Đất có giết rắn? Nhớ lúc bé, Phước tức Phước Rắn có cái dáng loắt choắt bé tí chắc thiếu tháng yếu đuối lắm. Má hắn cúng bái suốt, đến lúc bán khoán hắn mới sống sót. Thấy Phước có cái mắt tí hí giống mắt rắn, dáng bước giống rắn uốn khúc, mấy bác biết chút tướng số nói hắn có tướng rắn, tướng đó gớm lắm, rất láu cá, "khó nuốt" lắm đấy. Với cái "quái tướng" đó chú bé Phước mới có cái ních (nick) Phước Rắn. Hết lớp chín, Phước Rắn đốt hết sách, trốn bố đến khắp các quán xá bán vé số. Hắn bán khéo lắm, cứ đến mấy chú uống "khướt" tới mức "sắp chết" bán, bán nhoắng cái hết mấy sấp lớn. Hắn láu cá đến mức có lúc bát nháo hắn bán ráo vé số.. hết đát. Bán vé số mấy tháng, có tí vốn, Phước Rắn xuống Bến Lức sống với chú Sáu- chú út kế bố hắn. Chú Sáu có gánh xiếc khá lớn, Phước Rắn tính bám lấy gánh xiếc kiếm sống. Vốn tính láu cá với khéo léo, Phước Rắn đến với xiếc rất chóng vánh. Mấy cái thứ uốn éo, biến biến hóa hóa, với nháy mắt hắn bắt trước trúng phóc, rất khéo! Cứ thế, mới có mấy tháng, Phước Rắn đứng kép chính cái gánh xiếc. Chính cái gánh xiếc đó giúp Phước Rắn có cớ đến với giới chứng khoán. Lúc mới có chứng khoán, rất ít khách chú ý đến chứng khoán chứng khiếc. Có chú Giám đốc - sếp chứng khoán lớn, muốn khách hứng thú, cứ sáng cuối tháng chú ấy mướn gánh xiếc Phước Rắn đến "khuấy" mấy tiếng. Chú Giám đốc đó có vốn kiến thức chứng khoán rất tốt, chú ấy đánh giá chứng khoán có nét giống với gánh xiếc, có chút giống giống với vé số. Thấy Phước Rắn có cái tướng quái quái, biết xiếc với biết vé số, sếp đó nói Phước Rắn có hết các tốt chất tốt, rất có khiếu với chứng khoán. Thấy chú giám đốc nói thế Phước Rắn mới thấy có hứng thú với chứng khoán, chứ trước đó chứng khoán đối với hắn quá mới. Hắn quyết đến góp sức với chú Giám đốc đó bán chứng khoán. Phước Rắn đến với chứng khoán rất háo hức. Lúc mới đến, khách khứa rất ít, chứng khoán ế lắm, giá giếc cứ bát nháo hết. Thấy thế hắn dốc hết vốn đánh lướt sóng, cứ lúc giá xuống thấp sát đáy hắn vét tất, lúc giá nhích hắn bán tốc bán tháo. Có lúc đoán giá xuống dốc hắn biết cách bán khống kiếm tí.. "chấm mút". Với các cách đó hắn kiếm số vốn khá khá. Mấy quý kế tiếp đó, chứng khoán đến lúc "ấm ấm", khách khứa kéo vốn đến với chứng khoán rất khí thế. Với kiến thức tích góp suốt mấy tháng, hắn cố gắng hết sức giúp các đối tác mới "lớ ngớ" với chứng khoán. Hắn góp ý với khách hết các mánh lới: Cách khống chế giá, cách lướt sóng, cách thế chấp rút vốn, cách báo cáo láo với các bút toán biến hóa rất rối rắm.. Hắn giúp khách tính toán cách "đánh úp". Tiếng nói hắn lúc đó có giá lắm, hắn nói bán khách mới dám bán. Hắn "phán" bách phát bách trúng, khách cứ oánh trúng tiếp nối tiếp, khoái hắn lắm. Cái tất yếu, khách trúng miếng lớn hắn tất có.. miếng bé. Nói trắng phớ, kiến thức hắn rất chắp vá, có cái hắn quá tốt số, hắn chớp đúng lúc chứng khoán "nóng sốt", giá cứ phất suốt, cóc thấy xuống, với cái "thế" đó, đứa kiến thức tốt giống đứa kiến thức dốt, oánh thắng tuốt. Chứng khoán giúp hắn bán "nước miếng" kiếm số vốn lớn. Bốn quý kế tiếp, đến lúc chứng khoán "đứng", giá cứ rớt suốt. Thấy chứng khoán đến lúc khó kiếm, hắn tính kế oánh đất. Hắn đoán giá đất chắc chắn sắp tới sốt ác, hắn thoái hết vốn chứng khoán, bán hết trái phiếu lấy vốn.. ném xuống đất. Có mấy miếng đất lớn, máu quá, hắn thế chấp hết lấy vốn ném xuống đất tiếp. Hắn tính kế "Lý bát cước" : Có vốn hắn sắm đất, lấy đất mới sắm thế chấp lấy vốn sắm đất tiếp, lấy đất đó thế chấp tiếp.. Cứ thế cứ thế, đất hắn bát ngát, xúi cái hắn "dính" đúng lúc đất.. xuống, đất cứ rớt giá suốt. Mới có mấy cái tết (chắc 4 cái) giá đất xuống khiến Phước Rắn sắp mất hết vốn. Hắn chán ngấy báo chí cứ nhắc suốt đến các gói kích thích giúp cứu cánh giới "đất cát", thấy các bác "có chức sắc" nói ác lắm, phán cứ giống thánh sống: Sắp có máu (ý nói đến vốn đấy) ! Uốt cái các sếp cứ nói lấy oách, chứ "máu" có khối đấy, đất ế cứ ế, khối đứa sắp "chết"! Hắn nói dóc: Rắn sống dưới đất, hắn có tướng Rắn chắc chắn rất thích ứng với đất, số hắn khó "chết" lắm.. * * * Đứng khấn vái trước miếng đất lớn, hắn ước đến tết sắp tới sớm có chính sách "kích thích" giúp đất cát "ấm cúng" giống lúc trước. Bài văn toàn dấu sắc: Bé Tuyết đón tết Chút nắng sáng chiếu xuống xóm vắng. Múa hát với mấy đứa bé cuối xóm. Thoáng thấy bác Tú kéo chiếc thúng chứa cúc thắm. Bố rất thích cúc ấy. Bé Tuyết liếc mắt trước nhánh cúc, níu áo bác nói lớn: "Cháu muốn có cúc lắm. Bác giúp cháu với". Bác Tú thấy mến, "Bác biếu bố cháu đóa cúc đón Tết nhé!" - Nó hứng lấy, thấy khoái chí lắm. Phía cuối góc bếp, lác đát mấy đóa sứ trắng. Bước đến, Tuyết ngắt chiếc lá sứ úa quét quét dưới đất. Xới chút đất, Bé lấy đóa cúc cắm xuống. Ngấm nghía dưới nắng sớm. Thoáng chút, Bé nhớ đến bố. Giá rét thế, bố có khoác chiếc áo ấm Má mới sắm tháng trước? Cuối xuống đất, nó viết "Nhớ Bố lắm". Tiếng lách cách phía trước, nó ngoái mắt. Dáng bố thấp thoáng trước cánh liếp. Tuyết hét lớn "B.. ố..". Nước lấp lánh khóe mắt. Nó thấy ấm áp, Tết có bố chắc ấm cúng. Tết trước vắng bố. Má với nó nhớ lắm. Cái thú viết lách, thích khám phá bắt bố nó "biến hóa" khắp đất nước. Bố bước tới lấy cái túi xách. Chiếc váy trắng lấp lánh, bố sắm lúc đến phố Huế. Quấn lấy trước kiếng, Tuyết ngắm miết. Phía trước, chút ánh sáng cuốn với gió biến mất dưới lớp nước lóng lánh. Ánh đóm lấp ló dưới tán lá, nó nhớ bé Út rất thích bắt đóm lúc tối. Lúc trước, đón tết náo nức biết mấy. Nhớ lúc bé tí, nó nắm áo Má bắt xuống cuối phố ngắm pháo sáng chói với tiếng tí tách. Thích biết mấy! Phút chốc, Tiếng pháo biến mất lúc đó.. Sáng. Gió ghé "hú" Tuyết thức sớm. Bé muốn "nướng" chút xíu. Tiếng Má dưới bếp, nó bức bối "Mới sáng sớm. Tiếc quá, pháo sắp cháy hết. Tuyết muốn chứng kiến tiếng pháo cuối lóe sáng chút ấm áp". Đón tết.. Tuyết quét lớp cát bám dưới ghế, nó quét đến hết Mái ngói, các cánh liếp.. Bố sắp dắt nó xuống phố sắm áo mới, dép mới với nón tốt. Bé lính quýnh với chiếc dép rách nát. Bố híp mắt, liếc nó. Tiếng Má trước phố, nói với thím Tám gái "Tết đến mấy thím nấu bánh tét chứ?" Chắc có "- Tiếng thím Tám thánh thoát. Tuyết đứng ngắm chút ánh sáng ấm áp lướt xuống xóm vắng. Tết sắp đến! Chuyện vui toàn dấu sắc: Chín Bốn ngón bái Chúa Rắn Sáng giáp Tết, gió rét buốt thấu óc, Chính Bốn Ngón khoác cái áo gió mới cóng, lấy chiếc ét hắt (SH) phóng xuống xóm dưới sắm mấy thứ cúng Chúa Rắn. Vốn" dính "báo ứng, Chính Bốn Ngón rất chú ý đến cúng bái, cứ cuối tháng hắn sắm các thứ đến Miếu Chúa Rắn cúng, tháng cuối (tháng giáp tết) cúng lớn nhất. Lúc bé, Chính Bốn Ngón có tiếng láu cá, phá phách khắp lối xóm, tán gái rất khéo. Chú bé Chính có khiếu bắt rắn, hắn giúp bố bắt Rắn bán kiếm sống. Lúc phát, có tối hắn bắt đến mấy ký rắn, bán kiếm khá khá. Đến cuối lớp tám, đúng cái tối cuối tháng tối mít, hắn đốt đuốc bắt rắn, xúi cái gió lớn tắt đuốc, có chú rắn lớn sáp tới đớp trúng ngón cái. Cấp cứu mấy tháng hắn mới thoát chết, hắn mất đứt cái ngón cái. Thế hắn mới có cái ních (nick) Chính Bốn Ngón. Lúc rắn cắn, hắn ngất mấy tiếng, hắn mớ thấy Chúa Rắn đến cấm hắn bắt rắn tiếp. Chúa rắn nói nếu hắn biết sám hối, cúng bái tốt, biết sống có đức, Chúa Rắn sẽ giúp hắn sống khấm khá. Thoát chết, Chính Bốn Ngón thấy chán ngấy cái kiếp bắt rắn. Hắn nói bố giúp cất cái Miếu, cứ thế sớm tối cúng bái Chúa Rắn. Cúng bái suốt mấy tháng, đến cái tối Chúa Rắn đến ứng, lối xóm mới chú ý đến hắn. Tối đó, hắn thắp nến cúng giống các tối khác, có chú Rắn chúa rất lớn đến trước Miếu cúi cúi giống tế bái. Bố hắn ới chú bác đến chứng kiến. Thấy thế, mấy bác há hốc, khiếp vía. Chính Bốn Ngón lớn tiếng: Chúa Rắn đến ứng giá đó, các bác chớ có khiếp, sắp tới Xóm Miếu chắc chắn có phước lớn. Sáng kế đó, bố hắn báo khắp xóm, nói hắn mới trúng vé số, kiếm mớ. Bố hắn nói hắn đoán số trúng phóc, lối xóm thấy thế lác mắt, đoán chắc cú hắn có Thánh giúp. (Lúc sắp chết bố hắn mới thú hết với má hắn cái kế sách láu cá: Tối đó, bố hắn lấy cước thắt chú rắn chết, lúc chú bác đến, bố hắn núp dưới cái hố kéo rắn tới trước miếu. Hắn bốc phét trúng vé số chứ có trúng khối đấy) Mấy thím có tính bóng thích bói toán kéo đến nói Chính bói giúp. Với khách sống kế đó, hắn vốn biết hết, phán cứ vách vách, bách phát bách trúng. Với khách xóm khác, hắn cấu kết móc nối với mấy chú xóm đó nắm bắt, có thế hắn mới bói đúng, khách bói khoái lắm. Cứ thế, cái mánh khóe láu cá giúp hắn có tiếng, khách khứa tứ phía kéo đến Miếu Chúa Rắn cúng bái với bói toán. Hắn kiếm chác tốt, phất ác, phất giống mái lá trước.. lốc xoáy. Hắn bói lắm thứ lắm, đám cưới, giá đất, vé số, bóng đá đến chứng khoán.. hắn bói tất. Đến cái lúc giá đất khắp đất nước nóng rát, đất xóm Miếu có giá khá khá. Mấy bác mới bán đất có tí vốn thích đú tí chứng khoán chứng khiếc. Chính Bốn Ngón vốn có chút kiến thức chứng khoán, hắn tính kế bắt.. cá lớn. Hắn kết nối với mấy đối tác góp vốn tính toán cách khống chế giá chứng khoán. Khách đến bói chứng khoán, hắn nói chứng khoán Miếu Chúa Rắn sắp có giá, các bác có vốn cứ oánh.. nhất chết. Muốn thuốc khách, trước hết, hắn kích giá trái phiếu Miếu Chúa Rắn tí chút. Có mấy bác thắng tí sướng lắm, í ới kháo khắp xóm, xóm kế kháo xóm kế tiếp, cứ thế bác kéo cháu, cháu kéo chú bán đất bán cát góp vốn oánh chứng khoán Miếu Rắn Chúa." Trúng mánh "các bác cất mớ giấy" chứng ", tiếp đó giá cứ thế xuống dốc, ngóng suốt.. ếch thấy giá nó" ngóc ", chán quá lấy nhóm bếp hết mớ. Đến lúc kết, các bác máu chứng khoán" nếm trái đắng ": Mất trắng đất cát, mất hết vốn liếng. Với kế sách thất đức, Chính Bốn Ngón với nhóm" có ích "trúng mánh lớn. Có vốn lớn hắn muốn" oánh "đất. Hắn đoán giá đất chắc chắn sắp tới sốt ác. Hắn lấy hết vốn liếng mới" cướp"ném.. xuống đất. Máu quá, hắn thế chấp ráo Miếu Rắn Chúa lấy vốn.. oánh tiếp. Hắn tính khó sánh với.. Chúa Rắn tính. Hắn sống láu cá thế Chúa Rắn chắc khó giúp hắn tiếp, chính thế đất cát cứ rớt giá suốt. Mới có mấy cái tết (chắc bốn cái) hắn sắp mất hết vốn. Ác báo ác, hắn biết thế! Hắn nhớ đến mấy thứ Chúa Rắn nhắc hắn lúc bé.. Đến lúc, hắn muốn sống có đức. Đoạn văn toàn dấu sắc: Nhớ đến tết trước, Thái Tuấn thấy mấy đứa lít nhít kéo đến phía nó, thấy hứng thú muốn đá bóng với chúng. Thấy bóng tới, mấy đứa đó éo đá, cố ý nhắm trúng đít Thái Tuấn đá mấy phát. Thái Tuấn thấy muốn tát chết hết mấy đứa lít nhít quá láo lếu. Mấy đứa lít nhít thấy khó có lối thoát, khóc thút thít, biếu Thái Tuấn mấy cái bánh pháo tép. Đến tết tiếp đó, Thái Tuấn thấy các chú các bác đón tết khác với các tết trước. Lắm đứa muốn đốt pháo, thấy khó thế- biết các bác các chú cấm mấy đứa đốt pháo. Đến sát tết, thấy có lắm cái gió có lắm cái rét, thiếu vắng cái nắng.. Mấy đứa đến chúc tết thấy đói đói chén muốn hết mấy cái bánh tét lớn, chén đến mấy cái rá bánh mới rán xuống, chén tiếp mấy gắp cá chép nướng cháy khét. Muốn tránh rét, mấy đứa cứ bám sát lấy cái bếp khoác lác với tán phét. Hết đứa lớn đến đứa bé cứ nói đến mấy món trứng tráng, món sốt cá, món nhúng, món nướng.. khiến Thái Tuấn thấy muốn chén tiếp quá.. Cái bếp cứ tắt ngóm với có lắm khói thế, mấy đứa bé bé rút hết. Tối đến, mấy đứa lớn hám gái thấy láo nháo có tiếng hát phía cuối xóm. Ngó đến phía đó thấy có ánh đuốc cháy sáng, thấy có ánh nến ánh đóm. Mấy đứa rón rén tiến đến thám thính, thấy mấy thím xúm xít ngắm nghía mấy cái áo mới sắm trước tết. Các thím môde quá, hot quá! Tóc các thím uốn xoắt tít, mắt các thím chớp chớp, ướt ướt. Có thím má lúm lúm, ngó cứ thấy ghét thế? Có thím xúng xính áo khoác mới, váy mới, guốc mới, tất mới nốt (khuyến cáo: Chớ có nói hết tuốt luốt- ví với nói đến yếm mới, áo lót mới với mấy thứ mới khác, chấm chấm chấm). Có mấy thím bế các bé gái má phúng phính. Các bé gái cứ hú hét kéo áo bắt mấy thím bế đến phía có mấy cái quán bán mứt tết, bánh rán, bánh nếp kế đó. Mấy đứa hám gái đứng ngó mấy thím cứ thấy khoái khoái. Mấy đứa mới sán đến tán phét chém gió với mấy thím. Mấy đứa khoác lác đoán giá cái áo khoác, cái váy, cái guốc, cái tất, cái chấm chấm chấm.. Có đứa muốn bế mấy bé gái mới mấy tháng khiến các bé hét toáng. Có đứa lén lén vuốt vuốt mái tóc các thím uốn xoắn tít, chấm chấm chấm.. Có đứa cứ đứng ngó ngó cái má lúm khiến chúng thấy ghét thế? Nói đến cuối, chấm chấm chấm.. mấy thím thấy ghét mấy đứa hám gái hết biết, thấy mấy đứa oắt quá lếu láo, đúng đúng, quá đáng lắm, đúng thế đấy! Mắt mấy đứa hám gái cứ hấp háy, cứ chiếu tướng đến cái phía (chấm chấm chấm) dưới rốn các thím? Mấy thím thấy cú quá, xúm đến túm lấy mấy đứa hám gái nhúng xuống mấy cái hố nước đóng váng. Mấy đứa cố gắng tránh, có đứa uống hết mấy hớp nước ấy, có đứa cứ toái loái muốn ói lắm! Mới thấy, mấy đứa hám gái ướt lướt thướt, rét cóng, suýt chết! Mấy đứa hám gái hết dám tán phét, rón rén, lén lén trốn mất hút. Thế mới biết, có hám gái đến mấy chớ có xớ rớ sán đến chém gió với mấy cái thím quá hot!