười đểu em. E: Không, có ngắm gì đâu, nhìn người đi đường thôi mà! - Nói thực là em vẫn chưa thể nào thích nghi để gọi chị 1 từ là "em yêu" như chị nói thoải mái với em! C: Thôi anh khỏi cãi em đi, đàn ông con trai ai chả thế! Hihi! - Chị buông em ra rồi đi xa vài bước sau đó quay vòng tròn 1 vòng sau đó hỏi em! C: Thế nào đẹp không? Cần em hay là cần mấy cô tây kia hả? Hihi! E:. Chị đẹp lắm! C: Chị chị cái gì? Nói lại xem nào! Em đẹp lắm! - Chị nghiêm mặt lại nói với em! E: E.. m đẹp lắm! C: Hì hì thế chứ, tất nhiên, người yêu của anh mà không đẹp thì còn ai đẹp nữa! Anh có tắm rửa thay quần áo gì không chúng mình đi ăn sáng đi để em qua gọi T! E: Ừ anh tắm qua cái đã, em sang gọi T trước đi! Sau 15 phút tắm rửa cùng chải chuốt, chạy ra ngoài thấy chị và T đang ngồi xem TV rồi! Con bé T nó không bỏ qua bất cử một cơ hội nào để đả kích em! T: Tưởng 2 người tắm chung chứ, chị Quỳnh không cho anh tắm chung à, khổ thân, body chị Quỳnh hấp dẫn lắm ấy! Em suýt phọt máu miệng vì cái con bé T này các thím ạ! Lời nào nó cũng nói ra được! Chị thì chỉ cười cười, chẳng có phản ứng gì cả! C: Thôi đừng có trêu anh ấy nữa T đi ăn sáng rồi đi chơi nào! Để em nói 1 chút về con bé T cho mấy thím suốt ngày đập đầu vào tường vì em nó nhé! Hôm nay em T nó mặc quần bò ngắn cũn cỡn, lộ ra đôi chân dài miên man, trắng hồng của em nó kèm đó là áo gì mà lộ 1 bên vai ấy các thím nhỉ màu vàng đầu đội cái mũ màu vàng hàng faker mà em mua cho! Tóm lại trông em ấy khá khêu gọi và dễ thương. 3 người chả phải chạy đâu xa mà xuống ngay tầng 1 khách sạn để ăn uống nhẹ thôi! Sau đó đi bộ đi chơi! Sau khi nghe 2 bà cô chém gió em mới biết 1 thông tin khá quan trọng đó là trước đây chị Quỳnh có học ở Paris 2 năm nên cũng khá thông thuộc đường đi ở đây! Thảo nào con bé T nó đòi đi Paris trong khi chả có ai dẫn đường! Nói chung là cả ngày hôm đó cũng chả có gì đặc biệt 3 người chỉ đi ngắm cảnh linh tinh, đi nhà thờ Đức Bà với mấy cái bảo tàng với cả đi mua sắm thôi thôi chứ em cũng chẳng thấy đẹp gì! Mọi chuyện chỉ thú vị khi trời bắt đầu sẩm tối khi mà con bé T nó nói nó đau bụng, đòi về ks trước! Thực sự là cũng chả biết con bé nó đau bụng thật hay là nó muốn dành thời gian riêng cho em và chị nhưng dù sao cũng phải cảm ơn con bé vì đã góp phần mang lại cho em 1 buổi tối thật hạnh phúc! 7 giờ, bọn em đi bộ tới 1 cái quán ăn ở cái đường gì gì ấy cũng chẳng nhớ nữa! Ngồi 1 bàn ở gần của sổ, em và chị có thể ngắm cảnh người và xe cộ qua lại trên đường qua của kinh trong suốt của nhà hàng! Đêm nay người con gái ấy đẹp lắm mọi người ạ! Quỳnh đã thay bộ váy đỏ buổi sáng bằng bộ váy màu đen bó sát phô bày toàn bộ mọi đường cong chết người của cô ấy! Cái váy đen có đính đá lấp lánh càng tăng thêm vẻ quý phái cho Quỳnh! Cùng với đôi giày cao gót đen và vẫn là cái vòng cổ bạch kim mà em đã tặng hôm sinh nhật chị! Có thể nói là 1 tuyệt tác của tạo hóa sinh ra! Thêm 1 li thì thừa, bót 1 li thì thiếu! Quỳnh thực sự đẹp rực rỡ đêm đó! Khi chúng em ngồi đối diện nhau ở nhà hàng đó, em có thể nhận ra cơ số ánh mắt liếc về phía chúng em mà có lẽ nhìn chị! Chị quá xinh đẹp! Nói thật với các thím là lúc đấy em cảm thấy hơi tự ti khi bên chị cơ mà kệ cmn mình là con trai mà, mà hiện tại chị là người yêu của mình mà, sao phải xoắn nhỉ? 1 bữa ăn trong vòng 1 tiếng dưới anh nến, đúng là Paris, thức ăn theo em thấy thì cũng bình thường thôi, chẳng biết có phải em không hiểu gì về ẩm thực không nữa nhưng mà ngồi ăn với chị, với người mình yêu vào 1 buổi tối ở đây vẫn mang lại cho em 1 cảm giác khó tả. Em và chị vừa ăn vừa uống 1 chút rượu vang vừa nói chuyện trong suốt bữa ăn! C: Anh ơi anh? E: Sao hả em? - Miễn cưỡng lắm em mới có thể quen với cái cách xưng hô này với chị! C: Ăn xong mình đi bộ ở Champs-élysées anh nhé, em muốn đi với anh ở đó! Em cũng chẳng hay tìm hiểu về các nước nhưng cũng biết được Champs-élysées là cái đại lộ đẹp nhất thế giới, em cũng từng ước mơ được đi với người yêu mình ở đó, lần này đã trở thành sự thật, cùng với một người con gái xinh đẹp, hoàn hảo trong mắt em! E: Ừ, anh cũng muốn qua đó với em! Ăn xong thanh toán rồi bọn em đi bộ tới đó, từ nhà hàng tới cái quảng trường gì gì ấy nơi bắt đầu của đại lộ Champs-élysées cũng chỉ mất có 15 phút đi bộ thôi! Người ta gọi Paris là kinh đô của ánh sáng quả là không sai, hai bên đèn điện lấp lánh sáng như ban ngày, đẹp không còn lời gì để tả được! Cũng có rất nhiều người đi bộ ở đây nhưng đối với em đêm nay chị là đẹp nhất, chị đi bên cạnh em, 1 tay khoác tay em, 1 tay chỉ chỗ nọ chỗ kia 2 bên đường để giới thiệu cho em! Chị cười, em có thể nhìn thấy sự thoải mái cũng như hạnh phúc trong đôi mắt đẹp long lanh như ánh sao của chị! Có lẽ lúc này chị đã hoàn toàn quên đi mọi chuyện rắc rối ở quê nhà của mình - ở Việt Nam xa xôi nơi đây! Chúng em có dừng lại ở bên nghỉ ở bên Khải Hoàn Môn, chị đưa điện thoại của chị nhờ em chụp ảnh cho chị 1 lúc sau chị nói! C: Anh ơi chụp với em 1 kiểu ảnh ảnh nhé! E: Anh không thích chụp ảnh lắm! - Nói thực là em chẳng thích chụp ảnh, không phải vì xấu không dám chụp mà là do thói quen từ bé! C: Đi mà đi mà đi mà anh yêu, chiều em 1 lần thui mà! Nghe cái câu "đi mà" của chị kèm theo nụ cười như hút hôn của chị thì em chẳng thế nào từ chối chị lần thứ 2 nữa! Chị biết tiếng Pháp nên chị khá dễ dàng để nhờ 1 cô bé tóc vàng khá dễ thương để chụp ảnh cho em và chị! Sau khi đi bộ hết đại lộ Champs-élysées chúng em đi bộ dọc sông Seine đi bên dòng sông thơ mộng chúng em nói chuyện với nhau! C: Anh ơi, cảm ơn anh vì đã yêu em, em cũng yêu anh! - Khi nghe thấy chị nói câu đó cảm giác đầu tiên của em là vui nhưng sau đó nghĩ lại mấy hôm sau đi về nhà thì mọi chuyện lại như ban đầu làm em thấy hụt hẫng! E: Em yêu anh trong mấy ngày này thôi sao? Chị quay sang, 2 tay ôm má em rồi nói! C: Anh à, anh đừng nghĩ nữa, ít nhất trong mấy ngày này em sẽ yêu anh hết mình, còn chuyện sau này để tính sau anh nhé! Hì hì! Em cũng chẳng biết nói sao chỉ im lặng thôi! C: Anh ôm em chặt thêm 1 chút được không? Em hơi lạnh! Sông Seine ban đêm đẹp thật ấy! Anh hạnh phúc lắm anh biết không? Hồi em học ở đây, bao nhiêu anh chàng rủ em đi bộ ở Champs-élysées với đi bộ cạnh sông Seine mà em không đồng ý đấy! Anh là người đầu tiên và cũng là duy nhất cùng em tận hưởng cảm giác này.. Em hi vọng đây không phải là lần cuối cùng! Đi bộ cạnh dòng sông chúng em là 1 đôi tình nhân thực sự, 1 đôi tình nhân hạnh phúc.. chị kể cho em quãng thời gian chị ở Pháp, kể về những chuyện vui, những chuyện buồn hay những chuyện hài hước ví dụ như có anh chàng người Pháp cầm hoa hồng chạy vào giữa lớp học của chị để tỏ tình.. Chúng em về đến khách san khi đồng hồ điểm 11 rưỡi! Đường phố Pari yên tĩnh hơn trong tưởng tượng của em! Không còn nhiều xe cộ đi lại nữa! 1 đêm hạnh phúc cùng với người mình yêu ở thành phố Paris! Chúng em tắm rồi cùng lên giường ngủ! Đêm nay em yêu chị, yêu chị nhiều lắm, em chưa bao giờ yêu 1 người con gái nào nhiều như vậy! C: Anh ôm em ngủ nhé! Em tin tưởng anh! E: Ừ! Em và chị chỉ đơn giản là ôm nhau ngủ không có gì xảy ra ngoài 1 cái hôn của chị vào mà em khi chúc em ngủ ngon! Ngày đầu tiên trong chuỗi những ngày hạnh phúc nhất của em từ trước tới nay kêt thúc như vậy đó!
Special 3: "Bấm để đọc" Lâu lắm rồi mới ngồi máy tính type cho các thím! Thực sự là dạo này em đi làm rồi nên quá là bận, chẳng có thời gian mà chơi nữa chứ đừng nói là type cho các thím! Thế nên các thím đừng có hóng làm gì cho mất việc ra lúc nào em có thời gian em sẽ ngồi type cho các thím! Ngày thứ 2 ở Paris Đêm hôm đầu tiên, có lẽ là do em mệt quá, dù sao cũng đi cả quãng đường xa mà nên em nằm xuống là ngủ, ngủ say như chết! Nói thật với mọi người đấy là kể cả Quỳnh có cho phép em làm gì đi nữa cũng chưa chắc em có sức mà làm gì cả đơn giản vì em quá là mệt! Các thím cử tưởng tưởng xem đi máy bay cả ngày rồi lại chạy bộ vòng quanh Paris hỏi làm sao em không mệt được! Sáng hôm đó Paris mưa, một cơn mưa nhẹ thôi, lất phất, có lẽ chỉ đủ để mặt đường phố hơi ẩm ướt! Em mở mắt ra thực sự là thoải mái người, năng lượng của em như được nạp đầy sau 1 giấc ngủ ngon, liếc mắt ra nhìn đồng hồ 7 giờ 10 phút sáng! Thực sự là lúc này em vẫn chưa tỉnh hẳn, nhìn căn phòng xa lạ mà vẫn ngơ ngơ chưa biết mình ở đâu! Sau một lúc định thần lại, đầu óc minh mẫn nhớ ra mọi chuyện! Ngay lập tức quay ngoắt sang bên cạnh.. Một khuôn mặt "khuynh quốc, khuynh thành", "hoa nhường nguyệt thẹn", cũng chẳng biết dung lời nào để miêu tả cho hết nữa nói tóm lại là rất đẹp, đôi mắt vẫn nhắm nghiền lại, vẫn đang ngủ say, em cứ như vậy nằm im ngắm nhìn khuôn mặt đẹp đẽ ấy chừng 5 phút, lần đầu tiên thấy Quỳnh ngủ, không 1 chút lo lắng, không một chút suy nghĩ, thanh thản, có lẽ chỉ lúc ngủ khuôn mặt đẹp đẽ ấy mới vô lo, vô nghĩ như hiện tại! Lúc đó em chỉ ước rằng thời gian dừng lại ở đây, để em mãi được ngắm nhìn khuôn mặt tuyệt thế này trong tâm trạng vô tư, thoải mái, vô âu vô lo! Ngồi ngắm 1 lúc, em chẳng thể nào kiềm chế được mình trước cái khuôn mặt đáng yêu đó nữa, em tin là chả có thằng đàn ông nào trong hoàn cảnh này lại kiềm chế được cả! Nhẹ nhàng từng chút một em hôn nhẹ lên đôi môi xinh đẹp như hai cánh hoa kia của Quỳnh! Rất nhẹ thôi, có lẽ chỉ một cái chạm nhẹ thôi nhưng mọi thứ đối với em như vậy là quá hạnh phúc rồi! Vừa thực hiện cái động tác đen tối đó xong, tự nhiên mắt Quỳnh mở từ từ ra, vẫn còn giọng điệu ngái ngủ, đáng yêu kinh khủng. Q: Anh làm gì em đấy, để yên cho người ta ngủ nào, em ngủ chưa đủ đâu! E: Dậy đi ăn sáng nào, sang đây chơi hay là sang đây ngủ hả à cô? Q: Em buồn ngủ lắm mà, anh với Tâm cứ đi ăn trước đây, người ta dậy sau! E: Ngủ thế thôi, dậy mau! - Em quay sang ôm Quỳnh. Quỳnh vẫn mặc kệ em, mắt lại nhắm lại lơ mơ nói tiếp. Q: Kệ anh, làm gì em thì làm, em không dậy đâu! Haiz cuộc đời sao lắm éo le, dụ dỗ, dụ dỗ trắng trợn, lại còn vừa sáng ra nữa chứ, có thể nói là lúc ấy mọi bộ phận trong cơ thể em nó căng cứng hết cả lên! Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn phải kiềm chế! Làm gì quá phận là hối hận cả đời ấy chứ! Sau một hồi vần vò nhau trên cái giường cuối cùng em cũng lôi được Quỳnh dậy tuy nhiên là với khuôn mặt hờn dỗi cùng với ánh mắt như muốn giết người. Vệ sinh cá nhân xong em chạy sang phòng con bé Tâm gọi nó dậy đi ăn sáng rồi đi chơi! Gõ cửa một lúc mới thấy con bé nó từ trong phòng ra mở cửa, mắt nhắm mắt mở cơ mà đập vào mắt em đầu tiên ấy là đôi chân trắng muốt dài miên man của Tâm! Con bé nó mặc cái quần mà có cũng coi như không, áo sơ mi trắng rộng thùng thình! Thực sự là muốn người ta pham tội! Con gái con lứa ăn mặc thế này bảo sao trên bao cứ hai, ba ngày lại có đăng tin một vụ hiếp dâm. E: Dậy đánh răng rửa mặt rồi đi ăn sáng nhóc! - Quỳnh vẫn ở bên phòng bên kia thay quần áo! T: Anh với chị Quỳnh đi đi, em buồn ngủ lắm! - Giọng con bé lè nhè ngái ngủ. Ơ cái giống phụ nữ đi mấy nghìn cây số sang đây chẳng nhẽ chỉ để ngủ thôi hả? Chả hiểu mấy bà cô này nghĩ cái gì nữa! E: Thôi dậy đi, đi ăn rồi đi chơi, ngủ nhà 1 mình buồn chết ra! T: Anh bế em dậy thì em dậy! - Giọng con bé vẫn lơ mơ lơ mơ nói! Cái gì đấy bà cô trẻ, cô có biết là hiện tại cô ăn mặc như vậy rất dễ khiến người ta lao vào cô như con thiêu thân không? Đừng có mà dụ dỗ trắng trợn như vậy chứ? 1 hồi thương thảo không thành công, con bé nó vẫn nằm ỳ ra giường! Cực chẳng đã, không thể lay chuyển được con bé, em quyết định cứ theo lời của em nó mà làm, con bé nó là con gái còn chả sợ thiệt thì con trai như em đây sợ cái mịa gì chứ! Thế là cứ vậy em bế ngang con bé lên, điều đầu tiên em nhận thấy đó là mùi hương hoa lài nó tràn ngập trong mũi em, thơm thật ấy, đúng là con gái có khác, cùng bọn con trai chả có tí điểm chung nào cả! Bế con bé trong lòng mà thấy như bế người không xương vậy, mềm mại, thích thật ấy cơ mà cũng chỉ như vậy thôi, có ý gì đen tối là chết ngay ấy chứ! Con bé cũng trố mắt ra nhìn em chằm chằm, chả thấy còn tí nét buồn ngủ nào trên mặt nữa, mồm há hốc, mắ nhìn em trừng trừng! Bế con bé vào đến nhà tắm, đặt con bé xuống vẫn thấy con bé nó nguyên một bộ mặt kinh ngạc! Em thấy thế cũng hơi bối rồi! E: Thế có cần anh đánh răng rửa mặt hộ em luôn nữa không? T:. Thôi anh ra ngoài đi, tự em làm được rồi! Trái với suy nghĩ của em đó là con bé giọng nó dịu dàng như chưa bao giờ dịu dàng hơn, mặt cũng đỏ lên! Haha tưởng thế nào hóa ra cũng giống con gái thật! 15 phút sau cuối cùng hai bà cô cũng chuẩn bị xong! Em để ý là con bé T nó đã trở lại khuôn mặt vốn có mọi ngày đấy chính là vui tươi, nhí nhảnh.. Quỳnh vẫn như thường lệ, khoác tay vào tay em! T: Anh chị hôm qua làm ăn thế nào hả? Có sinh được em bé không? Em với Quỳnh há hốc mồm nhìn con bé, cùng với anh mắt như muốn giết người! Con bé nó cưới vang lên.. Thực sự là thời gian còn lại ở Paris của 3 người bọn em cũng chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ là đi chơi đi mua đồ rồi đi ăn thôi, hôm sau bọn em sang Đức cũng vậy chẳng có gì đáng để kể cả! Em với Quỳnh thì vẫn là 2 người yêu nhau.. Đêm cuối cùng trước khi bay về Việt Nam, em và Quỳnh ngồi ở ban công khách sạn nói chuyện với nhau! Q: Cảm ơn anh vì những ngày này nhé! E: Cảm ơn cái gì chứ, em biết là anh rất hạnh phúc khi ở bên em mà! Q: Biết là vậy nhưng em vẫn muốn cảm ơn anh! Em cũng hạnh phúc lắm! E: Vậy là khi bước chân xuống máy bay chúng mình chia tay hả? Q:. im lặng nhìn vào khoảng không. Q: Em cũng không biết nữa! E: Anh không muốn dừng lại 1 chút nào cả, anh yêu em! Q: Em biết!.. Q: Nhưng có lẽ bây giờ chưa phải lúc anh ạ! Hai người cùng im lặng. Lúc đó cảm giác của em là mất mát, mất đi thứ quí giá nhất của mình vậy! Hai người ngồi cạnh nhau! Em quay sang thực sự lúc này em không chịu được nữa rồi! Ôm Quỳnh vào lòng, từ từ đặt 1 nụ hôn lên đôi môi xinh đẹp kia, Quỳnh cũng không hề phản kháng mà ngược lại cũng ôm cổ em! Một đêm chúng em ngồi nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng đó là những nụ hôn ngọt ngào của hai người! Hôm sau 3 người chúng em lên máy bay về VN, có lẽ những ngày đã qua này là những ngày hạnh phúc nhất của 2 người bọn em! Trên máy bay, lúc mới đầu em và Quỳnh vẫn như một cặp yêu nhau bình thường, Quỳnh vẫn nằm trong lòng em, bọn em vẫn nói chuyện như yêu nhau thực sự vậy! Nhưng mọi chuyện hoàn toàn thay đổi khi máy bay về đến VN! Xuống máy bay mặt Quỳnh trở lên khó gần hơn, thậm chí không còn được như trước khi đi nữa! 3 người đi taxi về nhà, trên đường đi Tâm vẫn liên miệng nói còn Quỳnh chỉ im lặng và nhìn ra của sổ thôi! Về đến nhà, Quỳnh như thành một con người khác hoàn toàn! Vẫn ở nhà em đấy nhưng chỉ đơn giản như 1 cái nhà trọ thôi. Không hề nói chuyện với em một câu nào cả, đi làm về là lên phòng! Em không có một cơ hội nào để gặp Quỳnh cả! Thậm chí đến Tâm cũng không nói chuyện được với Quỳnh.. Mọi chuyện rắc rối bắt đầu xảy..
Special 4: "Bấm để đọc" Kể từ hôm đi về từ nước ngoài, trong vòng 1 tuần, ngày nào cũng như ngày nào! Em và chị Quỳnh như mặt trăng và mặt trời có mặt chị thì không có mặt em mà có mặt em thì không có mặt chị! Sáng 7 giờ chị đi làm trưa cũng chẳng về nữa, chiều thì 6 giờ mới từ cơ quan về nhà! Về đến nhà chị nấu cơm với mẹ em và T, sau khi ăn cơm dọn dẹp xong chị lại vào phòng nằm, cũng chẳng biết chị làm gì trong phòng nữa! Trong 1 tuần đó chị chỉ ra ngoài có 2 tối, 8 giờ đi tới 11 giờ về! Em cũng tò mò muốn biết chị đi đâu lắm nhưng mà không dám hỏi chị! Có hôm em hỏi T có biết chị đi đâu không nhưng mà T cũng như em mù tịt không biết hoặc cũng có thể là T biết nhưng mà không nói với em! Đợt đó ở nhà chờ để đi làm, cả ngày chẳng biết làm gì cả, sáng từ khi chị chuyển tới nhà em ở, em bỏ cái tật ngủ dậy muộn rồi, sáng nào cũng tầm 8 giờ dậy chỉ để chờ tới lúc chị đi về buổi trưa nhưng trong 1 tuần đó, không hề có trưa nào chị về cả! 1 tuần đó ngồi hết nói chuyện với T rồi T cũng rủ em ra ngoài chơi, hôm thì đi chợ, hôm thì đi chơi bi-a! Thực ra cũng thấy lạ, con bé T nó là con gái mà cái gì cũng thấy nó biết chơi từ LoL tới Bi-a! Thực sự là em luyên bi-a cũng khá khá vậy mà chơi với con bé vẫn cứ thấy thua đều đều! Thực ra em cũng chẳng có hứng thú mà đi chơi với con bé T nhưng mà cả ngày con bé nó cứ nỉ non rủ đi chơi với nó nên đành chiều nó! Một buổi chiều em và T ngồi uống cafe ở quán ven đường chúng em nói chuyện với nhau! T im lặng nhìn dòng người đi lại ngoài đường rồi nói nhẹ với em! T: Anh ơi! E:. Thực sự là lúc đó em cũng ngồi nghĩ mấy chuyện nên không muốn trả lời. T: Anh ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii! - Giọng T vẫn nhẹ nhàng, có lẽ với những người giọng miền nam mà em biết, T là người có chất giọng hay nhất, nhẹ nhàng nhất, trừ những lúc con bé nó trêu đùa hay cáu gắt ra thì giọng lúc nào cũng ngọt như kẹo đường vậy! E: Em bảo gì anh? T: Không em có bảo gì anh đâu! Hì hì - Con bé cười, nháy mắt với em! E: Tâm hâm.. T: Em thích gọi anh không được hả? E:. T: Anh này, anh yêu chị Quỳnh nhiều không? - T bỗng nhiên trầm tư chống tay vào cằm chăm chú nhìn em và hỏi! E:. Anh cũng chẳng biết nữa! T: Haizzzzzzz Anh ạ, chắc là anh không nên yêu chị Quỳnh! E: Sao em lại nói thế? T: Không nên thì không nên thôi, chẳng tại sao cả! E:. Em và T đều ngồi im lặng với nhau một lúc! Em rút điếu thuốc ra định hút thì con bé nó với tay rút điếu thuốc ở miệng em ra lườm em cái rồi nói! T: Đồ hâm này, đừng có hút thuốc nữa, lần sau em mà còn thấy anh hút thuốc thì anh chết với em! Hừ hừ E:. T: Anh ơi, hôm nào anh đưa em đi qua cầu Long Biên đi! Chị bảo cầu Long Biên đẹp lắm! E: Ừ hôm nào rảnh anh đưa đi! * * *Chúng em nói chuyện linh tinh rồi đi về! Tối hôm đó! Ăn cơm xong chị lại lên phòng, em thì ngồi dưới nhà xem TV! Tự nhiên thấy chị mặc váy đen bó sát người, chị đi qua chỗ em ngồi, cũng không 1 câu nói nào cả, cứ vậy chị đi ra ngoài dắt xe và đi! Cái cảnh này đã dần dần trở lên quen thuộc đối với em rồi nên em cũng coi như việc bình thường, ngồi xem TV tiếp mặc dù đầu em thì vẫn hiện lên khuôn mặt xinh đẹp, lạnh lùng của chị! Mọi chuyện sẽ chẳng có gì xảy ra nếu T không chạy lại chỗ em rồi nói: T: Dậy nhanh để đi không không kịp! - Em há hốc mồm, chả hiểu con bé nó nói gì! E: Đi đâu hả? T: Thì đi theo chị Quỳnh xem chị đi đâu chứ đi đâu! Anh ngốc thế? Thực sự em cũng chẳng muốn đi nên bảo T E: Chị ấy đi có chuyện, em hâm à mà rủ anh đi! T: Anh đi nhanh lên đừng có lằng nhằng, chị ấy đi gặp bạn trai đấy! Anh không đi em đi 1 mình đây, xem bạn trai chị ấy như thế nào! - Em định không đi nhưng mà nghĩ sao lại cứ vậy chạy theo con bé T Em đèo T, trên xe T nói với em. T: Tưởng anh không đi? E: Hừ.. mà đi đâu đấy, chả thấy chị Quỳnh đâu nữa! T: Anh qua bờ hồ đi, nãy em thấy chị Q hẹn anh nào đó ở bờ hồ! Em với T đi ra bờ hồ, chẳng ai nói câu nào! Lượn dọc 1 đoạn bờ hồ thì thấy chị và 1 ai đấy đang ngồi cạnh nhau! Em vừa dừng xe lại thì đột nhiên con bé T nó nhảy vèo cái xuống xe, chạy lại chỗ chị Quỳnh! Em chết đứng luôn! Lúc đó em nghĩ đã đi theo dõi người ta rồi mà bà cô này cứ thế chạy ra trước mặt người ta thì còn theo dõi cái mẹ gì nữa? Thấy thế em đành đi gửi xe rồi đi qua chỗ đó! CQ: Ơ 2 đứa đi đâu ra đây? - Chị nhìn em hỏi! Em chưa kịp nói gì thì Tâm nó đã nhảy ngay vào mồm em! T: Bọn em đang đi hẹn hò, thế nào lại gặp anh chị ở đây! Hihi! Mồm em như chữ O luôn, không biết nói gì nữa luôn! T nó lại nói tiếp! T: Anh nào đây chị? Giờ em cũng quay sang nhìn kỹ anh này! Cũng khá đẹp trai, cao tầm 1m75! Mặt cũng hiền hiền chứ không như mặt thằng Phúc. CQ: Đây là anh Hùng! Bạn chị! Lúc này anh kia quay sang nói với chị Quỳnh! AH: Chỉ bạn thôi hả em? Chị quay sang ôm tay anh ấy rồi nói 1 câu kèm theo nụ cười tươi trên môi! CQ: Ừ thì là bạn trai được chưa? Thực sự các thím ạ, sau khi nhìn thấy hành động cùng với câu nói và nụ cười của chị với anh Hùng, lòng em quặn lại! Cảm giác ấy chẳng biết có thím nào ở đây hiểu được không nữa? Sau những ngày hạnh phúc, sau những ngày làm người yêu chị, sau những ngày ở bên nhau, vậy mà vài ngày sau tự nhiên nhìn thấy cái cảnh này, lúc đó em muốn nổ tung luôn! Em cố gắng kiềm chế chào anh ấy! Chị Quỳnh lại định giới thiệu em và T thì T đã nói trước! T: Để em tự giới thiệu, em là T em họ chị Quỳnh còn đây là anh L bạn trai của em hì hì! - Con bé nói đồng thời T choàng tay qua ôm em! Bọn em nói chuyện 1 lúc, nói vậy chứ chỉ có T nói hỏi chuyện với anh Hùng kia thôi! Còn chị Quỳnh không hề nhìn em tới 1 lần mà chỉ nhìn 2 người kia nói chuyện! Sau một hồi 2 người nói chuyện thì chẳng hiểu sao mọi người lại rủ nhau đi ăn đồ nướng! Ngồi ở quán đồ nướng, em ngồi cạnh T còn chị Quỳnh ngồi cạnh anh Hùng! Thực sự là trong lúc ngồi ăn, em cứ liếc sang chị thôi, chẳng còn tâm trí đâu mà để ý đến những việc khác nữa! Nhìn hành động của chị với anh Hùng đúng là rất thân mật!.. Haiz thôi cứ nhắc tới cái chuyện này phải nhớ lại là em lại thấy buồn! Để lúc nào rảnh em kể tiếp cho các thím!
Special End: "Bấm để đọc" Haizz lại nói tiếp về cái đêm hôm chị Quỳnh và anh Hùng rủ em với Tâm đi ăn đồ nướng! Lần này Tâm không hề như lần đầu cắm đầu vào ăn uống nữa mà con bé nó ngồi nướng đồ rồi gắp cho em, em thì chẳng đói mà chẳng có tâm trạng để ăn! Nên cái bát thức ăn của em nó cứ dần dần mà đầy lên trông thấy! Tâm thấy vậy nói với em! T: Anh ơi anh ăn đi! Em nướng không ăn được à? E: Ừ anh không đói! T: Không đói cũng phải ăn, em nướng cho anh mà anh bỏ à? E: Ừ.. Lúc này thì em mới bắt đầu loặng quạng gắp vài miếng để ăn! Thực sự là nó chẳng có vị gì cả! Chỉ có mỗi một vị đấy là đắng mà thôi! Bên kia, chị Quỳnh cũng như Tâm, nướng đồ rồi gắp cho anh Hùng, nhưng khác với em và Tâm là chị gắp cho anh Hùng miếng nào là hết miếng đó! Hai người nói chuyện rất là vui vẻ! Thỉnh thoảng chị còn gắp rồi bón cho anh ấy nữa! Được 1 lúc thì anh Hùng quay sang nói chuyện với bọn em! AH: 2 đứa yêu nhau lâu chưa? Em lúc đó thì chẳng biết nói thế nào cả, mặc dù cố gắng tỏ ra là mình không hề quan tâm tới 2 người kia nhưng mà cũng chẳng thể nào mà tỏ ra Tâm là người yêu mình được cả! Em đang không biết nói ra sao thì Tâm cầm tờ giấy ăn lâu miệng cho em rồi trả lời anh Hùng! T: Bọn em yêu nhau được nửa năm rồi anh ạ! Thế anh với chị Quỳnh thì thế nào? Yêu nhau lâu chưa mà sao chả thấy chị Quỳnh nói tiếng nào với em vậy nhỉ? Con bé cười tinh ranh nháy mắt với em cái rồi nói vậy! AH: À anh chị Quỳnh mới nhận lời làm bạn gái anh được 2 tuần thôi! Hì hì đấy mới là lần thứ 4 bọn anh hẹn hò thôi! Quỳnh nhỉ! Anh Hùng nói với chị Quỳnh, quay sang nhìn thì thấy chị Quỳnh cười cười gật đầu kèm theo đó là mặt đỏ dần lên! Tới đó thì em cũng đỡ hơn rồi! Mặc kệ, về nhà tính sau, giờ đang có người lạ không tiện hỏi han chị Quỳnh! Thế là em lại bắt đầu chém gió như thường với anh Hùng cùng Tâm! Có thể nói là anh Hùng là 1 người khá hòa đồng + thẳng thắn, còn những chuyện khác thì em không đánh giá được! Anh ấy năm nay 27 tuổi, đang làm ở 1 cty liên doanh nước ngoài! Cứ vậy bọn em ngồi ăn rồi nói chuyện tới 11 giờ mới về! Anh ấy không đưa chị Quỳnh về mà về luôn, thực ra anh ấy cũng muốn đưa chị về nhưng mà chị bảo là khuya rồi thôi về với bọn em cũng được! 3 người dắt xe về nhà, T nó lại nhảy lên xe chị Quỳnh thế là em về 1 mình! Về đến nhà, T thì nó chạy đi tắm, giờ chỉ còn lại em với chị Quỳnh ở phòng khách thôi vì 2 người cùng đi cất xe! Em kéo tay chị Quỳnh rồi nói! E: Chị ra đây nói chuyện với em một lát được không? - Chị Quỳnh ngẩn người ra 1 chút rồi cũng theo em ra ngoài sân! Hai người ngồi đó 1 lúc lâu em chẳng biết bắt đầu như thế nào, chị Quỳnh cũng vậy im lặng nhìn bầu trời! Em mở lời trước! E: Chị yêu anh Hùng thật à? CQ: L hỏi chuyện này làm gì? E:. Em muốn biết thôi! Chị không nói được với em à? CQ: Haizzz đã nói trước khi đi sang Pháp rồi, mọi chuyện kết thúc khi về Việt Nam! L bây giờ không là gì nữa! Đừng cố gắng níu kéo làm gì? E:. Em hiểu! CQ: Nếu L muốn biết thì chị nói cho L cũng không sao cả! Chị không hề yêu anh ấy! - Chị nói cùng với thở dài nặng nhọc! E:. Vậy tại sao? CQ: Chẳng tại sao cả! Đơn giản chị muốn làm bạn gái của anh ấy thôi! Để L không hi vọng gì vào chị nữa! L cũng sắp đi làm rồi! Tới lúc đó, L sẽ hiểu còn rất nhiều chuyện cần phải lo nghĩ chứ không đơn giản chỉ là lo lắng cho chị trog thời gian vừa qua đâu! E: Vâng.. CQ: Thôi chị đi ngủ đây, chúc L ngủ ngon nhé! Đừng nói chuyện với chị trong thời gian này nữa! Chờ đến khi 2 người mình không còn yêu nhau nữa! Chị bước đi lên phòng, để lại em ngồi đó 1 mình với câu nói cuối cùng của chị ám ảnh "Chờ đến khi nào 2 người mình không còn yêu nhau nữa". Lần đầu tiên chị nói chị yêu em, có 1 chút cảm giác vui, hạnh phúc nhưng mọi thứ chẳng thấm vào đâu so với ý nghĩa của toàn bộ câu nói đó! Yêu! Nhưng phải chờ cho tới khi không còn yêu nữa! Em ngồi đó, lôi bao thuốc ra hút, thực sự là rất nhiều lần muốn bỏ thuốc lá nhưng thành thói quen rồi, một thói quen không tốt đó là mỗi lần phải suy nghĩ hay có chuyện gì là lại lôi bao thuốc ra, dựa dẫm vào nó! Em cứ ngồi ở ghế đá ngoài sân, hút thuốc, chẳng biết tới điếu thứ bao nhiêu thì thấy 1 bóng trắng mờ mờ đi lại gần chỗ em! Thực sự lúc đó em chẳng còn tâm trí đâu mà suy nghĩ xem đó là người hay ma nữa! Ma thì càng tốt! Bóng trắng đó đi lại ngồi xuống cạnh em! Là Tâm! Em quay sang chẳng nói câu gì cả! Cứ ngồi đó tiếp tục hút thuốc! T: Đã bảo anh không được hút thuốc nữa cơ mà! Mà thôi đêm nay phá lệ cho anh hút! Em ngồi đây hút cùng anh vậy! Hìhi! Con bé không hề lấy thuốc của em mà lôi trong túi áo của con bé ra 1 bao Esse màu trắng! Cái loại thuốc lá dành cho phụ nữ thì phải rồi rút 1 điếu ra hút! Hai người cứ vậy ngồi đó không nói câu nào cả! 1 lúc sau em quay sang hỏi T: E: Chị Quỳnh ngủ chưa? - T quay sang nhìn em, tay con bé vẫn cầm điếu thuốc lá dài ngoằng! T: Chị ấy ngủ chưa làm sao em biết, cơ mà chị ấy lên phòng rồi khóa của rồi! Hại em chả có chỗ ngủ nữa! E:. Haizzzz cuộc đời, chả hiểu ra sao nữa! T: Hì hì cuộc đời vẫn đẹp mà anh, em yêu đời lắm! Em thích cả anh nữa! Haha E:. T: Ơ sao im? E: Thì biết nói cái gì mà chẳng im! Mà thích anh là sao hử? T: Thích và yêu là 2 thứ hoàn toàn khác nhau ế, anh đừng có hiểu lầm! Thực ra là em thích chơi với anh, thích ở bên cạnh anh chứ không phải là như anh với chị Quỳnh! Căn bản là từ bé tới giờ em thích vài ba người nhưng mà chưa yêu ai cả! Tóm lại cũng chẳng biết cái ranh giới với yêu nó là như thế nào nhưng mà em đối với anh không như anh với chị Quỳnh! Hì hì! E: Haha thế thì anh cũng thích cô lắm! T: Hừ đấy là điều đương nhiên, đứa con trai nào nói chuyện với em chẳng kêu thích em! Thực ra là em biết thừa là chúng nó thích em cái gì! Mặt xinh này, dáng chuẩn này.. bla.. bla hì hì! E: Vãi thế em nghĩ anh cũng thích em mặt xinh dáng chuẩn hả? Cô chưa đủ tuổi nhá! Haha T: Hừ chứ không phải à? Lần đầu thấy em sao mắt anh cứ đảo qua đảo lại khắp người em, nổi cả da gà! Hix E: Lần nào? T: Lần anh đưa em về nhà anh ấy! E: Đấy mà là lần đầu à? Mà cô ăn mặc như vậy có thằng con trai nào nó không nhìn hả? Trừ gay nhé! Mà cứ cho là anh thế thì cô thích anh làm gì? T: Thích thì thích thôi chứ sao! Anh được em thích là phúc tu 10 kiếp ấy nhá! Người ta là hot girl Sài Gòn, FB 5k bạn ấy! Hi hi! E: Thôi cô ra chỗ khác mà khoe, đừng khoe trước mặt anh, anh chả quan tâm đâu! T: Người đâu mà chán chết! E: Thôi đi ngủ đi, muộn rồi! Nói chuyện với con bé 1 lúc em cũng đỡ đỡ hơn rồi! Thôi kệ vậy, được tới đâu hay tới đó! Em đứng dậy, đi trước, 1 đpạn quay lại vẫn thấy con bé nó ngồi đấy nhìn em với ánh mắt đầy căm hận! Quái em có làm gì có lỗi với em nó đâu nhỉ các thím? E: Ơ thế không đi ngủ đi ngồi đó làm gì? T: Em ghét anh! Nãy em đã bảo là chị Quỳnh đóng cửa không cho em ngủ rồi mà! Đang định ngồi đây chém gió với anh đến sáng rồi vào ngủ mà anh bỏ em 1 mình ở đây à? E: Vãi.. thôi lên phòng anh mà ngủ! Anh vác cái đệm xuống đât ngủ vậy! Con bé vừa thấy em nói câu đó xong nó bật ngay dậy tươi tỉnh lao lên phòng em! Em cảm giác như bị nó lừa bán đi các thím ạ! Thế là lại lục đục vác đệm xuống cạnh giường để ngủ! Nói là ngủ chứ con bé nó cũng chẳng để cho em ngủ mà nó đưa ra hết chủ đề này đến chủ đề khác để em nói chuyện cùng nó! Từ LoL đến người yêu cũ! Ba lăng nhăng đến tận gần 4 giờ sáng nó mới để em yên giấc ngàn thu. Sáng hôm sau là sáng thứ 6 chị Quỳnh đi làm, em thì ngủ đến tận 12 giờ trưa mới dậy! Dậy thấy con bé nó đi đâu mất rồi ấy còn em có thêm cái chăn, căn bản phòng em bật điều hòa mà! Thực sự là con bé nó cũng rất tốt! Chiều chị đi làm về, vẫn như mọi khi, đối với mọi người rất thoải mái mà đối với em thì thực sự là như tảng băng ngàn năm ở Bắc Cực vậy không thèm nói, không thèm nhìn.. Bình thường thì cũng chỉ có Tâm cùng em nói chuyện thôi! Mọi chuyện cứ như vậy diễn ra cho tới 1 hôm, mọi thứ thay đổi tất cả! Chiều hôm đó là chiều thứ 7, chị đi về rủ Tâm đi sinh nhật anh Hùng với chị! Chẳng hiểu sao mà bình thường chị chẳng nói gì với em mà hôm đó chị nhờ em đưa Tâm đi cùng với chị! 7 giờ tối, mọi người chuẩn bị xong, chị vẫn vậy xinh đẹp như chưa bao giờ xinh đẹp hơn, Tâm cũng thế! Hai người có thể nó là cực kỳ đẹp! Chị thì đẹp theo 1 cách quyến rũ nhưng lại cao quý, cảm giác như không ai có thể chạm tới còn Tâm thì đẹp thanh thuần, tinh nghịch! Ba người bọn em đi taxi vì hôm nay 2 người vừa đi làm tóc, không muôn đi xe máy! Tới quán chỗ anh Hùng tổ chức sinh nhật! Đây là 1 cái quán ăn bình thường thôi cũng chẳng có gì là sang trọng cả! Lên tầng 2, tới chỗ bàn anh Hùng đã đặt trước, ở đó có 2 anh nữa cũng trạc tuổi anh Hùng! Thấy chị Quỳnh, anh Hùng đi ra ôm eo chị! Em để ý thì chị hơi có vẻ không tự nhiên nhưng cũng để mặc cho anh ấy ôm! Anh Hùng giới thiệu! AH: 2 cậu, đây là bạn gái của tớ, thế nào được không? 2 người kia cũng chào hỏi chị Quỳnh rồi anh Hùng nói chuyện tiếp! AH: Mọi người đây là Tùng với Kiên bạn từ bé của anh! À quên còn 2 em này là L với Tâm, Tâm là em họ Quỳnh còn L là bạn trai của Tâm! Hôm nay sinh nhật mình chỉ mời mấy người thân nhất với mình thôi! Còn bạn bè xã hội thì hôm khác! Thế nên mọi người cứ tự nhiên nhé! Mọi người gọi thức ăn lên! Sau đó gọi rượu, là rượu voka men! AH: Hôm nay không say không về nhá, mà say cũng không về luôn! Haha! Thức ăn mang lên, mọi người theo phong tục tập quán đó là đồng khởi 3 chén đầu! Thực sự uống rượu ấy em thấy khó vào nhất là 3 cái chén này! Rượu vào nóng hết cả cổ! Trong khi uống 3 chén đấy anh Tùng có hỏi qua "lai lịch" của chị Quỳnh! Sau đó có chốt một câu đó là! "Xinh như em mà thằng cù lần này nó với được! May là anh có vợ rồi không cũng đánh chủ cướp hoa haha". Mọi người ăn uống nói chuyện rất là vui vẻ! Cũng lâu lâu rồi em không uống rượu, hôm nay cũng muốn uống, kệ mọi thứ tới đâu thì tới! Kể ra thì 2 ông bạn của anh Hùng cũng là người khá, em có để ý qua ánh mắt 2 ông ấy nhìn chị Quỳnh với Tâm, kể cả trước lúc uống rượu cũng như chưa uống rượu! Anh mắt không hề có 1 tia gọi là ham muốn.. Tóm lại khó nói lắm! Mọi người ăn uống trêu đùa nhau rất là vui vẻ! Mặc dù có nhìn thấy chị Quỳnh và anh Hùng khá thân thiết cơ mà thôi biết làm sao được, cũng chẳng có quyền gì, chị dù sao cũng thừa nhận là bạn gái anh Hùng rồi thì mình xen vào trong lúc nà chỉ tổ xấu mặt cả hai thôi! Em uống với từng người 1 trong bàn ăn mấy vòng liền thực sự là hôm đó mọi người nói chuyện rất thoải mái hay là do cảm giác của em thì không biết nữa, nhưng uống rất là vào, em uống với tất cả mọi người, bao nhiêu lần cũng chẳng nhớ nữa, kể cả chị, chị mời em rồi em mời chị cũng phải 4, 5 lần em còn nhớ có lần chị mời em rồi nhìn em, ánh mắt có vẻ có hàm ý gì đó rồi nói! " CQ: L phải yêu Tâm của chị thật lòng đấy nhé! Em chẳng biết nói gì cả, quá là đắng, rượu cũng chẳng thể nào đắng bằng 1/100000 câu nói đó của chị với em! Người mình yêu nói với mình phải yêu người khác thật lòng! Mặc dù nó không phải thật đi nữa thì nó vẫn đắng! E:. Vâng, em sẽ cố! Cứ như vậy, như vậy! Bọn em uống khá nhiều, 10 chai voka men to! Lúc đó, mọi người thực sự là mơ màng hết rồi! Em lúc đó cũng khá là tê cơ mà chưa đến nỗi gần như xỉn như mấy lão kia, 4 năm đại học ít ra giúp ích được mình lúc này! Chị và Tâm hôm nay cũng uống khá khá cơ mà không nhiều bằng 3 thằng con trai nên có thể là vẫn chưa đến mức gục! Em quay sang thì thấy chị nhìn về phía em và Tâm không chớp mắt! 1 lúc sau chị mới quay đi gọi tính tiền rồi về! Thực sự là lúc đấy em mệt lắm ấy cơ mà vẫn phải dìu 2 lão của nợ ra Taxi, anh Hùng thì chị Quỳnh dìu vào Taxi! Cũng chẳng biết 3 người sẽ đi về đâu nữa cơ mà kệ, em chẳng quan tâm! 3 người bọn em cũng vậy, lên taxi đi về! Ngồi trên xe taxi, con bé T bị em đẩy lên đằng trước còn em ngồi đằng sau cùng với chị! Lúc này thì rượu bắt đầu nó bốc lên em liều, quay sang ôm chị rồi bắt đầu hôn, chỉ đơn giản là hôn thôi không làm gì khác cả vì em biết chị là con người như thế nào chị chưa say đến mức không biết gì cả! Chị không hề phản kháng, chị cũng chủ động hôn lại em, cứ như vậy cho tới khi về nhà! Cho đến đây mọi chuyện sau đó em không thể nhớ được nữa, rượu đã ngấm hết công suất của nó! Sáng hôm sau, dậy lúc 10 giờ sáng! Em nằm ở trên giường của em! Chạy ra ngoài đánh răng rửa mặt! Xuống nhà chỉ thấy chị cùng nhà em đang xem TV, chả thấy con bé T đâu cả! Nghĩ là con bé nó chưa dậy nên kệ! Chị nhìn thấy em cũng chẳng nói gì cả! Cho tới lúc ăn cơm cũng không thấy con bé T đâu! Em hỏi thì chị bảo Tâm về HN từ sáng, con bé có việc! Em thấy lạ lạ, chẳng thấy con bé nói có việc gì! Mà trước nó đòi ở lại tới hết tháng 7 cơ mà! Buổi trưa, em gõ cửa phòng chị Quỳnh, chị mở cửa, khuôn mặt không còn lạnh như trước nữa! E: T có việc gì mà về gấp vậy chị? CQ: L không nhớ gì thật à? E: Nhớ gì là nhớ gì chị? CQ: Chị cũng không biết! Sáng nay T nói với chị là đêm qua L hôn con bé rồi gọi tên chị! Rồi nói ba lăng nhăng! E:. E: Hôm qua.. trên taxi là chị đúng không? CQ: Ừm! Thực sự là em không nhớ cái gì nữa sau khi xuống taxi cả! Ký ức của em kết thúc từ khi em mở cửa taxi bước xuống! E thực sự sợ sẽ làm gì có lỗi với T! E: Em có làm gì quá đáng với Tâm không? - Em hỏi chị Q! Chị nhìn em hơi cười một chút rồi nói! CQ: Hôm qua Tâm đưa em vào phòng rồi ngủ với chị! E nhẹ cả người, may là mới chỉ là 1 nụ hôn thôi! Thực sự là lo lắng! Em cứ ngồi thừ người bên cạnh chị! 1 lúc lâu thì chị quay! CQ: T nó giận L lắm thì phải sáng nay con bé bỏ đi cả quần áo vẫn vứt lại! Chị gọi điện thì nó bảo nó bay vào Nam luôn! (Sau này mấy hôm thì em biết con bé nó bay sang Hàn chơi gì gì đó) Em im lặng! Sau đêm qua em thực sự, thực sự sợ mất chị! Lúc này đây em muốn ôm chị.. Cứ như vậy em quay sang ôm chị! Chị không hề phản đối, nằm yên trong lòng em! 1 lúc chị nói với em! CQ: Có lẽ cô bé đó yêu anh nhiều hơn em ấy chứ! Em sẽ đi! E:! CQ: Em chuyển qua nhà em sửa cũng gần xong rồi, nên như vậy, có lẽ mọi thứ sẽ dễ dàng hơn cho cả hai đứa mình! Cảm ơn anh! Đó là câu nói cuối cùng của chị khi còn ở chung 1 ngồi nhà với em! Thứ 2 tuần sau đó! Chị đi, không còn ở cùng em nữa! Thực sự đó là 1 cảm giác trống trải! Chị đi không mang theo bất cứ thứ gì cả, kể cả quần áo! Cứ như vậy mà đi thôi! Sau đó vài hôm em cũng bắt đầu đi làm! Không thể đặt toàn bộ thời gian nghĩ về chị nữa! Những chuyện sau khi chị đi sẽ để nói sau! Thế này nhé! Em chỉ nói là chị không ở cùng nhà với em nữa chứ đâu có nói là mọi thứ kết thúc! Em sẽ ở bên chị đến khi không thể nữa! Các thím yên tâm em kết thúc kể chuyển qua 1 giai đoạn mới thôi! Haizzzzzzzzzz! Sát đâu mà sát! Hi vọng thế!
Chap n +1: "Bấm để đọc" Xin lỗi mọi người vì bây giờ em quá lắm việc không còn thời gian rảnh nữa mọi việc nó cứ đến nào là công việc nào là tình cảm.. chẳng có thời gian mà ngồi máy tính nữa! Chap n + 1.. Giờ em cũng chẳng nhớ rõ cái khoảng thời gian nào mà kể chi tiết cho mọi người nữa mọi! Giờ mọi người cứ coi như là đọc chuyện của em để giải trí nhé, cũng chẳng có gì để bình luận và tư vấn nữa! Em chỉ là nhớ anh em mọi người nên vẫn tiếp tục kể cho mọi người thôi. 6 giờ sáng, đang ngủ thì điện thoại kêu! Em lơ mơ nhấc máy! E: Alo ai đấy? - Thực sự là em cũng chả nhận ra là giọng ai cả căn bản là đang ngái ngủ, cũng chẳng nhìn vào màn hình điện thoại nữa! Ai đó: Em đây! Không nhớ hả? Đánh chết anh giờ! - Em vẫn nói trong trang thái lơ mơ! E: Em nào? Nhiều em lắm không biết em nào cả không nói cúp máy đây! Rụp cái đầu dây bên kia nó cup luôn các thím ạ! Thôi mặc kệ! Chả quan tâm đang buồn ngủ! Nói là ngủ chỉ vẫn chỉ lơ mơ rồi 6h45 em dậy! Xem lại cái điện thoại xem nãy ai gọi! Vãi con bé Tâm nó gọi! Nó mất tích bao lâu nay tự nhiên quay lại làm em hơi sốc, 1 phần là thấy tội lỗi chẳng biết tối hôm uống rượu đó có làm gì em nó không! (Cái câu hỏi này đến giờ em vẫn chưa biết chính xác là có hay không nữa) Lấy máy gọi lại! "Anh vẫn đến dù trời gió mưa dăng khắp lối, dù cho bão táp.. tít tít tít" Lần đầu không nghe máy, lần thứ 2 được nửa bài thì con bé nó nhấc máy! T: Ai đấy? - Giọng con bé rất chi là khó chịu! E: Ai đấy gì? Anh đây! T: Anh nào, không nói rõ là cúp máy đây! E: Anh xin lỗi mà, nãy đang ngái ngủ, tưởng ai gọi! T: Anh có nghe thấy không? E: Nghe thấy cái gì? T: Nhạc chờ điện thoại của em! E: Có, mà sao hả em? T: Thế thì thực hiện đi, đừng để em thất vọng nữa! - Tự nhiên giọng con bé nó buồn buồn! Em cũng chẳng hiểu vì sao nữa! E: Thực hiện cái gì em? T: Anh bị ngốc à? Anh có biết trời đang mưa không? Anh không đón tôi rồi để tôi đi dưới mưa thế này hả? Anh có biết tôi mệt lắm không? Tự nhiên con bé nó gào lên với em! Em chết lặng mấy s mới khôi phục tinh thần! Giờ em mới để ý là trời chỗ em đang mưa ầm ầm cùng với đó là tiếng khóc nức nở của con bé! E: Em làm sao vậy? Bị thế nào à? Đang ở đâu đấy? T: Em chẳng làm sao cả! Anh có qua đón em không? E: Rồi rồi thế đang ở đâu để anh qua đón? T: Em xuống máy bay giờ đang ở Hà Nội! E: Em vào chỗ nào trú đi, anh qua bây giờ! Chạy vội chạy vàng vớ lấy cái chìa khóa xe của bố em! Phóng như bay, hơn cơ mà gần 1 tiếng mới đến chỗ T nói! Thực sự là bình thường cũng chẳng mất đến ngần ấy thời gian đâu cơ mà khổ nỗi cái hôm đó mưa như chút nước! Mà thím nào ở HN thì biết rồi đó! HN cứ mưa là thể nào phố nó cũng như sông! Đến địa chỉ Tâm chỉ cho em! Nhìn cái cảnh nó hiện ra trước mắt mà em không biết phải nói thế nào nữa! Tâm đứng ở trên vỉa hè, nước ngập gần đến chân rồi! Tâm mặc cái áo phông vàng, quần Jean, vai đeo 1 cái 3 lô nhỏ nhỏ xinh xinh! Đầu thì vẫn đội cái mũ vàng mà hồi trước em mua cho! Nếu chỉ có vậy thì cũng chẳng có gì đặc biệt điều đặc biệt đó là cô bé ấy đứng dưới trời mưa tầm tạ, áo quần ướt như chuột lột! Con bé vẫn chơ đôi mắt buồn bã đứng nhìn dòng người đi lại! Dừng xe lại, em chạy xuống bên cạnh Tâm! E: Em làm sao đấy? Sao đứng thế này? Hâm à? Hay thích chết? Thực sự lúc đấy em ức éo thể nào mà tả được, hét với con bé! Trời thì mưa tầm tã, đứng dưới trời mưa, chả hiểu để làm gì! Không biết chui vào chỗ nào đấy tranh mưa à? Trái ngước với hành động của em đó là con bé nó từ từ quay ra nhìn nhoẻn miệng cười rồi nói với em rất nhẹ nhàng? T: Ơ anh đến đón em thật à? Em tưởng anh không đến nữa! E: Lằng nhằng cái gì, lên xe đi, đứng thêm 1 lúc nữa chết ra đấy anh không chịu được tội! Con bé nó ngoan ngoãn chạy ra mở cửa xe ngồi lên ghế phụ! Em lên xe, quay sang thấy con bé nó mặt mày ướt sũng, khởi động xe chạy 1 đoạn em hỏi con bé! E: Thế giờ đi đâu? Mà sao lại ra HN làm gì? Sao lại đứng dưới trời mưa thế? Con bé nó rất ngây thơ vô tội trả lời em! T: Em ra đây có việc, nãy định qua nhà bác nhưng gọi điện thì bác không có nhà! Anh thích đưa em đi đâu thì đi! Em làm gì có đồng nào mà vào đâu trú mưa? Nãy lên xe bus xin mãi mới được đi nhờ! Con bé vừa nói vừa cười như nắng! Vãi, chả thấy ai như con bé này khó hiểu vãi, nãy gọi điện thì khóc lóc mà giờ thì lại tươi như hoa! Mà chả hiểu ngốc thật hay ngốc giả? Cần gì tiền để mà trú mưa, vào đại chỗ nào có mái che chẳng được! Em vừa ức vừa buồn cười! E: Đưa đi đâu cũng được hả? Vào nhà nghỉ nhé! - Tính troll con bé! T: Anh dám, em méc chị Quỳnh! E: Anh đùa thế thôi chứ anh thèm vào! T: Ơ sao anh lại không thèm? Thế em không đẹp à? Con bé nó ưỡn ngực ra trước mặt em, áo con bé nó ướt sũng các thím biết rồi đó cảnh tượng phụt máu mũi nó hiện ra trước mặt em! Đúng là con gái như thời tiết! E: Còn quần áo không thay đi, mặc vậy ốm chết đấy! Con bé nó lục cái balo rồi kêu với em! T: Ướt hết rồi anh ạ! E: Cô đứng mưa mấy tiếng đồng hồ không ướt mới lạ đấy! Haizzzzzzzz đúng là rách việc, tiền thì Tâm không có, em chạy vội cũng chả mang thế là đành cởi cái áo sơ mi em đang mặc cho con bé! Cho con bé nó ra ghế sau thay áo! Còn quần thì chịu, hết cách! E: Anh đưa em về nhà chị Quỳnh nhé! T: Vâng, sao cũng được anh ạ! Ngồi trên xe 1 lúc không nói gì, mưa thì vẫn tầm tã! Bỗng nhiên Tâm nói với em! T: Anh biết mai là ngày gì không? E: Ngày gì? - Em nói theo bản năng, mắt thì vẫn tìm cách đi qua cái đoạn ngập đằng trước! T: Anh ngốc quá! Mai sinh nhật anh chứ ngày gì? E: À ừ mai sinh nhật anh! Căn bản là sinh nhật em mọi năm thì cũng chả có gì đặc biệt, mấy thằng rủ nhau làm bữa rượu là xong! Mà năm nay ở nhà nên cũng chả để ý đến nữa! Mà nhà em trước giờ cũng chẳng tổ chức sinh nhật bao giờ cả! T: Ơ anh còn gì muốn nói nữa không? E: Còn gì là còn gì? Mà sao em biết sinh nhật anh? T: Thất vọng về anh quá! Chị Quỳnh bảo với em! E: Thất vọng gì? T: Mai là ngày sinh nhật em đấy, em sinh cùng ngày với anh! E:. Rồi sao nữa? T: Haizzz chuẩn bị quà cho em chứ sao! E:. để nghĩ đã! Không nói thì thôi, nói mới nhớ, mai sinh nhật em không biết có nên rủ chị đi đâu đó không? Lan man suy nghĩ, đến nhà chị Quỳnh lúc nào không biết nữa! Ấn chuông cửa, chị từ trong nhà đi ra, chị vẫn vậy, vẫn đẹp 1 cách kỳ lại với bộ quần áo ở nhà! Đang mải nhìn chị thì 1 người nữa đi ra theo chị! Phúc, lâu lắm rồi mới nhìn thấy nó, cơ mà nhìn thấy nó là máu em nó lại sôi lên! Có lẽ thấy sự thay đổi trên khuôn mặt của em! Chị Nói với thằng Phúc! CQ: Anh vào nhà trước đi, có gì tí nữa nói chuyện tiếp! Từ sáng đến giờ toàn gặp chuyện ức chế làm em ếch thể nào mà tươi tỉnh được! Con bé thì ở của ra chạy đến cạnh chị nói gì đó! 1 Lúc sau chị quay ra nói với em! CQ: Mai sinh nhật L với T, L qua đây đón chị với T đi ăn nhé! - Chị nói kèm theo 1 nụ cười rất tưới! Vẫn còn ức chế trong lòng em hỏi chị! E: Chị còn gì muốn nói với em nữa không? - Chị nhìn thẳng vào mắt em cười rồi nói nhỏ! CQ: Em đã nói em yêu anh rồi mà! E:. Biết nói gì nữa nhỉ? Thực sự là em rất hạnh phúc! Chị nói xong cười với em rồi nói tiếp! CQ: Giờ nhà đang có khách không tiện vào hẹn L tối mai 7 giờ nhé! T: Anh nhớ mua quà cho em đó! - Con bé Tâm nó nói vọng vào với em! * * * Ngày hôm sau, chạy xuống HN chuẩn bị quà cho con bé mất cả buổi sáng, cuối cùng đi mua cho nó được cái đồng hồ mà con bé nó kêu nó thích từ lần trước! 7 giờ bấm chuông của nhà chị! 1 mình Tâm từ trong nhà chạy ra mờ cửa cho em! E: Chị Quỳnh đâu? T: Anh ơi, chị Quỳnh bảo em xin lỗi anh, chiều nay lão Phúc gọi điện cho chị xong chị xuống Hà Nội luôn rồi! Chị bảo em xin lỗi anh chị có việc gấp không thể không đi được! Việc liên quan đến cái ông mà lần trước chị kể cho anh đó! Chị bảo em đưa quà cho anh, hôm khác đi ăn sau! Lúc đó em thất vọng cực kì luôn! Chẳng biết dùng từ gì để miêu tả nữa! Nếu là cái việc liên quan đến người đó thì em chịu, chẳng biết làm sao để giúp chị cả! Lúc đó chỉ thất vọng thì thất vọng nhưng càng thương chị hơn! T: Anh ăn cơm ở nhà không em nấu cho hay là ra quán ăn? Em đứng lặng 1 lúc rồi nói! E: Nhà có đồ ăn không anh em mình uống rượu, mừng sinh nhật 2 đứa mình! Cố nở 1 nụ cười với con bé!.. Tới đây thôi nhé các thím, hẹn các thím 1 ngày gần nhất! Lần sau sẽ có rất nhiều chuyện về chị!
Chap n + 2: "Bấm để đọc" Hôm nay được nghỉ, trời lại mưa thôi ngồi type linh tinh vậy! Tiếp cái đoạn hôm sinh nhật em nhé các bác! Chị Quỳnh đi mất làm em thấy buốn, biết là mọi việc chẳng thể nào khác được nhưng vẫn thấy hụt hẫng! Nếu chị bảo chị bỏ cái việc kia để ở lại sinh nhật với em có lẽ em cũng không cho ấy chứ! Em chẳng biết em trong trái tim chị quan trọng thế nào cơ mà chắc chắn không thể bằng được so với hạnh phúc của chị! T: Anh ơi! Anh ngồi xem TV 1 chút nhé, để em đi chuẩn bị! Dù có chuyện gì đi nữa thì hôm nay cũng là sinh nhật anh em mình anh nhỉ! - Giọng con bé thực sự rất là nhẹ nhàng, quan tâm, em biết con bé nó muốn an ủi em! E: Ừ nhanh lên tí nhé! Anh có sao đâu! - Cố cười với con bé 1 cái! T: Anh em mình uống rượu hay uống bia hử anh? Em ngồi mắt nhìn vào TV cũng chẳng muốn uống gì nên là bảo con bé! E: Gì cũng được, tùy em! Mà không biết tối nay chị Quỳnh có về không nhỉ bé? T: Em không biết, chị ý lúc đi không nói gì! À quà của em với chị Quỳnh ở bên cạnh TV ấy, anh lấy ra đi! Ngồi ngoan để em đi chuẩn bị nhé! Em ngồi xem TV cũng chả có tâm trạng đâu mà bóc quà nữa (thực ra là quên mất) nửa tiếng sau con bé nó lôi đâu ra 3 chai rượu tím ngắt đựng trong 3 cái vỏ voka men to, em nhìn mà phát hoảng! Con bé nó định đầu độc em hay sao mà lôi ra nhiều rượu thế! E: Tâm! Em định giết anh hả? Có mỗi 2 người sao mang lắm rượu ra thế? Mà rượu gì tím tím đẹp thế? T: Hì hì anh uống bao nhiêu thì uống ai bắt anh uống hết mà anh lo! À em cũng chả biết rượu gì! Thấy trong tủ nhà chị Quỳnh thì lôi ra thôi! Anh hỏi nhiều làm gì! Mà anh chưa bóc quà à? Để em lấy ra cho anh bóc! Con bé nó vừa nói vừa chạy ra lôi 2 cái hộp quà vào cho em! Rồi hớn hở! T: Bóc đi anh! Em trước hay chị Quỳnh trước? - Con bé nó nhìn em bằng 1 con mắt rất là mờ ám! E: Ai chẳng được thôi em trước nhé! Quà T tặng cho em được gói trong 1 cái hộp khá to màu hồng! Đúng là con gái, cái gì cũng màu hồng! Hì hụi ngồi tỉ mẩn bóc lớp giấy bọc ra, thực ra muốn giật phát rách luôn cho nhanh nhưng mà con bé nó không chịu bắt em ngồi bóc từng tí 1 không được rách giấy! Lôi ra các bác ạ! 2 cái hộp IP 5S, đầu tiên em tưởng là trong 2 cá hộp đấy có quà khác cơ mà nhìn lại thấy vẫn nilon dán kín! E:. E: Ơ lắm tiền nhể! Tặng anh hẳn 2 cái điện thoại mới! T: Xì còn lâu nhé, anh thích cái màu vàng hay bạc! E: Anh không lấy cái nào được không? Thực ra em cũng chả muốn đổi đt không phải tại em không có tiền mà là dùng mãi nó quen rồi chẳng muốn đổi nữa! T: Đấm cho anh trận giờ, quà của em mà dám không nhận à? Nói nhanh không em dỗi giờ! Thôi đành vậy! E: Cái bạc vậy! Mà sao em mua tận 2 cái? T: Ừ thế em dùng cái vàng, cái đt em hôm qua hỏng rồi, sáng rảnh đi mua luôn cho anh, nhìn anh dùng cái đt vỡ màn hình chán quá! E: Ừ, dù sao cũng cảm ơn em! Sau màn bóc quà của chị Quỳnh và Tâm nhận quà của em thì bọn em bắt đầu uống! Quà chị Quỳnh tặng em thì em xin phép giữ bí mật! T: Em ở miền bắc thấy có luật đồng khởi 3 chén đúng không anh em mình cứ theo luật đồng khởi 3 chén rồi mời riêng nhé! Hi hi! Con bé chả biết nó kiếm đâu 2 cái chén to như 2 cái cốc hoa hồng ngày xưa rồi rót đầy! Thôi em xác cm nó định rồi! Chén đầu tiên vào rượu nặng cực các bác ạ! Em chưa uống cái rượu nào nó nặng thế! Cháy hết cả cổ cơ mà kệ, con bé nó uống được thì em cũng chả sợ! Bọn em uống hết 3 chén đầu thì chai rượu nó còn 2/3 các bác tưởng tượng ra cái chén con bé nó mang ra uống rượu rồi đấy! 3 chén đầu em hơi lâng lâng rồi, nhìn sang thấy mặt con bé nó vẫn tỉnh khô gắp thức ăn cho em! Bọn em ngồi vừa ăn vừa uống vừa nói chuyện tới lúc xong 2 chai rượu lúc nào cũng chẳng biết! Giờ thì cả em cả con bé cũng tê tê rồi! Con bé nó mới bắt đầu rủ em chơi cái trò mà ai cũng biết là gì đấy.. Các thím đầu óc đen tối vl! Thể nào cũng có cơ số thím nghĩ ra cái trò gọi là "xếp hình". Con bé nó rủ em chơi trò nói thật luật thì đơn giản thôi, quay cái chai hết, vào ai người đó phải trả lời thật câu hỏi của người kia, nếu không trả lời được thì 3 chén! Mà các thím biết rồi đó, cái tầm mà tê tê rồi thì 3 chén chả khác éo gì chết! Lần đầu tiên em được hỏi! E: Em yêu mấy người rồi, hiện tại người yêu em đang ở đâu? - Mắt con bé nó lơ ma lơ mơ T: Mấy người rồi nhỉ? Chả biết nữa! Còn cái câu hiện tại người yêu em đang ở đâu thì em chấp nhận chịu phạt ha ha! Sợ gì! Thế là con bé nó làm phát 3 chén rượu đầy trong ánh mắt kinh ngạc của em! Lần thứ 2 quay chai vẫn là con bé bị trả lời Mọi người ạ, nói thật là lúc tê tê vào rồi thì éo còn kiểm soát được cái éo gì nữa, em hỏi 1 cái câu rồi sau này vẫn hối hận! Chuyện là thấy con bé mặt đỏ bừng, môi cũng đỏ bừng đã thế lại có giọt rượu tím dính ở môi nhìn trông hấp dẫn lắm, ma xui quỷ khiến thế nào em lạ nhìn chằm chằm vào môi con bé rồi hỏi: E: Em đã hôn ai bao giờ chưa? Anh thử hôn em được không? Thề chứ cái lúc nói xong ngay lúc đó em cũng chả thấy gì cơ mà con bé nó nheo nheo mắt nhìn em 1 lúc sau đó nó uống 3 chén rượu, cười cười rồi chạy lại gần em, em thì vẫn ngồi đơ ra đó! Đắng, mềm, ngọt, nóng.. đấy là hương vị mà lúc đó em cảm nhận được từ nụ hôn của con bé!.. Lần thứ 3 thì là em phải trả lời nhưng trước khi trả lời con bé nó mặt đỏ bừng rất là mê người, nó dặn em! T: Anh phải trả lời, không được uống rượu không em méc chị Quỳnh anh lợi dụng lúc em say để hôn em! Hi hi! - Con bé nó nhìn vào mắt em rồi hỏi! T: Anh, anh yêu chị Quỳnh đúng không? Thế anh có yêu em không? Lúc đó em không biết trả lời con bé ra sao cả! Đúng có thể nói là em yêu chị nhưng tới lúc Tâm hỏi em câu đó em mới nhận ra là em chẳng hề bài xích 1 chút nào khi con bé nó đi vào cuộc sống của em! Lúc đó chợt lo lắng, lo lắng xem tình cảm của mình rốt cuộc nó là gì? Em lúc đó em cũng nhớ lại những hành động cũng như cảm xúc của em với Tâm nó có vượt quá giới hạn hai người bạn bình thường không? Em cứ ngồi im như vậy 1 lúc sau thì T nói với em! T: Thôi anh không cần trả lời em đâu! Em biết câu trả lời rồi, anh không hề từ chối! Cứ để đó! Con bé nó nhìn em với con mắt rất là xảo quyệt! Lúc đó em éo hiểu mô tê gì luôn cơ mà sau này em mới hiểu câu nói đó nó có ý nghĩa như thế nào! Tiếp sau đó bọn em chả chơi cái trò nói thật đó nữa mà ngồi nói chuyện, uống rượu tiếp thôi, khác là con bé nó ngồi dựa vào em! Có lúc em mới chợt nhớ rồi hỏi con bé! E: Tâm, có nhớ cái hôm trước khi em đi không? Anh hôm đấy có làm gì em không? Con bé nó nhéo tai em 1 cái rồi nói giọng rất chi là trêu ngươi! T: À anh đừng hòng lừa em, em không nói đâu, muốn biết thì tự đi mà tìm hiểu! E:. 1 lúc sau nghe thấy tiếng cửa mở, Chị về.. Thực ra là em định type nốt cái đêm đó cơ mà xếp gọi đi có việc! Các thím thông cảm nhé!