Chương 7: Ông trạng họ Nguyễn "Bấm để đọc" Đang vui thì lại có một ông đối diện nhà qua, ông này nhà có xưởng làm nước tăng lực, dạo trước làm ăn phát đạt nhưng sau rồi bị phá sản nên bán nhà về mua mảnh đất bé tí bên hông nhà nội em làm xưởng nhỏ để gây dựng lại từ đầu. Ông này qua xin bà giúp đỡ. – Ủa chớ chú ni đâu phải của họ ni, chú ni của họ ZZZ mà. – Dạ con biết vậy mà giờ bên họ nhà con không có điều kiện để mời tổ tiên về như bên này, làm ăn khó khăn qua nên con mới qua cầu giúp bà. – Hà hà, chừ ta giúp con, con đổi lại cho ta cái chi nè ? Ông này nghe bà nói thế vẫn cứ ngơ ngơ không biết ý bà là gì thì mấy người xung quanh bảo là về nhà đi, nhà bán cái gì thì mang qua cho bà. Ông này về vác sang mấy chai nước suối và thùng nước tăng lực gọi là lễ dâng cho bà, bà cho ông này vào cái lệnh và bảo mang về kẹp vào sổ sách ghi nợ, làm ăn thế nào nợ nần người ta cũng tự khắc mang đến trả. Cho đến bây giờ mấy năm trôi qua em thy ong nay lam aăn cũng khá lên rõ một, tuy chưa bằng lại lúc truwosc khi phá sản thua lỗ nhưng có tiến triển tốt. Tình hình là lúc đầu viết em cũng không nghĩ cái chương bà tổ cô lại dài dòng thế này, có nhiều thím đọc mãi 1 nội dung nên đâm ra thấy chán, chính em viết mãi 1 nội dung cũng thấy chán nên giờ em quyết định dừng vấn đề các bà ở đây để chuyển qua 1 người khác chính là Ông Trạng nhà em để thay đổi nội dung 1 tý cho nói mới mẻ. Nhà em biết về Ông Trạng này cũng là từ hôm tạ lễ đấy luôn ạ. Trong lúc các bà lên nói chuyện, hết bà này tới bà khác thì lúc đó tầm 11h trưa rồi, ông sư phụ thằng P mới bảo là vừa mới thấy Trạng về, Trạng muốn nhờ xác thằng P để nói chuyện với dòng họ. Nhân tiện còn bà ở đấy thì nhà em mới hỏi luôn thì bà trả lời là Ông Trạng này chẳng ai xa lạ chính là chú 8 của em (chú ngủ cùng papa em đêm cháy nhà), chú đã lên Trạng khá lâu rồi, mà không phải Trạng bình thường mà đang giữ 1 chức không nhỏ ở thế giới cõi âm, giúp việc cho Diêm Vương. Bà đang nói thì quay sang bên cạnh em nhìn chằm chắm rồi nói: – Từ từ đi Trạng, ta nói chuyện với các cháu 1 tý rồi thăng nhường xác cho Trạng ngay đây, đợi 1 tý nữa . Rồi bà quay lại nói với mấy đứa cháu: – Trạng này lớn lắm, nó làm quan nên không ngồi chiếu trải đất như các bà đâu, đi kiếm bàn ghế đàng hoàng cho nó ngồi, nó về phải có lễ áo quần đấy, chạy ra mua 1 bộ áo Trạng nhanh lên. Rồi trong lúc chờ mua áo Trạng thì bà tranh thủ dặn nốt con cháu phải kiên cái này kiên cái kia và hỏi ai xin lộc nữa thì bà cho. Tầm 10 phút sau thì mua áo trạng về, anh này cầm bộ áo Trạng vào đến cổng thì bà đánh 1 cái rõ mạnh vào xác thằng P và quát: – Trạng! Ta đã nói để ta nói chuyện 1 tý với các cháu là ta đi ngay mà sao cứ lôi ta đi thế, muốn giành xác với ta à, mi tuy quan lớn nhưng phải có trên có dưới chứ, ta là ba mi, ta hơn mi bao nhiêu tuổi mi biết không ? Lúc này bà vừa nói vừa vùng vằng tức giận lắm, mẹ thằng P thấy thế liền nói: – Con lạy bà, con lạy Trạng, có gì từ từ nói, đừng làm đau cái xác, cái xác nó là con con, nó không có tội tình gì cả . Cơ mà cả bà và ông Trạng này vẫn không ai chịu ai, bà giận quá, lúc này hình như bị lôi mạnh khỏi cái xác nên bà lấy cây bút lông đỏ ghi 1 chữ (như chữ Nôm ấy ạ) lên tay và vẽ 1 hình gì đấy như cái bùa chữ Phạn trên trán thằng P rồi quát: – Đó, mi giỏi mi giành nữa đi, giỏi giải phép của ta đi, đừng tưởng chức lớn quyền cao muốn làm gì thì làm, đạo tu luyện của mi còn thua xa ta Trạng ạ. Lúc này thì hình như ông Trạng mới chịu buông ra k giành nữa, bà quay lại nói với các cháu xung quanh: – Thôi bà đi nhé, hôm nay vui quá, được cái cháu vây quanh nói chuyện như vậy ta không mong gì hơn rồi, ta đi nhé, giành thời gian cho nhưng người ra, thỉnh thoảng nếu có dịp ta lại về thăm. Bà nói xong thì thăng, lúc này ông sư phụ mới 'hóa trang' cho thằng P thành Trạng, mang đôi giày ống như phim cổ trang (chính xác thấy giống trong cải lương hoặc của ông Tổng trong đám ma hơn) đội cái mũ có hai cái tai hai bên giống như Tôn Ngộ Không lúc làm Bạch Mã Ôn ấy ợ . Kèm theo 1 số thứ linh tinh như cái cây cầm lúc cởi ngựa nữa.. Rồi thằng P đứng lên, đặt con ngựa trong bộ áo Quận mua khi nãy sang 1 bên cầm hương lầm bầm đọc. 1 lúc k lâu sau thì người nó nảy lên như đang cởi ngựa. Trong thoang thoảng mọi người ngồi xung quanh nghe thoang thoảng có tiếng vó ngựa vọng vào tai, mà không phải 1 ngựa mà rất đông.. Tiếng vó ngựa dứt thì ông Trạng đã nhập vào thằng P, tất cả mọi người chào Trạng. Ba em nói: – Bày bàn ra Trạng ngồi hĩ? Ông này nhìn láo liên xung quanh rồi nói: – Thôi về nhà mình rồi, binh theo hầu nó ở hết ngoài kia rồi, ngồi chiếu dưới đất với anh em, con cháu cho nó gần gũi. Nói rồi ông này vén áo ngồi vào chiếu như các bà. Cô em hỏi: – Cho hỏi ông Trạng có phải là anh 8 đấy không. Ông này cười hơ hớ rồi quang lại ba em, chỉ ba em và nói: – Tôi 8, ông này 7, hồi xưa ngủ chung thấy lửa.. rồi ông trước tôi sau đây này, lúc ấy mà không nhanh chắc ông cũng như tôi. Lúc này thì mọi người xác định đây là chú 8 chính xác rồi. Cô em tiếp lời: – Chứ anh làm chi nãy anh giành với bà ghê rứa, bà mới nói chuyện có xíu, anh về từ từ đợi 1 xíu đi chứ sao lại giành với bà, bà già rồi mà.. – Bả hả, bả đánh số đề với cho con cháu số, xử hư cho con cháu, có ngày ta bắt bả chừ chứ còn dám to tiếng với ta. – Bà già rồi, muốn cho con cháu cái lộc thôi, thương mới cho chớ làm chi mà bắt, bà của mình đó chớ ai mà lại nói bắt bả! – Bắt hết, ta làm việc công minh lắm, già cả bà con chi có tội là ta bắt hết. Nói dứt câu ông này quay qua chú 9 rồi nói: – Con bé nhà mi dưới đó nó quậy phá tùm lum hết, ta nể tình chú cháu ruột ta nhắc nhiều lần rồi rứa mà hắn lì, đi theo bạn bè quậy phá, ta cảnh cáo rồi, 1 lần nữa là ta thu xe, ta bắt đầu vô cho ngục xử tội, giam lại chứ không có chú cháu chi hết. Nói rồi ông quay lại nhìn bộ áo Trạng mới mua làm lễ cho ổng về nói: – Áo ni ai mua? – Con mua . – Anh con bác trả lời – Lần sau mua là mua áo Trạng cho ta, ta là Trạng chớ không còn là Quận, áo ni áo quận rồi, 2 loại khác nhau. Thực ra lúc mua về em đã nói rồi mà không ai tin. Trước mẹ em còn sống, nhà em cũng thờ ông Trạng này chung với bà tổ cô nhà em, Ông này thực ra là chú 9 thờ, cơ mà 1 đêm ba em thấy ông về nói là muốn 'tựa' chung cảnh với bà tổ cô nhà em, theo phù hộ ba em nữa, nên mẹ em xin bà cho ông này 'tựa' chung bát hương, hằng năm đốt áo thì bà thầy bói bên nhà bảo ông này Trạng lớn nên mua và đốt áo Trạng, nên em nhìn là phân biệt được ngay. Áo Quận là mũ k có 2 cái tai, áo vàng – xanh hoặc đỏ, ngựa trắng. Còn áo Trạng thì có tai, 2 màu trắng – đỏ, ngựa đỏ. Cơ mà Trạng có thể mặc đồ Quận nhưng Quận thì nhất quyết k thể mặc đồ Trạng vì Trạng từ Quận mà lên. Ông này nói xong thì quay lại nói với anh T2, lúc này thằng KH con anh còn rất bé: – Con bây có điều lạ đúng không, không phải lo – ông xua tay – Đêm nào ta cũng về dạy nó đấy, ta chọn nó rồi, sau này nó sẽ làm quan, cho nên bây giờ ta bao bọc nó, dạy nó khả năng quan. Ta sẽ theo nó và theo phù hộ bây, cho nên về lập bát hương mà thờ ta, sẽ cho vợ chồng bây lộc làm ăn, về mang hết chìa khóa và sổ sách làm ăn sang đây. Ông này bảo đưa bút cho ông làm phép, anh T2 này lấy cây bủ ghi thử xem có mực không, anh này cầm cây bút lông quậy quậy vào bộ đồ lễ cho Trạng chỗ cái quần màu trắng, làm vài đường liền, ông này quát: – Đồ ta mà mi bôi vô thế sao mặc.. Bởi thế trong cái phần trên em bảo các thím đồ trước khi đốt nhớ k làm rách, k bôi bẩn, k làm méo mó đấy ạ, hiện trạng khi đốt như nào thì người ta nhận được y chang như thế. Ông này làm phép kĩ lắm ạ, từng quyển sổ, từng cái chìa khóa đều được vẽ bùa dán chung vao kĩ lưỡng. Xong xuôi thì không cho lộc bất kì ai khác.. Cô em và ba em chỉ vào bà nội nói: – Anh biết ai đây k? – Biết chứ, mẹ ta mà sao không biết – nói rồi lắc đầu – mẹ già quá rồi.. – Mẹ còn sống được nhiêu năm nữa, mẹ lãng quá rồi, nghe nói hay thấy người âm lắmm.. – 5 năm nữa – ông này trả lời rồi đưa bàn tay lên – lẽ ra là năm nay đã hết tuổi dương rồi, mà các bà nhà này thương quá nên cố kéo cho 5 năm nữa, 5 năm nữa mẹ đi rất nhẹ nhàng.. – Cha bây giờ dưới đó răng rồi, hôm trước thấy cha về, cha đội cái nón chống gậy, cha nói cho cha chén cơm, cha đói, anh con cha làm quan lớn mà để cha mình rứa hả. – Ai nói, cha ở với ta, mà kêu nhà đông người ra vô với quân lính khắp nhà nên ngại người đông, ta nói mãi mà cũng không chịu ở chung, 1 mình 1 nhà nói đợi mẹ xuống, đồ ăn ta sai quân lính tới bữa đem qua mà cha không ăn chừ ta biết làm răng. – Anh đem cái chi cho cha ăn? – Gà vịt thịt cá có thiếu cái chi đâu. – Đúng rồi, hồi cha còn sống cha có ăn gà ăn thịt đâu mà biểu.. Nói tới đây thì mọi người yên lặng 1 lát, ba em tiếp lời: – Mà chú làm chi mà làm quan lớn như chừ, kể nghe coi. – Hồi xưa mới xuống đó, tuổi nhỏ nên mang áo Quận tiếp tục học, mà nghèo quá, cha mẹ trên ni chẳng gởi cho cái chi, tự thân đi học, tiền không có, tới ngày đi thi, đói không có cơm ăn, đi dọc đường xin họ tý ty cơm để dành ăn, rồi thi xong cũng đỗ được vô hàng quan lại âm phủ, làm chức quan nhỏ đủ ăn. – Sao lên Trạng được trong vòng mấy chục năm nhanh vậy. – Làm quan được vài năm thì cưới công chúa nên được thăng quan. – Công chúa ? Cả đám con cháu đồng thanh hỏi, trố mắt nhìn ổng.. – Công chúa con của bà vợ thứ 9 (ổng nói vợ thứ 9 của ông gì đấy, nghe hay lắm cơ mà em quên chính xác cái tên cmnr), giờ dưới đó có 2 con rồi, người trên này ai xuống đó cũng gặp tôi rồi mới nhập phủ, rồi người dưới đó phạm tội chi cũng phải gặp tôi trước. Rồi ông bắt đầu nói về thế giới bên kia như thế nào, sinh sống như nào, có thiếu gì không, một năm được về bao nhiêu lần, ăn uống sản xuất ra sao, nói chung là nhiều lắm, em thì em tò mò nữa nên hỏi hết, ổng trả lời mệt nghĩ luôn, cơ mà có cái ổng trừng mắt lên bảo: 'biết nhiều về cõi âm sẽ thành người cõi âm' nên có nhiều chỗ ổng không kể, cơ mà cũng đủ để em hình dung chân thực và đầy đủ nhất bên kia như nào. Em sẽ kể hết trong chương 'CSTGBK '. Sau đó thì ba em lại hỏi: – Thế vợ anh, bây giờ thế nào. Ông cầm cây bút và vẽ 1 người mang 2 cái còng tay rồi nói: – Vợ anh đang còn chịu tội trong ngục. – Vợ anh lúc sống có làm điều gì ác đâu, sao phải chịu tội ? – Con người trên dương gian ai lại không có tội, lỡ lời la mắng người khác cũng là 1 tội, ăn thịt con vật cũng là 1 tội, phí phạm thức ăn cũng là tội, huống chi vợ anh lại có 1 nghiệp. – Nghiệp gì. – Vợ anh là kiếp con cừu tu luyện tích phước nên đầu thai hóa thành người, nhưng nghiệp tiền kiếp vẫn là con vật, lẽ ra cả đời nên k ăn thịt gia súc, nhưng lại do nghề lúc sống là buôn bán, dùng dao là, đau đồng loại quá nhiều nên bây giờ phải chịu tội thế này. Số là mẹ em lúc bán bún và quán nhậu hay xắt thịt bò ấy ạ, ngày xắt không biết bao nhiêu thịt gia súc nên phạm phải cái nghiệp đó. – Thế bao giờ mới hết tội. – Đám giỗ đầu thì hết tội, về lại bình thường, khi nào giáp năm xong em đem cái bùa này lên chỗ ngũ tụ gia đường – tiên sư bổn mạng, đọc tên vợ anh lên rồi tấu đi, như vậy sẽ giảm được tội nghiệp. Nói xong ông đưa cho ba em 1 lá bùa do tự tay ông viết. Rồi quay lại nói tiếp: – Vợ anh đoạn số năm 47t ấy, nhưng năm 49 mới kìa trần thế, bởi vì đêm nào cũng cầu xin người khuất mặt cho thêm ýt năm để nuôi con, nên các bà nhà ta thấy thế cho hưởng dương thêm 2 năm nữa. Mà vợ chồng anh lấy nhau là khắc tuổi, 1 tuổi này lấy nhau sinh 'ngũ quỹ' nên hoặc là làm ăn không tốt, hoặc là chia li, nhưng sinh con bé út này ra hợp tuổi làm ăn nên lại sinh chia li.. Nếu theo lời Trạng nói thì đúng thật. Năm 47t là năm mẹ em trở bệnh lần đầu, đi viện thì bệnh viện bảo có khối u rất nặng phải chuyển lên tuyến trên, cơ mà khi lên tuyến trên thì chỉ bảo bị ứ nước trong người nên qua khỏi rồi về sống thêm 2 năm nữa. Đúng 2 năm sau, ngày mẹ trở bệnh đi viện lại trùng khớp với ngày đi viện 2 năm trước đó. Sau khi mẹ em mất, chị em em vẫn thường thắc mắc sao lại có sự trùng hợp như vậy. Cho nên khi nghe Trạng nói em lại càng tin hơn. Còn về tuổi ba mẹ em thì đúng thật, truớc khi sinh em, ba mẹ em bảo là khổ lắm, sau khi sinh em thì làm ă phấn lên hẳn, em còn nhớ lúc em tầm học mẫu giáo hay lớp 1 gì đấy, đêm em ngue hay thấy mẹ em xâu vàng thành từng xâu nhét lên mái nhà cất. Cơ mà làm ăn ra thì dẫn đến chia ly, xui rủi thế nào ba em nhặt ngay Plt và xử ra đủ chuyện, gia sản tiêu tan, mẹ em trở bệnh rồi mất dẫn đến chia ly. Sau khi mẹ em mất 1 năm, plt cũng hết và nhà em lại làm ăn lại bình thường, qua khỏi giai đoạn khó khăn đó. Cho nên nói không phải mê tín chứ cưới nhau nên coi ngày sinh cho chắc, có nhà làm ăn khấm khá, cưới con dâu về trong nhà có tang hay gia sản bay hết, hoặc 2 vợ chồng cưới nhau về đứt gánh giữ đường, hay làm ăn không lên nổi cứ nghèo đói cả đời. Sinh con ra đau ốm hay thậm chí không có con.. Cho nên, em nhắc luôn trước giờ em coi ngày sinh cho bác nào mà có nói kết hôn nên tránh tuổi gì thì nhớ là tránh ra hộ em, chứ cứ liều mà đâm đầu vào sau này đừng có mà hối hận.. Cuộc nói chuyện với ông Trạng này khá là lâu ạ, chủ yếu ai cũng nán lại hỏi chuyện gia đình mình, xong xuôi thì giờ đó cũng qua 12h trưa, ông này bảo thôi đến giờ phải đi. Trước khi đi còn dặn 1 câu cuối như thế này: – Ta nói luôn nhé, cầu các bà về nói chuyện, chỉ dẫn hoặc cho lộc làm ăn, cho lộc sức khỏe thì không sao, mà cho số, bây đánh số, cho dù trúng hay không trúng thì cũng có tội, tội này người âm mắc phải còn bị tội chứ đừng tính người dương như bây, cho nên ta cấm con cháu trên đây, tụ tập lại xin các bà số má nữa, tao nói không nghe đừng có trách, mai mốt xuống đó đừng có mà hối hạn không kịp, người nhà thì người nhà ta nhắc cho mà tránh thôi chứ ta k câu nệ người nhà mà giảm xá tội trạng cho đâu, bây giờ thì giải tán luôn đi. Vầng.. và câu chốt này như búa giáng xuống tai anh em con cháu nhà nội em . Thế là hết, từ nay không còn xin số nữa, k còn những đợt trúng đề rầm rộ, k còn lễ mễ cúng tạ để xin tiếp nữa.. Anh em con cháu đợi ông trạng này thăng rồi lũi thủi đi đốt áo giấy vàng mã, xong xuôi, thì vào uống cho hết thùng nước tăng lực nãy ông kia đem qua rồi giải tán. Nói chung là sau hôm đó, k biết có ai còn đánh k cơ mà k tạ nữa, ai âm thầm đánh cũng tự trúng và tự biết. Nhà nội em chỉ cầu các bà lên nói chuyện 1 năm vài đợt và các dịp lễ mễ như: Rằm tháng 4, rằm tháng 7, giỗ ông nội, chắc từ sang năm thì có thêm giỗ bà nội nữa. Ngoài ở nhà nội em ra, thì năm ngoái giỗ bác 2 em, bác 2 em mất cũng tầm gần 20 năm rồi nên là thằng P xin bà phò trợ cho nó như nào đấy (em không rõ lắm) mà bác 2 em cũng nhập vào nó được. Năm đó đám giỗ bác, bác nhập vào xong thì bác 2 gái vui mừng lắm, bác 2 gái hỏi đủ điều thì ông này bảo: – Từ năm sau có cúng anh, cũng làm 1 mâm mặn, đừng cúng đồ chay mãi thế, giỗ anh có bạn bè anh về nữa, cúng chay anh khó ăn nói với bạn bè. Số là nhà bác 2 từ ngày bác mất thì bác gái rước phật về thờ, suốt ngày đi chùa, tụng kinh và đến giỗ bác thì toàn giỗ chay. Cơ mà bác 2 em lúc sống thì làm nghề mộc, xuống dưới đó bác đi buôn gỗ bên vùng biên giới nên bạn bè cũng đông, mà các bác biết rồi, dương sao âm vậy, mấy ông buôn gỗ thường không thích đồ chay nên nói thế. Cơ mà sau rồi bác cũng bảo là làm đồ mặn cũng ýt thôi, vì trên dương này, đám giỗ giết bao nhiêu con vật làm giỗ, thì dưới đó, cái người được cúng giỗ hôm ấy phải chịu tội dưới đó. Mặc dù người trên dương sát sinh sau này đã phải chịu tội khi sau này chết rồi, nhưng mà người được cúng giỗ đó cũng phải chịu thêm 1 lượt nữa vì vì đám giỗ của họ mà mấy sinh mạng con vật kia phải chết. Đang nói chuyện thì chai bia trên bàn ngã làm bia đổ ra tràn cả bàn. Bác 2 lấy 1 cái chai không đặt xuống đất cạnh mép bàn thì lập tức đống bia tràn lan trên bàn chảy hướng về phía có cái chai rồi chảy thành dòng vào trong cái chai không đặt dưới đất cạnh mép bàn ấy ạ. Nhìn cứ như xiếc ấy, bởi vậy như em đã nói ở các cháp trước ấy ạ, dù là ma thường cơ mà 1 khi thành người cõi âm, họ sẽ có 1 số năng lực đặc biệt, mà đến giờ khoa học hoàn toàn không lí giải được. Cũng như bản thân em là 1 người trước kia không tin chuyện ma quỹ, hay bói toán. Nhưng cơ duyên đến với em từ lúc mẹ em mất, em được tận mắt chứng kiến rất nhiều chuyện lạ và trùng hợp khó lí giải, càng làm em có cái nhìn khác hơn về vấn đề này, cũng như có duyên gặp được nhiều người có vốn kiến thức về tâm linh hơn, làm cho em tự đặt ra câu hỏi nếu không tồn tại thế giới đó thì chúng ta thờ ai? Người chết sẽ đi đâu? Nếu chết là hết thì cần quái gì đám giỗ, nếu đám giỗ chỉ để tưởng nhớ thì cần gì phải cúng? Tất nhiên, ở đây em xin không đề cập đến vấn đề tôn giáo, vì mỗi tôn giáo có mỗi quan niệm khác nhau, giáo lí khác nhau, nên các thým đừng đem giáo lí 2 tôn giáo là CG và PG hay các tôn giáo ra so sánh với nhau, các thým có quyền tin hoặc không tin những gì em kể hoặc đơn giản chỉ đọc với mục đích giải trí, còn về phần em, em sẽ kể những gì em thấy và em tin. Truyện em kể k thiên về 1 tôn giáo nào cả, nhưng có lẽ sẽ gần gũi với các bác tin vào sự hiện diện của 1 cõi âm dường như vô hình và có chút quan niệm về PG. Sở dĩ em phải dài dòng thế này, vì các chương tiếp theo hầu hết nói về cõi âm và những chuyện đó hoàn toàn chưa 1 ai xác thực được, có chăng cũng chỉ là những bạn có 1 chút cơ duyên với cõi âm, hoặc thầy bà gì đấy, có 1 hay 1 số lần tận tận mắt nhìn thấy 1 góc nhỏ của nó. Kể tiếp chuyện bác 2 em hôm đó nhé, bác 2 em bảo với bác 3: – Con chú giờ dưới đấy nó đang theo anh, nó đi làm với con anh, 2 đứa có hôm uống rượu say vứt cả xe cộ rồi dắt nhau về, nhưng mà chú cũng đừng quá lo, anh thu xếp ổn cả, có cho người làm đi theo 2 đứa nó, nên hôm nào say quá cũng có người đưa về ts nhà an toàn, chú yên tâm . Nói lang mang 1 hồi thì có đến giờ phải đi, bác 2 quay lại nói với Anh con trai bác: – C ra mua cho ba hộp bánh, ba mang theo làm quà cho mấy anh em hôm nay bận không về đám giỗ với ba đc . – Chứ con thấy bánh đầy bàn thờ đó chi ba biểu con mua, con chạy vô lấy ba mấy hộp hĩ – Anh này đáp lại – Bánh trên bàn thờ là qua 1 tuần nhang rồi là đã cúng rồi, Nãy mọi người về cùng đã dùng hết rồi còn đâu. Xong thì anh này chạy ra mua hộp bánh đưa cho bác 2. Ông đón lấy rồi cầm bút lông ghi lên đó vài chữ gì đấy. Rồi đặt hộp bánh xuống đất bảo: – Ta lấy rồi đấy, còn cái hộp này để tý gửi cho cái xác. Ta đi đây, mọi người ở lại.. – Nói xong thì ông này thăng. Cái gì các bác đã đặt lên bàn thờ, thắp nhang rồi thì cúng ai là thành của người ta . Cũng giống như hôm đấy là giáp năm mẹ em, thằng P lên nhà, cúng kính xong các kiểu thì ngồi lại ăn uống nói chuyện chơi, lúc ấy cũng tối rồi, tầm 7h tối, thì thằng P ngồi bên, em cứ nghe nó nói 1 tràng tiếng gì đó '@#! ##^%&$@' tiếng này gần giống với giai điệu hôm trước bà gọi binh cho mẹ em vào nhà lúc ở nhà nội ấy ạ. Xong thì nó vuốt mặt mấy cái liên tục, ngồi 1 chặp tầm 10~15p nó lại lặp lại y chang thế. Xong thì cũng đến lúc nó định về, cơ mà không biết sao nó cứ bảo về nhưng cứ ngồi đấy, ba em hỏi: – Tối rồi, răng mi k về đi, ngồi nói nãy chừ ta đếm gần chục lần mi nó về rồi răng chưa về. – Nãy chừ bà nhà mình cứ đòi cho mượn xác ấy, mà con nói hôm nay đi làm về ghé vô, người đang k sạch sẽ, lại không đem theo đồ ra lễ làm thủ tục lễ mễ nên k được, mà bà không chịu cứ nói là không sao, bà giữ vai con nãy chừ, con không đứng lên về được. – Chừ răng, thôi lễ cần chi, ta kiếm cho, bà muốn rứa chắc cũng không cần lễ chi nhiều đâu. – Cậu kiếm cái bàn vs cái khay sạch, rồi mang đặt trước bàn phật, trải chiếu ra, bật điện sáng lên, hương đèn đốt lên. Rồi con lên nớ, chớ dưới ni bàn thờ mợ linh mới, con không ngồi cho bà về được. Nói xong ba em vào lấy cái bàn nhỏ em hay dùng ra, lấy cái khay bưng nước của bàn phật xuống, trải chiếu ra. Em thì rót 3 li nước và đốt sẵn nắm nhang, chạy hồng hộc đi mua 1 phong giấy bạch và cây viết lông đỏ đặt ngay ngắn lên khay lễ, lấy thêm chai nước hoa mới mua đặt lên nữa, nhỡ có cho lộc thì còn có cái mà xài, tại ở nhà nội thấy cô em hầu hay làm thế nên giờ làm theo, hôm nay em hầu, vì nhà em trước giờ không ai để ý mấy chuyện này. Thằng P chỉnh trang lại quần áo, bước lên chỗ thờ Phật (nhà em thờ mẹ quan thế âm). Nó ngồi xuống chiếu, và bắt đầu khấn, nó khấn cho bà nhà em nhập xác . Cơ mà khấn lần đầu không được, lần 2 cũng không được, đến lần 3 cũng không được.. Em với ba em ngồi lâu cũng thấy sốt ruột.. Xong nó quay lại bảo: – Quái ghê, bà bảo muốn nhập, mà sao giờ cầu mãi không được. – Cái ni ai biết được, răng mi hỏi cậu. – Để con cầu bà phò con lên, rồi cậu hỏi nghe. Nói xong nó lại thắp 3 cây nhang khác lầm bầm khấn. Ngay sau đó 10 giây, bà phò trợ của nó đã về. E chắp tay lạy: – Con chào bà – thường thì hầu phải chào trước. – Con chào bà – ba với chị em chào theo. Bà quay lại gật đầu rồi viết 3 tờ lệnh trình 1 đặt lên bàn thờ quan thế âm, 1 đặt lên ngũ tự gia đường và 1 bảo em đem ra cổng 'tấu' đi cho binh theo bà nó đứng ngoài cổng đợi bà, không nó chạy lung tung. Em cầm tờ lệnh trình xuống nhà, ra cổng ngồi châm lửa tấu, tự nhiên quán tính em đợi tờ lệnh cháy mà cứ nhìn xung quanh rồi trợn trân mắt lên xem thấy gì không vì nghe có nhiều binh về, cơ mà may phước cho cái thân em là em không thấy gì, chỉ thấy gáy lạnh lạnh buốt buốt, xong rồi đi vào nhà. Em vào thì bà bảo: – Ta là bà nhà họ XX, theo phò trợ cho cái xác này đây, nãy nó cầu bà nhà các con lên nhưng không được, ta biết chứ. Bảo nó, sau này cho dù có muốn ýt nhiều cầu ai đi nữa, cũng phải xin ta về trước, ta cho lệnh nhượng xác rồi ai vào tiếp theo mới được vào, đừng có mà ẩu thả bỏ ngang thủ tục như thế, chỉ hại cho cái xác nó thôi. – Dạ – ba e đáp lại. Cơ mà bà hôm nay nói nhỏ, không như mọi hôm vẫn ở nhà nội em. Em bảo: 'bà ơi nói to lên 1 tý', thì bà bảo: – Ở đây có mẹ quan thế âm đang ngự, ta không dám nói to, thất lễ làm mẹ trách, con chịu khó ngồi gần lại mà nghe kĩ những gì ta dặn. Rồi bà nói là bàn thờ phật nhà e rất tốt, tuy chỗ thờ chật nhưng bàn thờ đặt đúng hướng, bàn thờ cao ráo, có mẹ quan âm về ngự (riêng khoảng thờ cúng nhà em thì cái gì cũng do ông thầy H đặt nên đặt biệt rất yên tâm mảng này) ráng mà thắp nhang, thay nước đều, không để bàn thờ mẹ quan âm mà 2 nước khô được. Rồi bảo chị em là: – Con là có mẹ quan âm độ mạng, nhưng nhìn con ta thấy có sắc, con chắc chắn đang có 1 cái căn, nhưng nó không hành con nhiều đâu, vì các bà nhà con đang che chở cho con, không đáng lo, nhưng con nên thế này, sáng sớm nhớ sửa soạn tươm tất rồi lên thắp nhang tâm niệm với mẹ quan âm trước khi ra đường, rằm mồng 1 thì lấy nước thờ mẹ quan âm mà rửa mặt. Rồi bà quay sang nhìn quanh nhà rồi nói tiếp: – Đất đây là đất cô nam quả nữ, nhưng lại rất sang, các con không phải người đây nhưng ở đây quá lâu, phàm thì nếu là dân gốc đất này sẽ làm ăn không bao giờ khá lên nỗi. Còn nơi khác đến làm ăn khá thì phải chịu cảnh cô nam quả nữ. Như bây thấy trước mắt rồi đấy, liệu sau này mà tính nghe không. – Dạ con cám ơn bà đã căn dặn – ba em trả lời. Em thì em xác định cái điều bà nói dường như nó rơi đúng nhà em rồi nên có tý hoang mang. Ba em giờ cũng đơn chiếc 1 mình, bà chị em lấy chồng xong ông chồng ở rể lại nhà em và cuối cùng giờ bả cũng 1 mình nuôi con.. Cho nên giờ có thế nào em cũng cố lấy chồng xa cái đất này ra, không thể ở đây được, nhỡ đâu em lại quá tam 3 bận thì.. – Mà sau nhà có 1 cái ao, cái ao này thiêng lắm nghe không. – Bà nói. – Đâu có bà, người ta lấp lại lâu rồi, giờ làm nhà rồi – em đáp. – Đó là ao thiêng có từ lâu lắm, mấy trăm năm trước khi bây tới, cho dù bây có lấp đi thì vẫn là ao, bà thủy vẫn ở đó và mấy vong và xác chết đuối vẫn ở đó. Em là em nghe cái này là em xanh mật luôn, sợ cái thể loại sông nước này vô cùng . Ba em nói: – bà nhìn xem nhà con có chỗ nào có vong không bà, con sợ quá. – Nhà ni lẽ ra có mà lại thành không, của mình mà giờ thành của họ, phía sau và góc phải, nhà này được cô bác khuất mặt che chở lắm. Cho nên mấy phiên tránh khỏi cái thể loại phiền hà này rồi. Bà nói xong rồi cười cười. Sau đó ba em mới nói cho em biết. Hồi trước đất nhà em rộng hơn bây giờ tầm 50 m vuông, sau đó xí nghiệp ba em làm sau khi cấp đất xong thì lại kêu gọi ba em và nhà hàng xóm bên cạnh nhượng lại mỗi nhà 50m vuông phía sau để họ gom lại cấp thêm cho vài nhà khác mới đến nữa, với cả cái bà nhà ở góc phải sau nhà em dạo đó cứ hay giành của ba e 3m vuông đất, mẹ em thì nhất quyết không chịu, ba em thì cứ bảo thôi làm phúc cho nó luôn đi cho yên ấm xóm làng. Thành ra nhà em góc đó mất đi 1 khoảng đất hình tam giác, sau này người ta đi đo đất làm giấy tờ cứ hay thắc mắc đất nhà em sao xiên vẹo buồn cười. Mới gần đây thì cái nhà xây trên 50m vuông đất ngày xưa nhà em nhượng lại ấy ạ, đào lên được 2 hài bộ cốt, nhà cách đó không xa cũng đào được 1 bộ, rồi mấy nhà xung quanh cũng cũng thế, mỗi nhà được 1~2 bộ. Nói chung quanh đây ngày xưa có đồn hay căn cứ gì đó của pháp ý ạ, nên giờ xung quanh hài cốt chi chít đào lên toàn hài cốt lính ngụy thôi. Cơ mà mỗi nhà em không có, âu cũng là cái phúc.. Còn phần tam giác đất bà kia giành của nhà em thì chưa đào, cơ mà em là em khẳng định là chỗ đó có, theo giác quan thứ 6 của em, với cả cách đây không lâu, con chị em nó ra phát cỏ và cây ở vườn, xong cứ xách cuốc với rựa lại phác ngay góc đó, em bảo khéo: – Thôi chỗ đó không làm chi, đừng dọn. Nó k nghe lại còn quát em, ba em đi làm về nên biết quát nó quá trời luôn. Vầng, và sáng hôm sau tự dưng nó trở bệnh luôn, cứ sốt, đau đầu chóng mặt, nôn, mặt mày xanh lét, đi bệnh viện họ bảo cảm thông thường cho thuốc uống cơ mà cứ ngưng thuốc lại đau, người lã đi vì đau quá không chịu được, cứ ôm đầu khóc. Ba em thấy thế nên thắp nhang xin bà tổ cô vs quận hoàng nhà em thì sang hôm sau tự nhiên khỏi lại bình thường. Gần nhà em ấy ạ có bà đấy có đặt 1 cái bếp của bên gốc xoài nấu các thứ linh tinh, đêm bà ngủ, cứ nhắm mắt là thấy có 1 ông tây cao to, ôm bụng, phần bụng rỗng toát thấy xuyên cả bên kia, chạy vào nhà quát, đuổi đánh bà, sinh nghi đi coi quẻ thì biết chỗ đó có 1 cái xác, về đào lên thì được 1 bộ hài cốt lính, có cả thẻ bài ca sắt mũ cối còn y nguyên, mà kì lạ bà này thỉnh vào chùa gửi nồi hương trong đó, dời đi chỗ khác chôn, đêm hôm dời đi xong, bà ngủ lại thấy ông đó về, cười cười với bà rồi đi, từ đó thì không mơ thấy nữa.
Chương 8: Giải mã chuyện bói toán, thầy bà "Bấm để đọc" Giải mã chuyện coi bói – thầy bà Chào các thím, tình hình là nên thay đổi 1 tý về nội dung cho lạ mắt trước khi quay lại chuyện về thế giới âm nhỉ! Tiếp theo, trong chương này em xin được đề cập đến vấn đề mà không ýt người cho rằng là mê tín dị đoan, mà 1 số thím ở đây đã không ýt lần đi 'coi bói' nhưng lạ còn rất mập mờ về vấn đề này. Về thể loại này thì chắc là hơi phân biệt vùng miền 1 tý vì: Miền Bắc giỏi về trùng, Miền Trung bùa ngãi thư ếm, Miền Nam thì ngãi. Thường thì bói toán được chia thành các thể loại cơ bản sau: 1. Ngãi 2. Thầy phù thủy 3. Thầy địa, thầy phong thủy 4. Lên Đồng 5. Nhà ngoại cảm và các thể loại tâm não linh tinh hiếm thấy Cho nên nói về trùng, trấn trùng ta thấy nỗi tiếng việc trấn trùng vẫn là chùa Hàm Long ấy ạ, Miền trung thì ảnh hưởng của người Miên và Chiêm Thành nên cái vấn đề bùa, yểm trấn thì tìm mấy ông thầy phù thủy Miền Trung mà nhờ, Còn miền Nam thì Chỉ có ngãi và thầy địa (thầy phong thủy) thôi, cơ mà ngãi vẫn là nhiều nhất. Bởi thế, mấy thìm ở miền Nam sẽ thấy lạ lẫm với chuyện vong nhập xác em kể ở trên và muốn tìm điện cầu hồn người thân đã khuất lên chắc cũng hơi vất vả Mình đi theo từng loại đã chia ở trên cho khỏi nhầm lẫn nhé. 1. Ngãi: Đầu tiên xin đề cập đến ngãi ở đây có nghĩa là gì? Ngãi chính là 1 vật vô tri (đồ vật, cây cỏ, cục đá) thành tinh nhờ hưởng âm khí của trời đất mà sinh ra linh hồn vô định hình. Thường thì ngãi thông dụng nhất vẫn là cái thể loại cây cỏ. Cây cỏ ở đây rất ýt loại cây tự nhiên mọc lên rồi thành tinh, thành ngãi, cây có ngãi thực sự chỉ có thể là cây ngãi. Cây ngãi này thì ở Núi Cấm – việt nam mình có nguyên 1 vườn luôn ợ, tầm vài chục đến vài trăm triệu 1 cây, thím nào thích cứ lên liên hệ mà mua về nuôi, cơ bản thì có 2 dạng ngãi là 'nuôi cây' và 'dùng củ', 36 loại cây ngãi hay dùng, chia thành 12 nàng ngãi, mỗi loại ứng với mỗi nàng, mỗi công năng khác nhau, cơ mà em thấy cơ bản là nó giống nhau tất ạ đó là dùng đi khai thác thông tin và làm con người ta mê muội. Một số loại ngãi độc thì có thể chữa bệnh và gieo bệnh cho đứa nào mà người nuôi nó ghét . Ngãi này thì dễ nuôi thôi, đặt nó lên cái bàn thờ nho nhỏ, chỉ cần nước sạch, gạo nếp rang bung, trứng (gà vịt, thường thì vịt), ngày vài tuần hương, thêm bài văn tế mẹ tổ ngãi mỗi lần cho ăn hay cầu khẩn cúng bái. Cơ mà đặt biệt là thế này, nó y như người thật ấy, 'COI NÓ NHƯ BẠN' nuôi nó không phải là chủ nhân nó đâu, nên phải nói chuyện với nó, nó hết bí mật, suy nghĩ cho nói biết luôn, quan tâm nó. Ngãi thực ra nó là 1 'cô gái', cái hồn của ngãi ấy, nó là 1 cô gái cho nên thường thích mấy ông thầy nuôi nó hơn là bà thầy, ông thầy nào dính vào nó thì xác định k có vợ đi là vừa, chứ nuôi nó mà có vợ thì nó vật con vợ ngay, hoặc vật luôn ông thầy đó. Nói chung em có lời khuyên các thím như này, tuy là ngãi nó có lợi thật, nhất là với việc lừa lọc trong làm ăn ấy, nhưng cũng đừng dính vào nó làm gì, chơi với yêu tinh thất đức lắm mấy thím ợ, nó không thuộc quản lí của ai trong âm dương cả, tai họa khó lường. Thường thì người mắc ngãi do ai bỏ sẽ không phát hiện ra đâu, khi nào gần chết kia mới biết mình mắc ngãi, mà gần chết thì thầy bà nào cao tay cũng không chữa, cứu khỏi. Cho nên khi thấy trong người có triệu chứng lạ đau trong bụng k rõ nguyên do, đi bệnh viện không phát hiện bệnh tình gì, nghi là mình mắc ngãi do có ai bỏ (ông nào gây thù sâu nặng với ai, hoặc lên vùng cao, miền núi có lỡ bị em dân tộc nào để ý ấy ) thì về nhớ thử ngay và luôn coi có dính ngãi không mà còn sớm chữa trị, hóa giải. Luộc 2 quả trứng gà, vịt. Luộc cho chín đều nhá, xong rồi tắm rửa sạch sẽ và bắt đầu lăn lên người, gà phải – vịt trái, lăn từ trên xuống, khắp người. Xong rồi bổ 2 quả trứng ấy ra, nhìn vào cái lòng đỏ ấy nếu bình thường thì an tâm. Cơ mà thấy màu đen thì xác định dính ngãi cmnr, đi kiếm thầy giải thôi, hoặc cố khoanh vùng xem thằng nào bỏ mình, để xem nếu nó ở vùng đó thì với địa chi, đất đai như thế nó nuôi được loại ngãi gì để còn biết mà giải. Còn thấy đỏ thì biết là ngãi đã ngấm sâu rồi, chắc k qua nỗi 90 ngày nữa lo chuẩn bị tang lễ cho mình đi là vừa. Còn muốn hại thằng nào chết chung với mình luôn thì lấy 1 tý lòng đỏ nhiễm ngãi ấy cho nó ăn đảm bảo có bạn qua cầu âm dương chung. Đùa thôi nhóe, đừng có mà làm theo tội họ, bảo em ác bày bậy bạ cho các thím.. Nói về chuyện coi bói nhờ ngãi thì như này, cái này các thím miền nam hay gặp, miền trung thỉnh thoảng, còn miền Bắc thì hiếm thôi. Đi coi bói, cứ xác định thấy ngay chỗ ngồi coi có cái cây gì nhỏ nhỏ, đặt cạnh bàn thờ chỗ ngồi coi, nhìn nó cỏ chả ra cỏ, hoa chả ra hoa, mà cây kiểng cũng chả ra cây kiểng, xác định luôn: 'có ngãi'. Mấy bà mà coi bói có ngãi ấy, thường thì có thêm phi vụ xốc bài, bảo rút 1 hay vài cây gì đấy, rồi hỏi xem quẻ gì? Bảo là xem gia sự hay tình duyên gì đấy thì các bà bắt đầu nói linh tinh kiểu như bao quát vấn đề, đi lanh quanh bên ngoài để trong thời gian đó ngãi nó đi tìm thông tin về. Thường thì cái lá bài ấy chỉ là 5% điều các bà ấy phán thôi, kiểu như quẻ gia sự bốc trúng lá 'già chuồn' thì bảo có cản trở công việc hay cái gì cản ấy, cái này thì dễ lắm, có nghiên cứu qua và khả năng diễn đạt tốt 1 chút là phán ngon ơ ngay. Linh tinh tầm vài phút thì ngãi về, nói vào tai thì thầy mới bắt đầu phán. Thực ra, ngãi nó nói không sai, có thể tin nó, bởi vì sao? Trong lúc nó đi, thì nó tới nhà người đang muốn coi ấy, tới lôi ông táo nhà ấy ra hỏi trong nhà có chuyện gì. Trong nhà các thím, ông táo là người cai quản tất cả, tuy ổng là quan rất nhỏ, không làm hại được ai, không quyền hành nhiều, nhưng những gì các thím làm ổng ghi chép lại hết, năm nào cũng về tấu cả. Những lời ổng tấu sẽ là căn cứ định tội người nhà đó sau khi chết. Cho nên 1 lời khuyên nho nhỏ, tin k thì tùy, đó là: Nấu ăn đừng có gõ cái nồi, nấu xong bưng xuống đừng có bắt luôn trên bếp, ngồi đừng có ngồi chồm hổm hướng vô trước bếp, giết gà vịt hay thịt con gì cũng mang xa bếp ra, đặc biệt nấu ăn đừng có vừa nấu vừa chữi bậy chữi đi, sau chết xuống đó bị kéo lưỡi đừng có mà thắc mắc lí do. Ngãi nó tới túm ông táo mà hỏi, cho nên nó biết hết. Về nói y chang như cuộc sống của các thím luôn, đảm bảo ttin soái cổ, ví dụ: Tối hôm trước ngồi nói là sắp mua cái gì đấy, hôm nay đi coi, thầy sẽ phán là: 'con sắp mua gì à, tháng này không nên vì..'Đấy những câu như thế thì ngãi 100%. Hồi đó mẹ bạn em vốn k mê tín bói toán gì, k bao giờ đi coi, cơ mà mấy bà bạn chèo kéo quá đâm ra đi luôn, đến ngoài cổng nhà coi bói thì bà này bảo: – đi với các bà cho vui thôi nhé, chứ em là em không tin. Lúc vào đến lượt mẹ bạn em ngồi vào ghế đối diện vs thầy coi thì thầy phán cây xanh rờn: – Chị về đi, tôi là tôi k xem cho nhà chị, chị không tin tôi chị đến đây làm gì.. Mấy bà này về trầm trồ khen thầy giỏi, nhìn xa trông rộng thấu trên thông dưới đủ kiểu, cơ mà em về kể ba em, thì ba bảo ngãi chứ còn gì nữa mà thấu . Sau rồi tìm hiểu về đặc tính ngãi thì mới biết, chỉ có ngãi mới nói được chuyện như thế. Ngãi nói đúng, công nhận, và ngãi nói thì tin, nhưng nói thật, nó chỉ được cái tinh của từ yêu tinh thôi nên chả có tài phép gì đâu. Cho nên nếu thầy ngãi nó bảo đang có ai theo thì đúng, cơ mà bảo ra lễ thì nhất quyết không nghe nhóe, nó k làm gì can thiệp được đâu.. Chỉ tổ phí tiền thôi. Đi coi bói ngãi này vui lắm, ng ta bảo đi lấy cái lồng bàn úp bếp lại, ngãi nó k biết. Xin thưa đấy chỉ là vải thưa che mắt thánh thôi . Ngãi nó tới thấy thế nó biết bạn đang phòng, nên tránh nói blabla, chỉ nói 1 số cái thuộc về âm cơ bản trong nhà bạn cho bạn khỏi nghi, còn muốn yểm ông táo thật, thì úp cái tượng đất 3 người trên chỗ thờ ông táo xuống, thế là bị yểm luôn, tới coi thầy nói bậy bạn ấp úng vui lắm. Cứ thử đi nhá! 2. Thầy phù thủy Loại thứ 2 là Thầy phù thủy, chỗ em thì gọi là thầy phù thủy nhưng hình như 1 số nơi gọi là thầy pháp hay thầy gì gì đấy thì em không rõ . Riêng thể loại này thì như mấy chap trên đã có ông thầy H làm dẫn chứng, không phải là nâng hay đội gì mấy ông này lên đầu đâu chứ, cơ mà phải công nhận mấy ông này thực sự là tài phép rất giỏi. Mấy ông này trước khi là thầy phù thủy thì phải học hành đàng hoàng, có sư phụ cao tay cũng là thầy phù thủy dạy cho đàng hoàng, người phải có tư chất bẩm sinh (sinh khí – dương khí phải lớn hơn tử khí – âm khí), phải là dòng dõi con cháu nhà phù thủy. Thường thì thấy đa số cái thể loại này cha truyền con nối, 40% bị thất truyền và chỉ có 1% truyền cho người ngoài không phải con cháu mình, mà hình như thấy toàn nam thôi. Trước giờ em chưa gặp ai thầy phù thủy mà nữ.. Thầy phù thủy tương lai phải là người được phát hiện có tư chất làm phù thủy trước 15 hay 16t (tuồi âm) gì đấy . Sau đó bắt đầu theo học về âm dương ngũ hành gì đấy (kiểu nôm na là nhập môn ấy), rồi đất đai, chòm sao, phương hướng, tuổi, xung khắc, phong thủy, tướng pháp.. Rồi tiếp đến là viết bùa, viết lệnh, gieo quẻ, phép, trấn yểm và 1 số thứ khác để sai khiến âm binh mà chỉ có con em trong ngành nó mới biết. Sau khi xong tất cả thì sẽ được sư phụ làm 1 lễ hay phép gì đấy kiểu như là mở mắt âm cho (cái này có thuật ngữ đàng hoàng cơ mà em vốn dốt mấy thể loại nói theo kiểu tiếng Hán nên em quên rồi ). Sau nghi lễ này thì sẽ là 1 thầy phù thủy thực sự. Cơ mà vẫn phải học thêm để nâng cao tay nghề vì trình độ như lúc đó chỉ là mức độ trung bình mà thôi. Thật ra thì em cũng có cơ duyên với mấy thể loại này nên quen 1 đứa bạn, đang theo học nghề của ba nó gần chục năm rồi, cơ mà hiện giờ chỉ ở mức trung bình.. (xin k được nêu tên nó ra ở đây vì bản thân nó cũng k muốn cho ai biết) nên có biết qua tương đối về cái thể loại thầy phù thủy này. Ps: 'sư phụ ' ơi đọc được khúc này xin đừng giận.. Vậy thầy phù thủy sau khi học xong có thể làm được những gì? – xem tử vi, tuổi tác, tướng pháp. – xem đất đai, ngày giờ, hướng tốt xấu. – xem sao chiếu, dự báo tương lai. – gieo quẻ đoán đại sự. – bùa chú, giải duyên âm, giải người âm theo. – Trấn yểm, đuổi ma tà – nuôi binh âm và sai khiến. Và đặc biệt là nhìn xuyên được âm dương, thấy được ma. Thường thì thầy phù thủy pháp lực như vậy, nhưng vẫn có 1 người đỡ đầu, nhưng thường thì 1 dòng họ làm phù thủy chỉ có 1 người đỡ đầu chung, kiểu như sư tổ ấy, người đỡ đầu này sẽ chở che cho lúc đang còn học phép và sau khi học xong thì lúc nào gặp khó khăn cứ tìm đến xin cách giúp đỡ. Nhà của mấy ông thầy này thì k thờ cúng gì nhiều, cơ mà ai cũng có 1 khóm thờ hơi bị hoành tráng ngoài sân, ngay cổng đi vào, chỗ này là nơi hương khói cho binh mấy ông thầy này nuôi. Nhà mấy ông này thì bất kì cái gì cũng đặt theo phong thủy nhé, nên vào nhà mấy ông này mà để hay xê dịch đồ lộn xộn đảm bảo ăn chửi ngay . Vào trong khuôn viên đất nhà mấy ông này thì k có ma đói hay vong vất vưỡng đâu, có mỗi binh thôi, cơ mà đông. Em là giác quan thứ 6 em khá nhạy nên có lần vào đã cảm nhận được, nguyên con người mỗi cái đầu nó lạnh thôi, cảm giác ai đang nhìn mình, mặc dù trời nắng, phòng ốc sáng sủa không có gì u ám hết. Đi nhờ mấy ông thầy này coi thì k có gì đáng sợ hết, nhà ýt bàn thờ, mấy ông này ăn mặc cũng giản dị, bình thường. Ngồi bàn cao ráo chứ k ngồi nền trải chiếu như mấy bà thầy lên đồng, Bàn đặt vài cuốn sổ (thường thì sổ cũ, vì mấy ông này lúc học có ghi chép lại, mỗi ông thầy phù thủy thường có từ 1~2 hoặc nhiều hơn vài cuốn bí kiếp để gối đầu làm nghề. Mà mình có lấy được mình đọc cũng chả hiểu đâu) trong đó chắc chắn sẽ có 1 cuốn về can chi và chòm sao (vì cái này bố ai mà nhớ cho hết được, phải nhìn vào đó mà tính toán). Trong số các thím ở đây, ai đã từng nghe nói coi "giò gà" chưa. Nếu chưa thì em sẽ nói cho 1 số thím chưa biết. Thường thì khi cúng kính lớn ta sẽ có 1 con gà (thường thì trống, riêng cúng mùng 9 thì cúng gà mái) cúng thần hoặc 1 cái đầu heo (1 đầu, 4 móng, bộ lòng và 1 khổ thịt tùy ý của con heo). Nếu cúng đầu heo thì thôi, chứ cúng gà thì có cá này hay lắm, đó là bộ giò (tức 2 cái chân con gà ấy). Những đường vân trên bộ giò cúng này sẽ nói lên 1 số chuyện không nhỏ mà trong nhà các thím đang đối mặt. Cúng tất niên: Nhà cửa năm rồi ra sao, cúng kiến có gì thất lễ hay sai sót gì không. Cúng đất đầu năm: Năm này như nào? Cần làm gì để giải quyết chuyện sắp tới? Cúng mùng 9: Giò gà mái sẽ cho biết chuyện làm ăn của năm đó. Cúng mở cửa mã: Xem mồ mã và phát hiện trùng tang. Cho nên, cúng gì thì cúng, ăn gì thì ăn, có gà thì các thím cũng đừng có nhai luôn cặp chân gà đi . Đem ngâm rượu 3 ngày sau đi kiếm ông thầy nào mà xem, vì thần về hưởng lễ gia chủ nhà đó cúng sẽ có 1 đặc ân là báo hết "điềm" mà gia chủ đó sắp gặp hoặc sai sót đã mắc phải mà sửa. Riêng cái vụ chân gà này, ông thầy H coi rất giỏi. Hồi đó, ở HA có nhà ông đó mua con gà trống còn sống về nhốt, định sang tuần thì cắt cổ cúng mở móng làm nhà. Cơ mà dạo đó đang có dịch cúm gia cầm nên ông này sợ nó chết quá nên thịt trước 4 ngày, bỏ tủ lạnh, hôm đem cúng mang ra luộc cúng. Xong rồi mang giò cho thầy H xem. Thầy H cầm bộ giò lên rồi nói: – Ê thằng kia, mi đem con gà chết 4 ngày rồi cúng hả mi . Ông này hoảng luôn, hỏi sao thầy biết thì ông H tiếp: – Ta nhìn vân chân hiện biết chớ sao không, thần đất mi cúng cho họ họ cũng biết chớ răng không. May mà ở đây đất hiền nên không ai trách móc. Lần sau có rứa thì thôi, cúng cái bánh cũng được, chủ yếu là lòng thành mình thôi, cúng xong qua chở ta qua ngó đất hay bốc nắm đất qua ta coi ctũng được chớ đừng làm ri nữa hĩ. 3. Thầy địa, thầy phong thủy Thầy địa – thầy phong thủy này thì em xin nói nhanh, 2 ông này là 1 loại, do cách gọi khác nhau thôi, chứ tài phép như nhau. Học cái này chỉ cần có 1 chút duyên và 1 chút yêu nghề, không cần phải 'con em trong ngành' như thầy phù thủy. Mấy ông thầy dạng này thì chỉ có: – cúng kính các kiểu. – xem tử vi, tuổi tác, tướng pháp. – xem đất đai, ngày giờ, hướng tốt xấu. – xem sao chiếu, dự báo tương lai. Ông nào cao siêu thì coi giò gà và viết được 1 số bùa bình an, niêm yểm nhẹ. Và em cũng xin nói luôn, em có giác quan thứ 6 nhạy và cũng có học sơ qua về cách tính toán của mấy ông thầy phong thủy này, không nhiều, không có ý định làm thầy bà gì cả. Chỉ là học phục vụ bản thân, đoán lành dữ, phòng tránh gia sự cho nhà và bản thân, hoàn toàn không có căn, và không ai theo phò cả. Cho nên, em xem quẻ cho các thím bằng phương pháp nhìn ngày sinh (ÂL), tính chòm sao các thím nắm, rồi tính ra các đại nạn lớn trong đời, những xung khắc sẽ gặp phải, ví như sinh ngày đấy giờ đấy sẽ ứng với sao đấy, sao đấy đi 1 vòng tới năm nào đấy gặp sao nào k tốt sẽ sinh khí âm gì => gặp nạn gi, gặp vận may gì. Cho nên việc tính toán cho 1 người cũng khá mất thời gian, nên em replly có thể không kịp, và em chỉ nói về bao quát cuộc đời, và 1 số nạn lớn để các bác biết mà phòng. Cái gì chắc chắn em ms nói. Người sinh cùng giờ, ngày, cùng tháng, cùng năm, sẽ có sao tương tự như nhau, nạn như nhau, nhưng tại sao có người bị nặng, người nhẹ, người chết. Thì đó là còn tùy thuộc tướng pháp, cách đối đãi thần linh, bà con cô bác, sự che chở của tổ tiên.. Nói chung quẻ trọn đời chỉ nói lên 60%, 20% còn lại là tướng pháp: Nét mặt, lông mày, nốt ruồi, xương hàm, mắt.. dáng đi, tất cả các kiểu trên hình hài con người, 10% tiếp là chỉ tay (chỉ tay 6 tháng có đổi 1 lần, ýt nhiều còn tùy), 10% cuối là sắc mặt cho thấy nợ tiền kiếp hay vong theo hay.. (mặt vô hình) Cho nên muốn luận cuộc đời chính xác phải kết hợp 4 cái này. E hoàn toàn không có xem về mặt âm nên các thím đừng inbox hỏi các thể loại như "thím ơi em sinh XXX thím xem em có người âm nào theo không" hay 1 thím có inbox hỏi về ba thím ấy sinh XXX ở XXX nhờ mìnnh xem có người âm theo không (k hiểu sao e k rep inbox được cho thím nên tl đây luôn). Xin trả lời là e không biết nhé, e k nhìn xuyên qua màn hình Pc để xem sắc mặt thím có người âm theo không được, cũng không có thiên lí nhãn hay mắt âm để phóng tới vị trí nào đấy xem có người âm không được, cái này chỉ có mấy thầy phú thủy và bà đồng lúc lên đồng mới biết thôi. Tệ gì cũng mô tả tình cảnh đang gặp để em biết mà bày cho 1 số cách test mà test coi có ai đi theo k thôi, chứ hỏi thế thì em chịu. Ké tý mạng yếu ớt post 1 chap À vầng, sau 1 thời gian vắng bóng nay em đã quay lại với các thím, tình hình là hôm trước có hứa là post dày hơn và đều để hoàn thành truyện này trước sinh nhật cơ mà do yếu tố bất khả kháng nên sinh nhật cận kề mà cứ như này thì k kịp cmnr, nên thôi cứ cố hết sức tới đâu hay tới đấy, từ từ rồi cháo cũng nhừ truyện thì em về lại nhịp bình thường, riêng inbox thì rep cái nào gấp trước và đơn giản trước còn gieo quẻ thì thông thả nhá: "> k lê la dài dòng nữa nay em xin tiếp phần tiếp theo. 4. Lên Đồng Lên đồng, hay còn có 1 số thuật ngữ liên quan ta hay nghe là bà đồng, hầu đồng, ngồi đồng, đồng bóng.. Riêng về vấn đề này em thấy cả 3 miền bắc – trung – nam đều có. Ở miền Nam thì có vẻ thưa thớt và ýt nổi trội hơn, miền bắc thì việc lên đồng rất cầu kì, thường thì có 2 thể loại. Thứ nhất đó là các thể loại đồng tự phát, tức là tự mình lập ra cái điện, hay cái am thờ tại nhà, sau đó tổ chức lên đồng bói toán, lúc lên thì cúng lính lễ vật đủ thứ như xôi, gà, trái cây.. thậm chí người đi xem phải đặt tiền lên cả cái mâm lễ. Bà đồng thì mặc đồ màu mè thôi rồi, có khi còn" make-up "đội thêm cái khăn điều đỏ lên đầu ngồi lắc lắc cho hồn nhập xác nhìn rất ghê. Mà thường thì ngoài bắc thấy" bà đồng "toàn thân xác đàn ông không àh, không giống như trong miền trung đồng thì toàn nữ tầm trung niên. Em khẳng định, thím nào yếu vía, hay sợ linh tinh, mà ra bắc xem mấy bà đồng ngoài bắc lúc chuẩn bị rồi lúc đang lên 1 lần thì sợ và bị ám ảnh thôi rồi luôn.. Thể loại thứ 2 ngoài bắc thì thường có tổ chức đàng hoàng, một hội như thế mỗi lần cầu thì thường có trên 5 bà đồng, nam có nữ có. Hóa trang lộng lẫy cho phù hợp với các nhân vật hồn về nhập vào, mà thường thì các ông bà đồng này toàn cầu mấy ông cao cao, hay có quyền có chức như vua chúa, quan lại hồi xưa.. Cho nên lên toàn nói linh tinh, phù hợp cho mấy ông thích ngâm cứu đến xem, chứ dân mình xem cũng như xem kịch vì k hỏi han nhờ vả được cái gì. Về ngoài Bắc thì em nói sơ qua thế thôi tại không có cơ hội tiếp xúc ngoài đố nhiều nên tư liệu em có cũng ýt ỏi. Về phần miền trung thì gần gũi với em hơn nên có lẽ nói kĩ càng 1 tý. Riêng ở chỗ e thì nên nói như này. Coi kiểu lên đồng khoảng 60%, ngãi 20%, thầy địa – phong thủy 10%, thầy phù thủy 7%, tâm não 2%, thể loại thầy giỏi nhìn đâu phán đó do tố chất 1% (hầu như không thấy mấy ông này đâu, chỉ có số trời đưa đẩy mới gặp thôi, ví dụ đang ngồi ở đâu đấy, có 1 ông hay bà nào đấy <thường thì cũng k có bà đâu, toàn ông thôi> tự dưng nhìn các thým 1 cách chằm chằm rồi bảo ra bẻ 1 cành cây vào đây, hoặc sẵn ấm trà bảo rót 1 ly trà.. Các thým đứng lên đi bẻ mà đầu óc trống rỗng, tự dưng cây gần k bẻ, đi 1 vòng lòng vòng rồi chọn một cành cảm thấy rất đặc biệt bẻ đưa cho ông hoặc bà này, rồi ông hoặc bà nhìn cành cây này mà phán, thì khẳng định, lời mấy ông bà này là vàng ngọc chuẩn trên 90% không sai đi đâu được. Thường thì mấy ông này không xem bói, k xem cho ai, có nhờ vả cũng e rằng khó mà được nhận lời. Chỉ khi thấy các thím hoặc ai đó có cơ duyên đặt biệt mới xem, những ông này theo em thì không phải là người phàm đầu thai mà cũng thuộc dạng có tiền duyên kiếp trước là đạo sĩ gì đấy nên nên kiếp này mới có 1 số khả năng đặt biệt như vậy. Cái này hiếm lắm nên e chỉ mới gặp được 1 lần thôi ^^ Quay lại chuyện lên đồng thì phải nói, thực ra bà đồng chỉ là 1 thân xác con người bình thường như chúng ta ở đây nhưng có căn và có 1 người cõi âm cao tay đi theo chỉ dẫn còn lại thì không hơn không kém . Người này có thể ruột thịt và cũng có thể không. Thường thì em thấy người phò trợ choc ho các đồng chỉ nằm trong 3 loại phổ biến nhất là bà tổ cô, 2 là ông quận già và 3 là ông" quan "nào đấy. Loại thứ 3 này cũng ít hơn 2 loại còn lại (tỷ lệ khoảng 10/100, tức là trong 100 đồng thì chỉ có 10 quan, 35 quận và 55 bà tổ cô). Trước giờ ở chỗ em có 1 ông quan tựa xác đàn ông, hiện tại thì ở khu vực HK-HL em không xác định vị trí rõ lắm. Cơ mà ông này riêng cái là ýt bói toán lắm, chỉ chuyên tìm mộ thôi. Nói luôn là ông này tìm mộ chuẩn lắm, chuẩn hơn mấy bà ngoại cảm nhiều, bởi vì sao? Bởi vì cái xác ta thấy là ông đó thôi nhưng người thuật sự đi tìm mộ chính là ông quan này, ông quan là người âm, không phải người trần như mấy bà ngoại cảm nên nếu nói sai thì bị Thành Hoàng khu đất đó báo về trên xử tội ngay chứ không như mấy bà ngoại cảm thích phán gì phán. Vì sao người ta có thể trở thành 1 xác đồng để mà coi bói? Đó là, ví như b ản chất sinh ra là 1 người có căn (âm khí mạnh) người có căn này được 1 bà cô, ông quận hay ông quan nào đấy trong dòng họ thấy hợp, thấy muốn người này thờ và muốn giúp đỡ người này làm ăn, thì sẽ liên tục trong khoảng thời gian từ 16~30 tuổi cho người này những tín hiệu báo là người đấy đang có người theo, thỉnh về thờ. Tuy vậy muốn thành 1 xác đồng cũng lắm giai đoạn, bởi vì thỉnh vị theo mình về thờ xong, còn phải xây am thờ binh của vị đang theo mình đó nữa, lập bàn thờ nhiều vị khác nữa nếu vị này yêu cầu, rồi đi" ra lễ "để thành xác đồng, mục đích là báo cho cõi âm biết bây giờ mình là 1 phần của cõi âm, để các vong khác biết mà che chỡ hoặc tối thiểu nó cũng k dám ngang nhiên cướp xác mình . Như các thím có thể thấy có 1 số người đi đám tang, đám giỗ hoặc nghĩa địa, hoặc tự dưng bị vong nào đấy nó nhập vào. Bởi vì sao nó có thể ngang nhiên như thế? Bao nhiêu người nó k nhập nó nhập vào người đó? Đó là do ýt nhiều cái người đó cũng có căn lớn hoặc nhỏ, nhưng chưa có vị nào theo phò trợ, vong nó thấy có âm khí mạnh hơn người thường nên dễ nhập, lại hợp tuổi với nó, lại k có ai theo che chở thì ngại gì nó không cướp xác . Người có căn, nhất là phụ nữ, trong thời gian từ bé đến lớn có thể không có vị nào theo phò, nhưng khi lấy chồng về nhà chồng thì được bà tổ cô nhà chồng theo phò, rồi ra lễ làm xác đồng đó là chuyện bình thường. Bởi thế ở chỗ em, khi nói về 1 bà bói nào mà nói là không phải bói bài (tức ngãi), k phải thầy phù thủy (thầy phong thủy hay thầy địa chỉ được tìm tới khi coi đất hay coi ngày tháng cưới xin làm nhà mua xe thôi) thì hỏi ngay là" ai coi "liền." Ai "ở đây tức là người nhập vào coi cho mình là ai, cái này thì qua cách xưng lúc lên là biết liền à. Nói sâu hơn về vấn đề lúc đi coi đi. Thường thì lúc đến xem, nếu trước mình có người xem dở rồi thì thôi, mình có thể kế tiếp nếu người đó xong, còn mình là người đầu tiên thì ngồi đợi xác gọi về nhập. Ở chỗ e thì lúc nhập xác cũng bình thường, tùy người, nhưng tóm lại vẫn không rung rợn như ngoài bắc. Chỉ là xác đồng mặc áo bà ba, đầu tóc gọn gàng, ngồi trên chiếu trước mặt đặt li nước trắng, và 3 cây nhang, thêm bút long đỏ và giấy bạch. Lúc vong đã nhập thì chầm chậm quay mặt lại phía người xem, đổi giọng khác và nói:" Chẳng hay hôm nay gia chủ tìm đến ta có việc gì "hoặc" chẳng hay hôm nay con tìm đến bà/cô/cậu/quan.. có việc gì ". Tùy cách xưng hô mà mình biết người đang nói chuyện với mình là ai. Chỗ em có 1 bà theo em thấy bà này chỉ xem về sư nghiệp là ngon thôi. Cơ mà bà này lên thì lúc nào cũng xưng là" bà cố ", cách xưng hơi đặt biệt. Lúc gia chủ bảo là xem 1 quẻ gia sự trong nhà thì đầu tiên, mấy bà này sẽ dòm qua đất đai, xem đất có vong đang lảng vãng không, có xác hay cốt gì trong khuôn viên không (cái này hên xui, bà nào binh nhiều mới biết chứ mấy bà thường thường cũng không biết ), đặc biệt có phong long tử thì phán ngay" nhà đang bị dơ uế ". Xong rồi thì xem thổ thần đất đai có quở phạt gì không, có ai đang theo gia chủ không. Rồi gia chủ hỏi con tuổi xxx năm nay con như nào, vợ – con tuổi xxx năm nay như nào, thì các bà sẽ phán có hạn gì? Giữ gìn ra sao? Tháng nào hạn cấm gì gì đấy thì tùy người. Cái này thực ra theo chòm sao mà phán thôi, mà mấy bà này thuộc cõi âm nên nghe là phán nhanh như đọc thuộc lòng vợi. Nếu gia chủ có hỏi gì thêm mang tính cục cộ thì nếu để ý các thím sẽ nghe có bà ấy nói nhỏ nhỏ là:" Âm binh bộ hạ, lội sâu vào khuôn viên gia chủ ". Lúc này âm binh của các bà sẽ xin phép thần ngõ là gia chủ nhà này đến nhờ bà hay ông xxx nào đấy xem xét về mặt âm khuôn đất này, rồi thần ngõ cho vào và âm binh lội vào xem . Bởi thế, em khẳng định, lúc ba mẹ đi xem bói mấy bà đồng này, thì chác chắn lúc mà đang xem ấy, trong nhà các thím có xuất hiện âm binh nhá, nếu lúc này thím nào ở nhà ngủ mà nhất là quay đầu ra hướng cửa chính hoặc cửa sổ trực tiếp gần nhất mà thêm vía yếu 1 tý, thì chắc chắn 1 điều rằng có giấc mơ thật đẹp Chương này vẫn còn đấy ạ..
Chương 9: Cuộc sống của thế giới bên kia "Bấm để đọc" Phần 1: Có hay không cõi âm? Chuyện có hay không cõi âm đó là câu hỏi của tất cả mọi người, nhất là những người chưa từng thấy ma, không sợ ma và sống chết cũng không bao giờ tin có ma . Nhiều người lớn tiếng nói "ma có ngon cho ta gặp 1 lần đi", xin thưa với các thím là thứ nhất, ma thì không ngon, ma chỉ là linh hồn (phần hồn gồm 3 hồn 7 phách) được tách ra khỏi xác sau khi người ta đã hết số hưởng dương. Con người sống cõi dương gồm có 2 phần: 1 là phần xác thịt là phần mà ai cũng có thể thấy (bao gồm nhười âm và người dương), 2 là phần linh hồn như đã nói trên phần này cấu thành từ 3 hồn và 7 phách, phần hồn là phần quan trọng nhất, nó bao gồm khả năng và suy nghĩ, lẫn tư duy và cái khác nhau giữa người này vs người khác, và phần phách là phần điều khiển cho xác thịt cử động theo ý muốn khi mà linh hồn và thể xác hợp lại làm 1. Thứ 2: Đã là ma tức là người ta sống khác thế giới với các thím, người ta có quy định riêng, sống luật riêng, tuy vẫn thường nói là sống sao chết vậy nhưng 1 khi đã chi ra làm đôi, 2 thế giới khác nhau, tức là phải có lí do và điểm riêng thì mới cần phải làm như thế . Không phải cứ phải là ma là người ta bay được, không phải cứ là ma thì người ta hiện lên 1 cách ghê rợn để hù bất cứ ai được và k phải cứ là ma thì người ta có phép như Liêu Trai Chí Dị đâu ạ . Người ta còn tùy giờ giấc, âm khí dương khí xung quanh đó, và còn tùy ma đó là loại ma gì, ma đó tại sao lại xuất hiện ở đó người ta thường gọi chung là cô hồn ý ạ, nhưng theo em chính xác và tôn trọng nhất ta phải gọi là "thập đại chúng sanh" tức là có nhiều loại ma, và chết cũng vì nhiều trường hợp và nhiều nghiệp khác nhau. Tiếp theo là việc tôn giáo, xin mỗi mấy thím quản trị nếu có đụng chạm luật mong mấy thím nhắc nhở chứ đừng đẩy e ra đảo . Việt Nam giờ có 2 tôn giáo chính, một bên đặt niềm tin ở Phật và Tây phương cực lạc, 1 bên là Chúa. Nếu đúng theo bên Chúa thì linh hồn sau khi chết đi sẽ về với Chúa, sống cuộc sống an nhàn, k lo đói khát, k suy nghĩ, k đau đớn về xác thịt nên người thân k có chuyện giỗ cúng, hóa vàng mã hay đại loại là cứu vớt tội lỗi nghiệp chướng đã gây ra khi còn sống trên dương gian. Họa chăng nếu người thân các thím theo Chúa chết đi, thì cũng chỉ làm giỗ hằng năm để tưởng nhớ đến người đó. Còn bên Phật giáo, người ta sống cũng tin vào cảnh an lạc sau khi chết đi và không những chỉ tin rằng có 1 vị Phật có khả năng phổ độ chúng sinh mà còn nhiều vị khác như Quan thế âm bồ tát, vân từ bồ tát, hay các vị la hán gì gì đấy. Nhưng sự khác biệt ở đây, là theo đạo phật, k phải cứ chết đi là về Tây phương cực lạc mà điều duy nhất và đầu tiên đó là phải xuống nghe quan Lục Phán định tội trạng hay công xá gì đấy đã làm khi còn sống trên dương gian trước đã. Ở đây, em nói thật là em k theo đạo nào nên chỉ nói lại những gì mình nghe được từ các cuộc trò chuyện và tìm hiểu từ những người hiểu cõi âm và từ gia đình qua những lần nhập xác mà e đã nêu ở các phần trước, có nhưng cái em tin vì nhiều điều trùng hợp và xác đáng, và những gì không tin em cũng sẽ kể nhưng em sẽ nói rõ là em không tin và không tin vì vô lí ở điểm nào ạ. Như em đã nêu rõ, bà độ trì cho thằng P là 1 bà rổ cô lâu đời, bà đã lên tiên và có nhiều quyền phép, bà này là 1 bà cô bên họ nội của nó, nhưng điều đáng nói ở đây là họ nội của thằng P theo Chúa ạ. Tức là dòng họ nhà bên ấy theo chúa, nhưng bà cô nhà này sau khi chết vẫn thành tiên và bà vẫn sống trong thế giới có sự hiện diện của các bà tổ cô nhà e (các bà này có bà theo phật, bà thì lên tiên, bà thì theo hầu mẫu thượng ngàn, bà thì k theo ai cả) Cho nên, em khẳng định, dù có tôn giáo nào, sau khi chết đinh, linh hồn thực sự lìa khỏi xác thì cũng về 1 cõi đó là cõi âm. Sống theo luật cõi âm, là người cõi âm Phần 2: Xã hội và giai cấp bên thế giới bên kia? Việc qua lại giữa 2 cõi Thế giới người âm và thế giới người dương là 2 thế giới hoàn toàn khác nhau, nhưng không tách biệt mà tồn tại song song, ta có thể hiểu như không gian 3 chiều ấy các thím ạ, song song và ngăn cách nhau bởi 1 cánh cửa, gọi là cửa phủ, người âm muốn về dương thế phải qua 12 ải cửa phủ, và người dương khi xuống cõi âm thì phải qua cầu âm dương. Người âm về cõi dương có thể quay lại cõi âm được, còn người dương xuống cõi âm rồi mà quay về cõi dương thế được thì trường hợp này chỉ là 1 trong số hàng trăm chục triệu nghìn trường hợp thôi ạ. Người âm có thể nhìn thấy người dương, và ngược lại, nhưng không phải là 24/24 mà chỉ trong trường hợp đủ điều kiện thôi ạ. Cho nên mấy thím bị vong theo không nên quá lo lắng, dù vong có theo thì cũng k theo được kè kè 24/24 đâu ạ . Ví dụ như này nhé, chuyện ma xó (vong chết do tự tử trên cạn), hay vong chết đường chết xá, chết bắt đắc kì tử.. thì thừa nhận rằng, người ta chết như vậy, người ta không đi đâu được, người ta chỉ đứng đó, cơ mà k phải là cứ đứng đó 24/24 đâu ạ, cửa phủ mở cũng có giờ quy định (khi mở cửa phủ là người âm được lên thế giới dương gian, đến hết giờ giới nghiêm thì về, cửa phủ mở 1 ngày vài lần, nhưng không phải ai cũng được về dương gian vài lần trong ngày, thậm chí cũng k phải ngày nào cũng được về, có khi vài tháng không được về nữa cơ ạ. Có nhiều người thì vài năm, hoặc như trường hợp em có gặp gần đây, là rằm tháng 7 đại xá vong ân, nhà nọ có tổ chức cầu vong ạ, khi cầu bà tổ cô của nhà này lên, bà này chết gần 300 năm rồi nhưng chứ 1 lần cầu vong cả họ mà có bà này, hỏi ra mới biết là lúc sống gây tội nghiệt nhiều quá nên đã ở dưới đó 300 năm nhưng vẫn còn ở ngục chịu tội chứ chưa được thả ra, thậm chí dịp rằm tháng 7 hằng năm đại xá, thấy dòng họ được đại xá cho về dương vài ngày hết, riêng bà thì vẫn k được đi là vì lẽ đó. Hơn nữa, muốn về phải qua 12 ải cửa phủ, chi phí đi lại cũng tốn kém cho nên việc người âm về dương gian không đơn giản như chúng ta vẫn nghĩ. Còn các vong chết đường xa và ma xó, vì sao họ lại về thường xuyên được, đó là do, cứ hằng ngày, nhất là rằm, mồng 1 hay các ngày dịp cuối năm và đầu năm, cúng đất, cúng tất niên nhiều, mỗi khi mà có 1 nơi nào, chùa nào, nhà nào cúng ấy ạ, người ta sẽ tế là mời các cô hồn, cô bác, không nơi nương tựa hay là vong vất vưởng các kiểu về hưởng hương hoa và nổ nhiều màu, bánh trái, cháo thánh thì khi đó, cửa phủ sẽ mở ra cho các vong như này (trừ những người đã bị chịu tội trong ngục) ồ ạt lên dương để nhận lễ vật cúng tế mà không vần điểm tên hay phí đi đường gì gì đó cả. Các thím cứ tưởng tượng nhưng vong này luôn thiếu nhang, luôn bị đói do k có nhang khói người nhà, thì những dịp như này sẽ chen chúc nhau mà vượt ải cửa phủ, chưa kể những vong chết đường xá, chết tự tử họ cứ lưu luyến nơi mà họ để lìa xác nên cứ có dịp là tìm về đúng nơi đó, trốn tránh quan sai để khỏi bị bắt về ngục chịu cho đủ tội rồi đi đầu thai thì lúc nào cũng trong tình trạng trốn tránh quan sai, cứ thấy là bỏ chạy (như tội phạm trên dương thế ấy ạ ) mỗi lần như thế quan sai đuổi theo nếu bắt k được thì cũng đánh bay cho hồn lạc phách họ (hồn và phách là để đầu thai chuyển kiếp ạ, người âm chỉ sống nhờ hồn và phách cứ bị nhiều lần đánh như thế hồn và phách sẽ tan dần cho đến khi tan hẳn thì họ sẽ không còn tồn tại ở bất kì cõi nào nữa) bởi thế, các thím thấy mấy vong như này mà mỗi lần hiện hồn lên cho ai thấy thì luôn luôn phờ phạc tơi tả , nhìn kinh dị hơn những vong người nhà trong dòng họ nhà các thìm về thăm nhà rất nhiều ạ. Em sẽ nói rõ hơn vào những chuyện sau có liên quan, quay về chuyện giai cấp và cõi thì có thể nói cho chúng ta dễ hiểu là: Cõi thiên (Đứng đầu là Ngọc Hoàng, tướng, thiên binh và tiên, thánh, thành hoàng các kiểu là thuộc cõi này), cõi dương (là người dương chúng ta rồi, có thím nào khong thuộc cõi này thì xem lại nhá), cõi âm (nói chung là của ma, vong, quỹ, ngạ quỹ, tướng-lính người âm, đứng đầu là Diêm vương và có quyền thứ 2 là lục phán) và cõi Phật. Truyện này thì chỉ xin nói vì cõi âm theo thị hiếu thôi, cõi dương là hỗ trợ, còn các cõi kia thì chúng ta k đến được đâu nên đừng quan tâm là gì ạ. Có thím hỏi em, cõi âm sống xã hội giai cấp như nào, xin thưa là vừa phong kiến vừa công nghiệp hóa – hiện đại hóa ạ, Bởi vì sao? Vì cõi âm đông lắm ạ, vừa có người thời hiện đại chết xuống và vừa có người cổ đại thời phong kiến sẵn dưới đó rồi, cõi âm lại có cách đây rất lâu, tạm nói là thời con người dương bắt đầu chết ấy ạ, cho nên vẫn cai trị theo kiểu phong kiến, có cong nghiệp hóa thì cũng k phần thôi chứ k thể kiểu như người phương tây mang công nghiệp vào các nước phong kiến và các nước có chế độ phong kiến lên xã hội chủ nghĩa y như chúng ta được, vì người đứng đầu không bao giờ chết đi cho nên k bao giờ mất chế độ phong kiến được ạ. Như ông Trạng nhà em dạo đấy về có nói: "Dưới nớ vẫn quan sai, vẫn cai trị, vẫn đi ngựa mặc giáp, nhưng k hề thiếu cái chi hết, cái chi trên ni có, dưới nớ có." – "ủa vậy là không thiếu cái chi hết á hả Trạng, có ngoại lệ k? " – em hỏi dồn – "à có 1 cái dương gian có mà dưới đó không có là bóng đêm" Ở thế giới âm người ta không có khái niệm bóng đêm ạ, và cũng k có bóng đêm các thím ạ, vì họ k có mặt trời như chúng ta, ánh sang mặt trời của dương gian cũng như thứ đánh tan hồn phách của các quan sai đi bắt hồn vậy, cho nên khi linh hồn bị ánh nắng mặt trời xuyên qua thì sẽ bị tiêu hồn lạc phách . Các thím thấy có bao giờ người ta cúng cô hồn mà cúng 8, 9 giờ sáng hay 1, 2 giờ chiều không? Chỉ oàn cúng tối, chạng vạng, sáng sớm hoặc đứng bóng 12h, vì những giờ đó các vong mới dám đi ngoài đường mà k sợ ánh nắng xuyên qua người.