"Nếu mày không ăn mặc như một con ph* thì ông ấy cũng không thèm động vào người mày đâu." Thực ra cũng 4 năm rồi nhưng sát thương của câu này với tôi vẫn mạnh như lần đầu nghe thấy vậy.
Chúng ta dành hết những năm tháng thanh xuân của mình để nắn nót cho nhau hoàn hảo, cuối cùng lại dành sự hoàn hảo ấy cho người khác.
Em có thể không để tâm một, hai lần sự vô tâm của anh, thậm chí em có tha thứ cho vài lần anh tổn thương em, nhưng không có nghĩa là em phải dành cả đời mình để bỏ qua cho anh. Cho đến khi em ôm đủ tổn thương, đủ thất vọng về anh mà rời đi. Trên đời thứ gì cũng có giới hạn, sự bao dung và nhẫn nhịn của em cũng như vậy.